Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:04:08
Lượt xem: 11

Nghĩ tới đây, Chu Kỳ dứt khoát không đợi Hàn Chiêu từ chối, hắn mang dép lê quay trở về phòng lấy một chiếc chăn mỏng từ trong tủ rồi mang ra.

[Á á á, đây chính là khách thuê mới của Hứa Yểu à? Cả người bẩn thỉu giống như kẻ lang thang, hắn có tiền thuê nổi nhà ở khu dân cư Thái An không? Hiện tại, ở khu dân cư Thái An, cho dù là giá nhà bán hay nhà thuê đều tăng cao.]

[Lầu trên nói chuyện không khỏi quá độc ác rồi, tôi đang nghĩ tên nhóc này cũng giỏi thật đấy, có thể trổ hết tài năng trong bài thi thuê nhà của Hứa Yểu chắc chắn là một nhân tài.]

[Hứa Yểu thật sự không lừa chúng ta đây chứ? Thuê nhà mà làm giống như công ty tuyển nhân viên, tôi thuê nhà vẫn trả tiền mà.]

[Hu hu hu hu, thật hâm mộ em trai này có thể trở thành hàng xóm của Kỳ Kỳ, tôi cũng muốn làm hàng xóm với một minh tinh thân thiện như Kỳ Kỳ.]

[Nhìn thế nào cũng thấy người thuê nhà mới này rất bình thường không có gì nổi trội, tôi sẽ không nói rằng tôi đang rất hâm mộ và ghen tị vì không nhận được bất cứ cuộc điện thoại cho thuê nhà nào từ Hứa Yểu đâu [cắn khăn tay.jpg]. Hơn nửa, trông tuổi tác của hắn còn rất trẻ, hắn đã được 20 tuổi chưa?]

Hàn Chiêu đưa lưng về phía ống kính, liên tục nói cảm hơn.

“Nếu đã như vậy, chúng tôi sẽ đi về trước, có việc gì thì gọi điện thoại cho tôi.” Nhân viên nhìn thời gian rồi nói.

Hàn Chiêu vội vàng ôm lấy chăn mỏng, có chút thấp thỏm quét mắt nhìn màn hình livestream của Chu Ký từ trong nhà hướng ra ngoài, hắn rủ đầu nói cảm ơn Chu Kỳ sau đó nhanh chóng mở cửa đi vào nhà.

“Anh Phàm, chúng ta đi thôi.” Nhân viên ngáp một cái rồi nói với Hạ Phàm.

Thực ra Hạ Phàm vốn không cần tới, chỉ là bởi vì Hạ Phàm muốn nhanh chóng nắm bắt công việc của đội thu tiền thuê Hứa Yểu nên mới mạnh mẽ đòi đi theo.

DTV

Bên trong thang máy của khu dân cư Thái An cũng có mạng, nhân viên đứng ở trong thang máy lướt điện thoại. Hạ Phàm không có thói quen xấu nhìn trộm điện thoại của người khác, nhưng hắn thật sự không thể làm lơ thông báo “tài khoản wechat tăng thêm 200 đồng” kia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-102.html.]

“Hứa Yểu phát tiền trợ cấp cho tôi.”

Hạ Phàm vừa nghe thấy “tiền trợ cấp” lập tức dựng thẳng lỗ tai lên: “Tiền trợ cấp? Tiền trợ cấp gì?”

“Thời gian làm việc của chúng ta tùy thuộc vào tiểu thư Hứa Yểu, bình thường sau ba giờ chiều chúng ta có thể về nhà nghỉ ngơi.” Bọn họ đi lên thang máy, nhân viên nói tiếp: “Không phải do hôm nay phát sinh việc đột xuất à? Đưa khách thuê đi xem nhà mới đột xuất nên Hứa Yếu tiểu thư phát thêm ít tiền trợ cấp.”

Hạ Phàm lập tức trợn tròn mắt, việc này... việc này... chút chuyện nhỏ này mà cũng được phát tiền trợ cấp à? Chuyện này diễn ra trong thời gian còn chưa tới 20 phút, đây không phải tiện tay làm việc à?

Nhân viên thấy Hạ Phàm trợn tròn mắt, con ngươi như muốn lòi ra khỏi hốc mắt, hắn vội vàng nói: “Anh Phàm mới tới đội của chúng ta, tiểu thư Yểu Yểu sẽ không trả thiếu phần tiền trợ cấp tối nay của anh.”

Hạ Phàm: “...”

Trọng điểm mà hắn muốn nói là điều này à?

Hạ Phàm cúi đầu suy ngẫm một hồi, có phải hắn đã rơi trúng ổ may mắn rồi không?

Không đúng! Quả nhiên những ngày tháng đi thu tiền thuê nhà rất dễ dàng đánh mất ý chí chiến đấu, điều này quả không phải giả, nhìn Hứa Yểu rồi lại nhìn nhưng nhân viên dưới trướng của cô là biết ngay, ý chí chiến đấu của bọn họ đều bằng 0.

Hạ Phàm nhìn chằm chằm những anh em đồng nghiệp chân đều mang dép lê màu đen, hắn nhanh chóng phát hiện ra lý tưởng của những người trong nhóm thu tiền thuê Hứa Yểu trái ngược hoàn toàn với quan điểm nhân sinh của hắn.

Cuộc sống không có ý chí phấn đấu thì khác gì so với làm cá mặn! Cố gắng chiến đấu mới là cuộc sống tươi đẹp. Có lẽ hắn vẫn thích hợp hơn với tập đoàn Quý Thị phong ba bão táp!

Nội tâm Hạ Phàm không ngừng giãy dụa, mãi cho đến khi hắn nghe nhân viên kia nói: “Tiểu thư Yểu Yểu đã sắp xếp chỗ ở cho anh rồi đấy anh Phàm, cô ấy nói trong thời gian anh giúp cô ấy làm việc, anh có thể ở lại đó.”

Loading...