[Xuyên Sách TN80] Sau Khi Xuyên Sách, Cô Phát Tài Ở Những Năm 80 - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-12-27 10:19:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ đỏ bừng cả mặt, vội vàng dậy, ngờ húc thẳng trán Chu Thừa Lỗi, đau đến mức nước mắt chực trào .

Chu Thừa Lỗi cũng đau, nhưng vẫn nhanh ch.óng lau tay khăn dùng lòng bàn tay sạch nhẹ nhàng xoa trán cho cô: "Đau lắm ?"

Giang Hạ níu lấy áo , hai trông như đang ôm chầm lấy . Cha Chu nhét cho một miệng "cơm ch.ó"! Ông cạn lời ngước trời, cảm thấy thật là dư thừa. Bọn trẻ coi ông như bài vị bàn thờ ?

Chương 55: Không ngờ là một Chu Thừa Lỗi như thế!

Cả hai đều nhận sự mật vô hình khiến cha Chu "no nê". Một lúc Giang Hạ mới hết đau: "Em , đau ?"

Chu Thừa Lỗi buông tay, lùi một chút: "Không đau. Còn câu cá nữa ?"

"Câu chứ ạ." Giang Hạ nhặt cần câu lên, dám múa may cuồng nữa mà cẩn thận quăng dây . Lần chắc tôm rơi nên còn nhấc lên một cái, thấy vẫn lưỡi mới yên tâm. Sau đó, cô nắm chắc cần câu im lặng chờ cá c.ắ.n mồi.

Chu Thừa Lỗi xuống móc mồi chiếc cần thứ hai để sẵn cho cô dự phòng. Không ngờ móc xong mồi, Giang Hạ phấn khích reo lên: "Chu Thừa Lỗi, cá c.ắ.n mồi ! Cá c.ắ.n !"

Chu Thừa Lỗi: "..." Nhanh thế ?

Cha Chu thấy thế cũng nhếch mép: "Làm gì mà nhanh thế , là câu rác ?"

Thế nhưng Giang Hạ cảm nhận rõ dây câu rung chuyển, cô kéo thử thì thấy sức ghì nhẹ, liền tiếp tục kéo lên. Một bóng đỏ đang sức vùng vẫy lặn xuống sâu, sức kéo ngày càng mạnh.

"Chu Thừa Lỗi nhanh lên, nó đang vùng vẫy chạy mất kìa! Liệu đứt dây ?"

Cha Chu kinh ngạc: Có cá thật ? Tốc độ câu cá của cô ở ngoài biển, mà là ở ao cá nhà thì đúng hơn!

Chu Thừa Lỗi từ phía đưa tay nắm lấy cần câu trong tay cô, sợ cá sổng mất. Anh kéo lên ngay mà cứ lúc nới lúc siết để dắt cá: "Dắt một lát , để nó vùng vẫy trong nước cho mệt , kiệt sức mới kéo lên, như dây câu mới đứt."

Cha Chu: "..." Cái cần câu tuy bằng tre thường, nhưng dây câu thì thường chút nào. Đó là loại vật liệu đặc biệt con trai ông mua từ hồi ở trong quân đội, lúc đó nó còn bảo câu cá 50 cân cũng chẳng đứt nổi!

Nhìn tư thế của hai đứa lúc , trong mắt cha Chu chẳng khác nào Chu Thừa Lỗi đang ôm trọn Giang Hạ lòng từ phía . Ông lão tặc lưỡi. Không ngờ Chu Thừa Lỗi bình thường lầm lì mà là một Chu Thừa Lỗi "như thế "!

Chu Thừa Lỗi vươn tay từ lưng cô nắm cần, Giang Hạ ở phía , hai cơ thể dán sát , bốn bàn tay cùng nắm c.h.ặ.t cần câu. Giang Hạ bao trùm , nhưng vì con cá biển vùng vẫy quá mạnh, cô hưng phấn căng thẳng nên chẳng mảy may nhận hai đang mật đến mức nào.

Một lát , Giang Hạ đầu hỏi : "Sắp ? Nó hình như hết sức đúng ?"

"Chờ chút nữa." Chu Thừa Lỗi cúi đầu cô. Từ góc độ nghiêng gương mặt cô một vẻ khác, làn da hồng hào mịn màng như quả đào mật, khiến chỉ c.ắ.n một miếng.

Chu Thừa Lỗi yết hầu khẽ động. "Ông bài vị" bên cạnh chỉ lặng lẽ trời.

Thấy con cá yếu sức, Chu Thừa Lỗi bảo: "Được , buông tay, em thử kéo lên xem."

Anh buông cần, Giang Hạ nhấc mạnh. Một con cá màu đỏ rực nhảy vọt khỏi mặt nước!

"Đông Tinh Ban!" Cha Chu thốt lên, mắt sáng rực. Ông biển cả đời mới chỉ lưới một con cá mú đỏ (Đông Tinh Ban) , mà chỉ nặng hơn một cân, còn con Giang Hạ câu sơ cũng hai cân, cực kỳ béo !

Cha Chu thấy "chua" lòng. Ông mà cái vận may biển như Giang Hạ thì giàu to ! Chua thì chua thế thôi nhưng trong lòng vẫn vui.

"Nhanh, cho thùng nuôi ." Cha Chu nhắc nhở, trong bóng tối hàm răng trắng bóng lộ : "Khởi đầu thuận lợi quá!" Vừa khơi câu cá mú đỏ, giá trị cũng hai ba đồng bạc, xem thu hoạch hôm nay sẽ khá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn80-sau-khi-xuyen-sach-co-phat-tai-o-nhung-nam-80/chuong-42.html.]

Chu Thừa Lỗi gỡ cá , múc một xô nước biển thả cá nuôi. Lần đầu câu mà trúng ngay, Giang Hạ hào hứng quăng lưỡi xuống tiếp. Chu Thừa Lỗi móc mồi cần bên cạnh canh chừng cho cô.

Chưa đầy hai phút , Giang Hạ cảm nhận : "Chu Thừa Lỗi, cá c.ắ.n mồi ."

"Em tự học cách dắt cá ." Chu Thừa Lỗi xem, thấy là một con cá vược nặng chừng một hai cân nên để cô tự tập. Giang Hạ thành công câu nó lên.

Cô đổi sang cần câu khác quăng mồi. Lần đợi lâu, mấy phút trôi qua thấy gì nhưng cô vội. Mồi câu từ từ chìm xuống sâu, một con cá lớn đang há miệng đuổi theo mấy con cá nhỏ tiện thể ngậm luôn lưỡi câu.

Giang Hạ cuối cùng cũng thấy nặng tay, cô thu dây, khi kéo gần thì thấy bóng đen nước dài ngoằng!

"Chu Thừa Lỗi, con hình như to." Giọng Giang Hạ nghiêm túc hẳn, cô cẩn thận kéo nó lên mặt nước. Chu Thừa Lỗi nãy giờ chỉ mải cô, để ý mặt biển, mới sang.

Con c.á đ.ột nhiên vùng vẫy dữ dội, Giang Hạ loạng choạng suýt lôi xuống biển. Chu Thừa Lỗi nhanh tay ôm lấy eo cô, giữ c.h.ặ.t lấy cần câu, lòng vẫn còn sợ hãi: "Để , em lấy vợt nhanh!"

Giang Hạ vội vàng tránh sang bên cạnh. Cha Chu cũng sốt sắng: "Cá gì thế?"

"To lắm bố ơi, màu đen, to hơn con nãy nhiều! Con là cá gì."

"Cá mú vương (龙趸 - Cá mú nghệ)." Chu Thừa Lỗi đáp.

Đó chính là cá mú nghệ, loài lớn nhất trong họ cá mú, thể dài đến hai mét và nặng hàng trăm cân. Cha Chu cũng kích động hẳn: "Vợt đây! To chừng nào? Dắt nó , đừng vội kéo lên, cẩn thận đứt dây sổng cá."

Chu Thừa Lỗi một tay giữ cần, một tay cầm vợt. Con cá vùng vẫy quá mạnh, to lớn nên khó vợt! Mấy suýt soát mới hụt. Giang Hạ thấy thế bảo: "Anh giữ chắc nhé, em lấy thêm cái lưới."

Cô lấy thêm một cái lưới, định "còn nước còn tát" quăng xuống. Con cá mú nghệ trong lúc vùng vẫy lưới quấn , Chu Thừa Lỗi nhân cơ hội dùng vợt xúc lên. Hai hợp lực mãi mới lôi nó lên thuyền!

Giang Hạ phấn khích: "Con chắc hơn 80 cân!" Cha Chu qua, hỉ hả: "Chắc chắn , bán khối tiền đấy!"

Giang Hạ chính thức "nghiện" câu cá. Sau khi ngắm nghía "chiến lợi phẩm" khổng lồ, cô bảo: "Em câu tiếp đây." Cha Chu thấy con dâu câu nhiều quá cũng ngứa nghề, hét lớn: "A Lỗi, lái tàu để bố câu với."

Thuyền đang kéo lưới nên dừng. Chu Thừa Lỗi đầu, giả vờ như thấy, dù tai cũng . Anh còn bận cạnh bảo vệ Giang Hạ.

Cha Chu: "..." Cái thằng con bất hiếu, trọng sắc khinh cha!

Chương 56: Hai tai chuyện lưng

Giang Hạ hăng hái câu cá. Chu Thừa Lỗi lưng về phía cha Chu, túc trực bên cạnh cô, phớt lờ ông bố già phía .

Giang Hạ như "h.a.c.k" , cứ cách 3-5 phút, quá 10 phút là câu một con. Sau con cá mú nghệ là một con cá thu lớn. Cá thu tuy rẻ hơn cá mú nhưng nặng mười mấy cân cũng bán hơn ba đồng .

Sau cá thu đến cá vược, cá đù vàng... Cha Chu thèm câu lắm, cứ chốc chốc gọi con một , nhưng Chu Thừa Lỗi cứ như "điếc" thật, tâm trí chỉ đặt hết lên vợ! Cha Chu tức đến mức nghiến nát răng, hận thể đá thằng con xuống biển.

Mãi đến khi Giang Hạ câu một con cá chim trắng (đẩu xương) thì cũng đến lúc thu lưới. "Con chắc giá cao nhỉ?" Giang Hạ hỏi. Ở hiện đại, cá chim trắng tự nhiên giá đến hàng trăm tệ một cân. Chu Thừa Lỗi gỡ cá: "Ừ, hơn một đồng một cân đấy."

Cha Chu giảm tốc độ thuyền, nghiến răng quát: "Chu Thừa Lỗi, thu lưới đấy!" Lần Chu Thừa Lỗi cuối cùng cũng thấy, đáp một tiếng: "Biết ạ."

Giang Hạ cũng thu cần. Cô thành quả hơn hai tiếng đồng hồ, thật tuyệt vời! Hai con cá lớn, một đống cá nhỏ đầy xô. Nếu kỷ lục câu cá, cô cảm thấy chắc phá kỷ lục Guinness . Dù mấy con c.á đ.ộc hoặc quá bé thả về biển, nhưng xô cá đầy ắp cô thấy vô cùng mãn nguyện. Tự tay câu cảm giác thành tựu khác hẳn với việc kéo lưới.

Chu Thừa Lỗi và cha Chu hợp lực kéo lưới. Giang Hạ bên cạnh quan sát. Thấy họ kéo vẻ vất vả, cô đoán chắc chắn là trúng đậm .

Cha Chu mừng rỡ: "Nặng thế chắc chắn là đầy lưới !" Khi lưới dần kéo lên, một bọc cá khổng lồ lộ khỏi mặt nước! "Nhiều cá chim vàng quá!" Giang Hạ reo lên đầy phấn khích. Cả mẻ lưới gần như chật kín cá, cha Chu bao giờ thấy mẻ lưới nào nhiều cá đến thế.

Loading...