Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-08-18 20:10:15
Lượt xem: 163
Sao không thấy ai hết?
Rốt cuộc là đi đâu rồi?
Zombie hổ trắng cáu kỉnh đến mức không thể chịu được, cái mũi đen của nó ngửi trái đánh phải nhưng mãi mà vẫn không ngửi thấy hơi thở khiến nó thoải mái và quen thuộc. Nó tức giận đến mức gầm lên khiến đám zombie động vật bị uy quyền của zombie hổ trắng lúc trước xua đuổi sợ hãi, rụt rè chạy về phía đại ca nhà mình.
Những con zombie động vật này không thông minh như zombie hổ, chúng cũng không biết tại sao đại ca nhà mình lại tức giận, sau khi chạy tới, chúng mở to đôi mắt trắng dã ngờ nghệch nhìn hổ trắng nhà mình.
"Rống...” Tìm cho tao! Đi tìm thú hai chân hôm nay đã xông vào đây cho tao!
Đáng tiếc là không có một ai trong đám zombie động vật hiểu được zombie hổ trắng đang muốn nói gì, tức thì còn bị khí thế hổ gầm của nó dọa tới mức run cầm cập.
Zombie hổ trắng: "..."
Nó không nói nên lời, khi nào thì mấy tên đàn em này mới thông minh được như mình nhỉ?
Zombie hổ trắng liếc mắt nhìn bọn chúng với vẻ chán ghét, cũng không trông mong đám đàn em ngu ngốc này có thể tìm được thú hai chân đã xông vào đây giúp nó, nó bèn quét cái đuôi dài buông tha cho bọn chúng.
Kết quả là đám người Kiều Nghệ lại thấy lũ zombie động vật được zombie hổ trắng gọi tới bị nó đuổi đi.
[Nó đang làm gì vậy?]
Kiều Nghệ nhìn Người đẹp ốm yếu, dùng ánh mắt để hỏi.
Thẩm Chi Hủ lắc đầu tỏ vẻ không biết, anh nhìn con zombie hổ trắng cách đó không xa, đáy mắt lóe lên ánh sáng đen.
Nếu vừa rồi anh không nhầm, con zombie hổ trắng kia thật sự có cảm xúc của con người sao?
Nó đang chê bai đám zombie động vật này sao
Thẩm Chi Hủ bắt được điểm này là biết ngay zombie hổ trắng hoàn toàn không phải là zombie động vật bình thường, nó đã học được cách tự suy nghĩ, nó cũng có cảm xúc riêng, nếu cứ thế tiếp diễn thì sau này nó sẽ là vua của thế hệ zombie động vật.
Nhưng ở kiếp trước, anh chưa từng nghe nói về vua zombie hổ trắng xuất hiện ở thành phố Lang cả, chẳng lẽ về sau nó đã bị dị năng giả g.i.ế.c chết?
Trong lúc Thẩm Chi Hủ đang suy nghĩ, zombie hổ trắng đã lượn vòng tại chỗ mấy lần, cái đuôi dài của nó búng mạnh liên tiếp mấy lần vì khó chịu.
Kiều Nghệ biết zombie hổ trắng này đang tìm bọn họ nên cũng không dám tùy ý phát ra âm thanh, nhưng khi nghĩ đến mục đích của chuyến đi này, cô quay đầu lại nhìn hổ mẹ, lại thấy hổ mẹ đang nhìn thẳng vào con hổ trắng đứng cách đó không xa.
Trông hổ mẹ như thế này, chẳng lẽ…?
Hơi thở của Kiều Nghệ gấp gáp hơn vài lần, con zombie hổ trắng đang cáu kỉnh cách đó không xa nhạy bén phát hiện ra có gì đó không ổn, đôi mắt hổ trắng dã đột nhiên nhìn về phía bọn họ.
Nó dường như đang suy nghĩ gì đó, bước từng bước một cách ngập ngừng.
[Mama, đó có phải là hổ cha không?]
Kiều Nghệ im lặng hỏi, chỉ vào chính mình sau đó lại chỉ vào con zombie hổ trắng bên ngoài.
Hổ mẹ quay lại nhìn hổ con sau đó gật đầu khẳng định.
Lúc này, zombie hổ trắng đã chạm vào tấm chắn.
Nó không ngờ mình lại bị chặn đường, đôi mắt hổ trắng dã lóe lên vẻ bối rối.
Có chuyện gì vậy?
Zombie hổ trắng định giơ bàn chân lên xoa ót mình, lại sờ thấy một tấm chắn vô hình trước mặt, nó nhận ra điều gì đó, cả con hổ trở nên hưng phấn.
"Rống…”
Nó giơ móng vuốt sắc nhọn lên cào vào tấm chắn vô hình trước mặt.
Hổ mẹ nhìn cảnh đó cảm thấy hổ cha ngu không còn lời nào diễn tả được bèn ngoảnh mặt đi chỗ khác, không muốn nhìn lại nữa.
Đồng thời, nó cũng nhớ lại quá khứ, khi hổ cha ở bên cạnh nó, hổ cha không những thích bám dính lấy nó mà còn rất hiếu động.
Hừm, có lẽ nó đã hiểu tại sao nhóc con lại ồn ào đến vậy rồi, ra là cha nào con nấy.
Zombie hổ trắng không biết hổ mẹ đang nghĩ gì, nó càng gãi càng hăng hái. Nhưng thời gian trôi qua, sau khi tấm chắn vô hình không hề bị phá vỡ, nó dần trở nên mất kiên nhẫn, bắt đầu gầm rú, xung quanh tỏa ra dị năng ánh vàng kim loại biến thành những lưỡi d.a.o sắc bén tấn công tấm chắn vô hình.
Lưỡi d.a.o vàng vẫn chưa vượt qua tấm chắn vô hình, nó lại tiếp tục cố gắng mà không bỏ cuộc.
Trong vòng chưa đầy vài giây, dị năng hệ kim của nó đã được phóng ra hết hơn phân nửa.
Kiều Nghệ hiện tại đã là dị năng giả cấp 8, thừa sức ngăn chặn đòn tấn công của dị năng hệ kim cấp 7, nhưng nhìn con zombie hổ trắng vẫn kiên trì kia, cô chợt thấy lúng túng. Bởi vì dị năng của cô đã bị bại lộ nên Kiều Nghệ cũng không che giấu giọng nói của mình nữa.
"Mama ơi, chúng ta nên làm sao đây?"
Giọng nói mềm mại đột nhiên vang lên, zombie hổ trắng ở bên ngoài giật mình, thân thể nó lùi lại một bước lớn, đôi mắt trắng dã cảnh giác nhìn chằm chằm phía trước.
Hổ mẹ thấy vậy, dù bất lực nhưng vẫn nhảy ra khỏi xe.
"Mama!"
Kiều Nghệ không hiểu tại sao hổ mẹ lại như vậy, cô cũng vội vàng mở cửa xuống xe.
Động tác của bọn họ bị zombie hổ trắng bên ngoài tấm chắn nghe thấy, nó lùi lại vài bước, nhìn chằm chằm về phía bọn họ.
[Con ngoan]
[Thu dị năng về đi]
Kiều Nghệ thấy nét chữ của hổ mẹ thì có chút lo lắng: “Nhưng..."
Zombie hổ trắng đó chính là hổ cha của cô không sai, nhưng ông ấy là một zombie động vật đó, nếu thu tấm chắn về, ông ấy tấn công bọn họ thì làm sao bây giờ?
Cô không thể ra tay với hổ cha được.
[Đừng sợ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-395.html.]
[Ông ấy đánh không lại mẹ đâu]
Kiều Nghệ thấy hổ mẹ kiên quyết nên chỉ có thể nhìn Người đẹp ốm yếu cầu cứu.
Thẩm Chi Hủ đón nhận ánh mắt của cô, từ tốn nói: "Đừng sợ, anh có thể dịch chuyển công kích của nó đến nơi khác.”
Nếu nó lao tới, anh cũng có thể sử dụng dịch chuyển không gian.
"Ừ nhỉ! Sao em lại quên mất vậy ta!”
Không còn gì phải lo lắng nữa, Kiều Nghệ nhanh chóng thu tấm chắn.
Lúc này, zombie hổ trắng ở phía đối diện cũng nhìn thấy thú hai chân đột nhiên xuất hiện trước mặt mình cùng với... Một con hổ trắng lớn.
Cái mũi đen nhúc nhích, mùi hương quen thuộc khiến nó thoải mái lại xuất hiện.
Nó nhìn thẳng vào con hổ trắng cái với bộ lông sáng bóng hơn mình vạn phần.
Mùi hương quen thuộc đó phát ra từ nó!
Hổ cha tuyệt vọng ngửi ngửi vài lần, trong cái đầu lộn xộn lóe lên rất nhiều mảnh vỡ, hầu như tất cả đều là cảnh mình bám lấy con hổ trắng cái trước mắt. Điều này càng làm cho nó chắc chắn rằng con hổ trắng cái trước mặt chính là con cái của nó, cũng chính là nguyên nhân khiến nó không muốn rời khỏi đây!
(Hổ cha = Hổ bám dính = Hổ mê vợ)
Zombie hổ trắng trở nên phấn khởi vô cùng, thậm chí còn bỏ qua sự có mặt của hai con thú hai chân kia, chuẩn bị bám dính lấy con cái của mình như khi trước thì lại có một con thú hai chân cái từ đâu ra cản trở, đứng trước mặt con cái của nó.
Nó dừng lại, sau đó gầm gừ với thú hai chân cái kia.
"Rống…” Cút ngay!
Kiều Nghệ bị tiếng hổ gầm chói tai của nó làm cho hoảng sợ, bước chân cô vô thức rút lui về sau, eo áp vào cái đầu to của hổ mẹ.
Cô cảm nhận được đầu hổ mẹ nhẹ nhàng cọ vào lưng mình bèn muốn nói gì đó, nhưng hổ mẹ đã nhanh chóng bỏ đầu ra rồi đi ra từ phía sau cô.
Ngay khi nó bước ra, sự chú ý của zombie hổ trắng đều đổ dồn vào nó, cái đuôi to với phần lông khô cứng vô thức búng lên.
Hổ mẹ nhìn thấy cảnh này, khóe mắt hơi giật giật.
Ngay cả khi hổ cha bị nhiễm virus và trở thành zombie động vật thì tính cách vẫn giống như mọi khi.
Nó không khỏi nhớ lại hình ảnh lúc mình đang động dục, anh chàng này đã đung đưa cái đuôi dài đầy lông đến dí sát vào người nó nhưng khi bị nó cáu kính gầm cho một tiếng thì lại sốt ruột tung chân bỏ đi.
Chỉ là chính bản thân nó cũng không biết khi hồi tưởng lại những ký ức đó, đôi mắt xanh nhạt xinh đẹp và trong trẻo của nó từ từ trở nên mềm mại.
Zombie hổ trắng thấy hổ cái không nhúc nhích thì thật sự không kìm được tâm trạng lo lắng, muốn nghiêng người bám dính lấy hổ cái như những hình ảnh trong quá khứ hiện lên lẻ tẻ trong đầu kia, bèn thăm dò tiến lên trước một bước.
Kiều Nghệ lo lắng chú ý tới bọn họ, thấy zombie hổ trắng di chuyển, cô vô thức muốn đi qua nhưng lại bị Người đẹp ốm yếu túm lấy.
"Ngao Ngao, em đừng đi." Thẩm Chi Hủ thấy cô cau mày, hiển nhiên là không đồng ý với những gì mình nói bèn vội vàng bổ sung: "Em không để ý thấy zombie hổ trắng này khác với những zombie động vật khác sao?”
Kiều Nghệ sững sờ một lát rồi không khỏi nghĩ lại những zombie động vật mà mình đã gặp, ngay khi ngửi thấy mùi m.á.u thịt, chúng đều lao về phía bọn họ như điên nhưng hổ cha rõ ràng không phải như thế. Ngoại trừ màn tấn công ban đầu ra thì sau khi cô thu lại tấm chắn, ông ấy đã bình tĩnh lại, quả thực rất khác với những zombie động vật khác.
Sự đặc biệt này chẳng lẽ là…
Ánh mắt Kiều Nghệ đột nhiên sáng lên.
"Kiếp trước, anh đã từng gặp phải một con zombie có chỉ số IQ cao, nó đã kiềm chế được bản năng thèm khát m.á.u thịt sau khi nhiễm virus và có thể từ từ nhớ lại những ký ức trước khi bị nhiễm virus."
"Vậy Người đẹp ốm yếu... Ý của anh là, hổ cha ông ấy…”
"Anh không chắc 100% nhưng mười phần thì phải chắc đến tám, chín phần.” Thẩm Chi Hủ ngước mắt lên nhìn con zombie hổ trắng đang tiếp cận con hổ trắng lớn, lực không gian đang chực chờ ào ra, nếu hổ đực đột nhiên bùng phát, anh cũng có thể dịch chuyển nó đi càng sớm càng tốt.
Mười phần thì phải chắc đến tám, chín phần…
Câu trả lời này khiến Kiều Nghệ hy vọng không thôi, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y rồi nhìn chằm chằm vào hai con hổ.
Hổ mẹ cảm nhận được sự lo lắng của hổ con nhưng nó phớt lờ nó, đôi mắt xanh nhạt lười biếng nhìn zombie hổ trắng đang ngày càng đến gần mình.
Ngay khi zombie hổ trắng còn cách hổ mẹ ba bước, nó đột nhiên ngồi xổm xuống, động tác đột ngột này khiến trái tim Kiều Nghệ nhảy bật lên, cô lo lắng đến mức lòng bàn tay toát đầy mồ hôi lạnh.
Hổ mẹ không hề sợ hãi mà ngược lại, nhìn thấy hành vi quen thuộc đã lâu của zombie hổ trắng, ánh mắt hổ mẹ lóe lên chút bất lực.
Sau khi zombie hổ trắng ngồi xổm xuống, nó nằm nghiêng trên mặt đất, thậm chí còn để lộ cái bụng mỏng manh và mềm mại y như trong trí nhớ, đối mặt với con cái của nó.
Hổ mẹ: "..."
Quả nhiên.
Trước kia hổ đực cũng đã làm thế này với nó rất nhiều lần.
Lúc mới bắt đầu nó ghét cay ghét đắng hổ cha, cho dù có thể đánh bại hổ cha thì những con đực khác tán tỉnh nó đều bị hổ cha đánh lên bờ xuống ruộng nên không có hổ đực nào dám tới gần nó, vậy nên nó chỉ có thể miễn cưỡng lựa chọn hổ cha.
"Rống........."
Zombie hổ trắng cố ý dịu giọng nhưng vẫn có chút thô bạo, không hiểu sao lại mang lại cho người ta cảm giác vui mừng.
Kiều Nghệ nhìn cảnh này, hai mắt ửng đỏ.
"Người đẹp ốm yếu..." Cô liếc nhìn chàng trai tuấn tú bên cạnh, muốn nói gì đó nhưng lại không biết phải nói gì.
"Ngao Ngao, chúng ta thật may mắn."
Zombie động vật bình thường sẽ không làm như vậy, những con zombie có thể làm điều này phải có chỉ số IQ nhất định, thậm chí còn phải có ký ức của quá khứ.
"Ừ, chúng ta thật may mắn." Kiều Nghệ cố gắng kìm nén nước mắt, hai tay vô thức ôm lấy cánh tay Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
Cây non mini ở bên cạnh không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng lựa chọn lẳng lặng quan sát.
Quay lại bên kia, zombie hổ trắng đợi mãi không thấy con cái đến bám dính lấy mình bèn có chút tủi thân, cái đuôi vốn mạnh mẽ quẫy đập đã rũ xuống, chán nản y như chủ nhân của mình.