Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-02-24 22:14:32
Lượt xem: 7

Nhân viên công tác có mặt ngượng ngùng nói: "Tạm thời là vậy thôi."

Liễu Nghênh Hạ nhịn cục tức trong lòng, trầm lặng ngồi trên ghế, vậy bây giờ họ làm gì? không cho họ ống kính, nhưng họ vẫn phải ngồi ở đây, còn không được nghịch điện thoại, giống như ngồi tù.

Bởi vì không có ống kính trực tiếp hướng về phía họ, nên nhóm hậu bối này cũng bạo dạn hơn rất nhiều, một cô gái trong số đó nhỏ giọng cười nói với Liễu Nghênh Hạ: "Cô Liễu à, đây khác gì lười biếng mà vẫn được tiền nhỉ? Tôi cảm thấy khá được đấy."

Liễu Nghênh Hạ không nói lên lời, tham vọng của cô luôn rất cao vời, cô muốn trở thành sao nữ hàng đầu trong giới giải trí, thậm chí còn vươn ra toàn cầu, chứ không phải làm một con cá mặn mà không được lộ diện, sẽ khiến Liễu Nghênh Hạ rất khó chịu.

Hứa Yểu dường như biết cô muốn gì nhất, lặng lẽ cố ý khiến người ta ghét bỏ cô.

"Ông Thôi à, lát nữa ông sẽ lên sân khấu tự giới thiệu ba phút, sau đó sẽ có khách mời nữ bật đèn cho ông, một khi chọn trúng thì có thể thành lập "người yêu dự bị'." Nhân viên công tác ở trong phòng chuẩn bị của từng người, mỉm cười nói với ông Thôi Quốc Cường đang căng thẳng lo lắng.

Khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của Thôi Quốc Cường đỏ bừng, chỉ có bàn tay phải còn khỏe mạnh của ông đang lo lắng vặn góc áo.

Giới trẻ bây giờ thật bạo dạn, ngoài mặt thì vẫn nói bạn bè, thời đại của họ trước đây đi xem mắt đều phải quay lưng lại với ngoài ngoài, hai người đi cùng nhau trên đường thì đều cách nhau thật xa.

Thôi Quốc Cường cô đơn cả đời, chẳng có chút kinh nghiệm nào với chuyện này, nghĩ đến chuyện lát nữa bên ngoài sẽ có rất nhiều bà cụ nhìn ông, Thôi Quốc Cường càng căng thẳng.

[Hahahaha, ông Thôi đáng yêu quá, xem ông ấy đánh quyền trong đoạn trailer hung dữ mạnh mẽ như vậy, thế mà bây giờ lại căng thẳng đến mức rối loạn trong phòng chuẩn bị, sự tương phản đáng yêu!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-214.html.]

[Sao tay trái của ông Thôi lại tàn tật thế? Không biết liệu mấy bà kia có để ý đến ông ấy hay không, dù sao cũng thiếu một tay.]

[Nhìn xem trạng thái xem mặt của ông Thôi tốt thật đấy, nhìn lại tôi xem, bây giờ mỗi ngày tôi đi xem mặt đều c.h.ế.t lặng luôn, mỗi lần gặp đối tượng xem mắt tâm tôi đều lặng như nước, bình tĩnh không một gợn sóng.]

[Ahhh, tôi lo cho ông Thôi quá, ông ấy được Hứa Yểu nâng đỡ là thật, nhưng điều kiện của ông ấy hẳn là kém nhất trong số các ông lão, tướng mạo cũng bình thường... đừng có chửi tôi, tôi chỉ lo lắng giùm ông Thôi QAQ]

Rất nhiều cư dân mạng có thiện cảm với cựu binh xuất ngũ này, cho nên trong phòng phát sóng trực tiếp hầu như không có lời bôi nhọ, lời nói cũng khá thích hợp. Hơn nữa đạo diễn Triệu còn cố ý sắp xếp nhân viên quản lý trong phòng phát sóng trực tiếp, ai dám nói năng bậy bạ sẽ bị cấm ngôn không khách khí.

Trong phòng phát sóng trực tiếp có không ít cư dân mạng, vốn dựa theo thân phận người chưa có kinh nghiệm như Thôi Quốc Cường, lượng khán giả của ông trong phòng phát sóng trực tiếp phải là ít nhất trong số tất cả khách mời, nhưng sau khi tổ chương trình quảng bá rầm rộ, lượng người xem trực tiếp của ông Thôi có thể xếp trong top 3.

"Cô bé, có nhiều người xem chương trình không?" Thôi Quốc Cường thấy nhân viên công tác sắp đi, vội vàng hỏi.

DTV

Nhân viên công tác lập tức dừng lại, chỉ Thôi Quốc Cường xem số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp, hiện ông đang có ba bốn trăm nghìn người đang xem trực tuyến.

Thôi Quốc Cường nghe vậy lấy làm ngạc nhiên: "Nhiều người thế à? Cộng lại cũng đủ mấy quân rồi." Ba bốn trăm nghìn người đối với Thôi Quốc Cường đã là quá nhiều rồi.

Bên ngoài đã có ông cụ khách mời tham gia chương trình đang giới thiệu, có ông già mặc vest đeo cà vạt trang trọng, còn có ông già nói rất nghiêm túc về cuộc sống hôn nhân trước đây, cũng có người trực tiếp đưa ra yêu cầu hẹn hò của mình với bên ngoài.

Sáng đèn, sáng đèn, lại sáng đèn!

Chương trình này bao gồm mười ông và mười bà, những bà già này đều là người từng trải, khi phàn nàn cũng không hề có chút kiêng dè.

Loading...