Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:04:06
Lượt xem: 12

Hứa Yểu cho nhân viên sắp xếp chỗ ở cho Hàn Chiêu. Thực ra Hàn Chiêu muốn tới thôn Thành Trung, là nơi có giá cả rẻ nhất trong số các bất động sản trên danh nghĩa của Hứa Yểu, nhưng tất cả tòa nhà trong thôn Thành Trung đều đã được thuê hết.

“Anh muốn tới khu dân cư Thái An không? Căn hộ mini đối diện với Chu Kỳ hình như vẫn chưa cho thuê.”

Hàn Chiêu đến cả gầm cầu còn có thể ở, đừng nói tới khu dân cư Thái An đầy đủ tiện nghi.

Khỏe mắt Hàn Chiêu đỏ lên: “Thực ra trước đây tôi cũng từng thuê nhà ở khu dân cư Thái An của cô.” Nếu không hắn cũng sẽ không nhận được tiền hoa hồng khu dân cư.

Sao hắn có thể thuê nổi nhà ở khu dân cư Thái An? Giá thuê hàng tháng của căn hộ mini nhỏ nhất trong khu dân cư Thái An cũng lên tới 5 con số! Đến một nhà vệ sinh hắn còn không thuê nổi.

Tuy nhiên, trên thực tế, dù có phải ở trong nhà vệ sinh cũng là chuyện rất tốt đối với hắn.

Hứa Yểu cũng không vội hỏi hắn, cô chỉ để Lục Dã đưa hắn đi trước.

Sau đó, Hứa Yểu mới ngồi vào xe của Quý Chính Khanh, quay trở về khu số 1 Hải Thành, hai người tạm biệt nhau.

Quý Chính Khanh ngồi trên ghế sau của siêu xe, dõi mắt nhìn theo quản gia riêng giúp Hứa Yểu mở cửa vào nhà.

Anh ngồi lên xe nhưng không lái đi, bên trong xe tối tăm, thỉnh thoảng anh lại điều khiển nút đèn ở phía trước khiến nó lóe lên vài cái.

Quý Chính Khanh bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Trợ lý Hạ, Hứa Yểu nói ‘tôi yêu nhà của tôi’ có phải có ý nghĩa gì khác không?”

Bên trong xe vẫn rất yên tĩnh, không có bất cứ câu trả lời nào.

DTV

Ngược lại, tài xế ở phía trước mở miệng nói: “Quý tổng, không phải trợ lý Hạ đã bị anh cho cô Hứa mượn rồi sao?” Hắn đã ngồi lên xe thu tiền nhà chuyên dụng của Hứa Yểu đi mất rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-101.html.]

Lúc này Quý Chính Khanh mới nhớ tới việc trợ lý của mình đã bị người khác mượn đi mất rồi, trong thời gian ngắn vẫn chưa kịp làm quen.

“Quý tổng, có cần lập tức điều một trợ lý đặc biệt tới đây không?”

Quý Chính Khanh suy nghĩ một lát rồi lắc đầu, sau khi Hạ Phàm xử lý vài việc giúp Hứa Yểu chắc chắn sẽ chủ động xin trở về, dù sao thì vị trí trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc là vị trí mà Hạ Phàm không dễ dàng gì mới có được. Hắn không cần thiết phải chọn một người khác tới làm trợ lý của mình, đến lúc đó hai bên đều cảm thấy xấu hổ. Tạm thời, chỉ thư ký thôi cũng đủ dùng rồi.

...

Nhân viên dưới trướng của Hứa Yểu đưa Hàn Chiêu tới khu dân cư Thái An, còn tự tay đưa chìa khóa cho hắn.

“Không còn sớm nữa, chúng tôi về trước đây.” Một nhân viên cẩn thận nói với Hàn Chiêu: “Trong phòng chỉ có nội thất cơ bản, vẫn chưa có chăn, tôi sẽ đi siêu thị mua một chiếc chăn...”

Lúc này, Hải Thành đã vào mùa hè, buổi tối ngủ không đắp chăn sẽ rất lạnh.

Chàng trai vẫn luôn cúi đầu vội vàng nói: “Không cần đâu, tôi không sợ lạnh.”

Hắn đã ngủ ở gầm cầu được mấy ngày, buổi tối gió sông rất lạnh, đã vậy còn có siêu nhiều muỗi. Hắn còn trẻ tuổi, xương cốt cứng rắn, hắn vẫn có thể chịu được.

Chu Kỳ sống ở đối diện nghe thấy có giọng nói, bèn mở nửa cánh cửa thò đầu ra, có ý tốt nói: “Nhà tôi còn có thừa chăn mỏng... có cần tôi cho mượn dùng tạm không?”

Chu Kỳ đương nhiên biết gần đây Hứa Yểu đang ra đề thi chọn người thuê nhà, muốn thuê nhà của cô phải giải đề thi, lúc hắn tìm được đề thi thật sự ở trên mạng còn âm thầm bỏ thời gian ra giải thử một lượt. Sau đó, hắn lập tức cảm thấy bản thân là một phế vật trong đời sống sinh hoạt và là con cá lọt lưới khỏi chín năm giáo dục bắt buộc.

Nếu không phải hắn đã thuê phòng của cô từ trước, có thể hắn cũng không có tư cách thuê được nhà của Hứa Yểu...

Cộng thêm việc Chu Kỳ biết tại sao bản thân lại có thể nổi, cùng với suy nghĩ muốn lấy lòng Hứa Yểu nên thái độ của Chu Kỳ với hàng xóm mới Hứa Chiêu vô cùng thân thiện.

Loading...