Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-02-24 22:15:22
Lượt xem: 1

Loạn, hiện trường mới loạn làm sao.

Có người đang rút lui chạy trối chết, cũng có người ngược gió tiến lên.

Tới hải đảo hẹn hò quan trọng hay là mạng người quan trọng hơn? Thôi Quốc Cường có thể lựa chọn trong nháy mắt.

Ông là lính!

Cho dù hiện giờ ông chỉ là cựu chiến binh!

Có lẽ ông không còn sức lực như lúc thanh niên, nhưng có thể cứu một người thì hay một người.

Thôi Quốc Cường nhìn những người đi ngược chiều kia, cảm giác vinh nhục chiếm cứ hết đại não của ông, ở thời khắc ra quyết định kia, ông nhìn về phía Chu Thúy Lan nhưng lại không mở miệng được.

Một màn này giống như mấy chục năm trước, ông cũng như vậy nói với Chu Thúy Lan, bảo bà ở dưới tàng cây bồ kết chờ ông, nhưng bà chờ một đêm cũng không chờ được ông tới.

DTV

Bà Thúy Lan ôn nhu cười nhìn Thôi Quốc Cường, chủ động hỏi: “Không phải lúc trước ông hỏi tôi là có nguyện ý cùng ông tới hải đảo hẹn hò hay không sao?”

Bà Thúy Lan còn nói: “Lão già, hiện tại tôi không muốn đi.”

Mắt Thôi Quốc Cường đỏ bừng trong nháy mắt, ông nhìn ánh lửa đầy trời kia mà chỉ có một suy nghĩ —–

Lợi ích của nhân dân ở trên hết.

Tin tức thị trấn Kim Xương đột nhiên xảy ra hỏa hoạn được truyền khắp trong nước, các loại ảnh chụp thực ở thời gian khác nhau đã được lan truyền lên mạng, còn có video ngắn người dân địa phương chụp lan truyền khắp nơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-228.html.]

Giống như là nổi lên phản ứng dây chuyền, dưới sức nóng đáng sợ, độ ẩm của cây cối giảm đáng kể, một vụ cháy rừng mang đến nhiều vụ cháy rừng hơn ở những ngọn núi gần đó, cơ hồ từ mỗi video phản hồi đều có thể nhìn thấy đại hỏa, thị trấn dường như bị bao quanh bởi những đám cháy dữ dội, tùy tiện ngửa đầu nhìn lên cũng có thể nhìn thấy những ánh lửa trong núi, giống như một bộ phim điện ảnh thảm họa.

Trước tình hình thiên tai nghiêm trọng, vinh nhục cá nhân và chương trình giải trí đều không đáng nhắc tới, tuyệt đại đa số cư dân mạng đều bị vụ cháy ở thị trấn Kim Xương Sơn thu hút.

[Trời ơi, nhiệt độ cao đến 44 độ còn chưa tính, đến cả một chút mưa cũng không rơi, tôi đã xem dự báo thời tiết ở địa phương, nửa tháng tới thị trấn Kim Xương luôn ở trạng thái nhiệt độ cao, khiến cho tôi cảm thấy rất tuyệt vọng. ]

[Tôi chính là dân bản xứ, tất cả mọi người đều đang thu dọn đồ đạc để sơ tán, ô ô ô ô trưởng thôn cầm loa lớn hô không cho mang quá nhiều đồ sợ chậm trễ thời gian, tôi chỉ có thể mang chó nhà tôi đi trước.]

[Xem phản hồi thấy tình huống rất nghiêm trọng, nhân lực phòng cháy chữa cháy địa phương đều được phái đi, tôi thấy tư thế này sau đó phải tuyển tình nguyện viên, hy vọng tất cả mọi người đều bình an vô sự.]

[Nếu thật sự tuyển tình nguyện viên thì tôi sẽ đi báo danh, tôi không có bản lĩnh gì khác ít nhất còn có khí lực.]

Thế gian này nước và lửa vĩnh viễn vô tình, vô luận là núi lửa hay là lũ lụt đối với nhân loại mà nói đều là đả kích cực lớn.

Có một chuyên gia thậm chí còn nói rằng, cho dù thị trấn Kim Xương tạm thời dập tắt được ngọn lửa, dựa theo thời tiết nóng bức hiện giờ, có khả năng rất lớn sẽ tiếp tục cháy lại.

Vị chuyên gia này nói thật, nhưng vẫn bị một số cư dân mạng sốt ruột lo lắng điên cuồng phun ra, miệng quạ đen không biết nói cũng đừng nói chuyện, được không? Nói chút gì đó may mắn không được sao?

"Đúng là tôi đã lớn tuổi, nhưng hiện tại tôi cũng có một bó lớn khí lực." Lão gia tử Thôi Quốc Cường trực tiếp phản bác, "Thân thể của thanh niên bây giờ rất kém, có rất nhiều người còn không bằng một ông già như tôi!"

Tổ tiết mục trên dưới đều khuyên can Thôi Quốc Cường đừng đi, ai biết bị Thôi lão gia tử trực tiếp oán hận.

Trong tổ tiết mục có không ít nhân viên công tác luôn cảm thấy lời nói này của lão gia tử Thôi Quốc Cường có ám chỉ đến bọn họ, tố chất thân thể của bọn họ có thể thật sự kém vị lão binh xuất ngũ này.

Nhân viên tổ tiết mục thậm chí có chút chột dạ, bọn họ những người trẻ tuổi này vậy mà còn không có tư tưởng giác ngộ như một ông lão.

Loading...