Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 147
Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:06:10
Lượt xem: 6
Hứa Yểu ở đầu bên kia nói: "Tiền đặt cọc sẽ không được hoàn lại."
Minh Thiền trợn tròn mắt trong giây lát, cô nói với vẻ khó tin: "Cái gì? Tiền đặt cọc sẽ không được hoàn lại?"
Hứa Yểu sẽ thiếu chút tiền này sao?
Lấy lượng truy cập của cô, chỉ cần muốn quảng cáo sẽ có rất nhiều nhà đến tìm cô.
Minh Thiền nghĩ đến Thịnh Chu, cho rằng Hứa Yểu có chút cố chấp ở phương diện này, cô nói có chút không mạch lạc: “Cô chủ, cô không cần phải như vậy, cô có thể sắp xếp người đến nhà kiểm tra tất cả đồ dùng trong nhà, tôi tuyệt đối không làm hư hao bất cứ thứ gì hơn nữa...”
Hứa Yểu: “Tìm người thuê nhà rất phiền phức, tôi không thích phiền phức, cũng không muốn mất đi người thuê nhà như cô, vậ nên cho cô một tháng tiền thuê nhà.”
Giọng nói của Minh Thiền đột nhiên im bặt: "?"
Cái gì?
Bởi vì không thích việc tìm người thuê nhà phiền phức, đúng là Hứa Yểu đã phải tạo nhiều bài thi và tham gia tư vấn tâm lý mới cho thuê nhà, nhưng... chỉ vì lý do này mà cô ấy phải cho mình một tháng tiền thuê nhà? ?
DTV
Minh Thiền chợt nhớ tới Hứa Yểu từng đầu tư hai tháng tiền thuê nhà cho Tả Ninh ở thôn Thành Trung, hiện tại Tả Ninh đã thành công, hô mưa gọi gió, nghe nói gần đây hắn đang chuẩn bị cho tác phẩm thứ hai và sự nghiệp đang đi đúng quỹ đạo.
Cô động tâm rồi.
Minh Thiền còn hưng phấn hơn cả ngày cưới: “Cô Hứa Yểu, tiền thuê nhà một tháng mà cô nói là bao nhiêu...?”
Tiền thuê một tháng là 400000?
Hoàn toàn không đủ.
Hứa Yểu suy nghĩ một chút: “Bọn họ còn chưa sắp xếp xong, tôi cũng chưa biết.”
Minh Thiền hưng phấn hỏi: “Vậy tôi có thể tới chỗ cô ngay được không?”
Hứa Yểu đồng ý, Minh Thiền lập tức bảo công ty chuyển nhà dừng di chuyển, chạy nhanh đến tòa nhà khu số 1 Hải Thành. Quản lý ở cửa lập tức nhận được thông báo của Hứa Yểu và đích thân đưa Minh Thiền vào thang máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-147.html.]
Đúng, đây là tiểu khu của người có tiền, ngay cả những hàng xóm sống trong cùng một khu cũng không thể đến nhà người khác được.
"Cô Yểu Yểu, chúng ta tiếp tục đo quần áo hay đợi cô thương lượng xong việc?" Mấy nhà thiết kế đã nghe được cuộc trò chuyện của họ, sau khi kết thúc liền nhiệt tình hỏi.
Hứa Yểu vẫy vẫy di động, hỏi ngược lại: "Có phải mọi người đều thấy thiết kế trang phục trong trò chơi này rất tệ phải không?"
Một đám người đồng loạt gật đầu, nhìn thật sự rất khó coi, cho dù có trái lương tâm nói lời tốt đẹp cũng không làm được.
Hứa Yểu mỉm cười nói: "Nếu như vậy, đã đến rồi thì cũng không cần rời đi nữa. Không bằng các vị tự mình thiết kế trang phục cho trò chơi này đi."
Cảm ơn Quý tổng đã gửi nhân tài tới đây!
Đúng là vị hôn phu tốt của cô ha ha ha.
Tiểu Lục nhất thời cảm thấy trong lòng khoan khoái, ít nhất ký chủ không nhổ lông cừu mỗi Cục Xuyên Nhanh, vị hôn phu kia còn thảm hơn nhiều.
Tiểu Lục lại cảm thấy Hứa Yểu rất vất vả, đầu tư cho khách thuê không trả nổi tiền nhà còn chưa tính, còn cần giúp người ta tìm nhân viên sao?
Hứa Yểu thở dài, ai bảo cô là bà chủ cho thuê tốt nhất trên thế giới này chứ.
Xung quanh là các đại lão vang danh quốc tế trong ngành thiết kế thời trang, tựa như cảm thấy bản thân nghe nhầm nhìn chằm chằm vào Hứa Yểu: “?”
Vị tên Ý Ngốc Lợi là con lai Hoa kiều kia thậm chí còn cảm thấy có phải tiếng Hán của mình học chưa tốt hay không, hẳn là nên đi bồi dưỡng lại một lần nữa.
Vừa rồi tiểu thư Hứa Yểu nói cái gì? Muốn bọn họ thiết kế trang phục cho trò chơi này?
Cái trò chơi rác rưởi đó? Nó xứng sao?!
Một nhà thiết kế ôn hòa nhắc nhở: “Hứa Yểu tiểu thư, Quý tổng mời chúng tôi tới là để thiết kế lễ phục đính hôn cho cô.” Không phải là làm việc khác hiểu không?
“Đúng vậy tiểu thư Hứa Yểu, ngày mốt tôi còn có hành trình khác cần phải làm.”
Một khi có người bắt đầu, sẽ có không ít nhà thiết kế đi theo đáp lại: “Đúng vậy, nửa tháng sau tôi có một buổi trình diễn ở Paris cần phải tham gia.”