Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:38:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có mấy thanh niên, mấy phụ nữ tay đang bưng chậu giặt quần áo, đều một mạch chạy về phía đầu cầu lớn.

Diệp Tiêu Tiêu cũng về phía đó, họ đang về chỗ nào.

Diệp Thường Thịnh xách Diệp Bảo Thành , “Chúng cũng qua xem .”

Khi họ đến đầu cầu, sông cứu lên.

Hoá là Trương Nhị Ni, nghỉ học mấy ngày.

“Nhị Ni, con tỉnh , đừng sợ mà.”

“Nhị Ni!”

Vương Mỹ Lệ rạp Trương Nhị Ni, lắc mạnh.

Những vây xem xung quanh cũng bàn tán xôn xao.

“Sao là Trương Nhị Ni , nhà nó sống như mà, nghĩ quẩn nhảy sông.”

“Có khi nào thật sự liên quan đến nhà lão Lý , bên lâm trường cho đốn cây nữa, bảo là bảo vệ rừng phòng hộ, hình như nhà lão Lý định nhận mối hôn sự với nhà họ Trương nữa.”

“Sao nhà lão Lý nuốt lời chứ, thế chẳng để chọc xương sống ?”

“Người định cả nhà chuyển lên thành phố ở, ai còn quản đến họ hàng ở cái chốn nghèo nàn nữa.”

Diệp Tiêu Tiêu chen qua đám đông, thấy Trương Nhị Ni đó, nhưng ai tiến hành cấp cứu.

“Đừng nữa, tránh một chút, nếu còn trì hoãn nữa, cô sẽ c.h.ế.t thật đấy.”

Diệp Tiêu Tiêu kéo Vương Mỹ Lệ , bản xổm xuống hô hấp nhân tạo và ép tim cho Trương Nhị Ni.

Một tiếng “oẹ” vang lên.

Trương Nhị Ni cúi nôn một ngụm nước, ho dữ dội.

“Nhị Ni, con , , sợ c.h.ế.t khiếp.”

Vương Mỹ Lệ rốt cuộc vẫn là thương con gái, ôm lấy Trương Nhị Ni rống lên.

Khóc xong, miệng cô bắt đầu c.h.ử.i rủa cả nhà Lý Đắc Số, “Con yên tâm Nhị Ni, nhất định đòi công bằng cho con.”

Anh trai của Trương Nhị Ni lúng túng một bên, “Mẹ, đưa em gái về nhà .”

Trương Nhị Ni cứu lên từ nước, ướt sũng.

Quần áo mùa hè mỏng, dính chặt .

cũng là con gái lớn, như thật sự tiện.

Vương Mỹ Lệ ôm lấy con, “Ngoan nào Nhị Ni, về nhà .”

Chương 61: Chị đây là hệ chữa lành

Trương Nhị Ni nhà đưa về, nhưng chuyện cô nhảy sông chỉ đầy một tiếng lan truyền khắp thôn Bạch Thạch.

Lúc Diệp Tiêu Tiêu bọn họ về nhà ăn cơm, Miêu Thúy Phương còn hỏi: “Nhị Ni thật sự nhảy sông hả, ?”

Diệp Thường Thịnh: “Đã cứu lên , .”

là con bé ngốc, dù chuyện tày trời cũng thể nghĩ quẩn .

Nhị Ni cũng là do nó lớn lên từ bé, dù t.ử tế lắm, nhưng cũng thù oán gì lớn, lát nữa ăn cơm xong qua nhà nó xem .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-77.html.]

Miêu Thúy Phương lẩm bẩm cảnh cáo mấy đứa con trong nhà, “Mấy đứa phép gặp chút chuyện là tìm đến cái c.h.ế.t đấy, bất kể xảy chuyện gì, chúng đều sống thật .”

Diệp Thường Thịnh: “Mẹ yên tâm , chúng con sẽ .”

Ăn cơm xong, Miêu Thúy Phương mang theo một gói đường đỏ trong nhà thăm Trương Nhị Ni.

Diệp Tiêu Tiêu cùng cô.

Đến sân nhà họ Trương, họ hàng và một hàng xóm trong thôn cũng từ trong nhà.

Trong thôn là như , tuy bình thường cãi vã ồn ào, nhưng khi chuyện xảy vẫn giữ tình nghĩa qua .

Vương Mỹ Lệ hiếm hoi mất cái vẻ hung hăng đó, cả trông vẻ tiều tụy.

Miêu Thúy Phương: “Chị dâu, rốt cuộc là chuyện gì, thật sự vì chuyện hôn sự mà Nhị Ni nghĩ quẩn hả?”

Vương Mỹ Lệ thở dài, “ cũng sợ chê, đúng là vì chuyện hôn sự với nhà họ Lý, cái thằng khốn Lý Đắc Số đó ở thành phố thương , chịu nhận mối hôn sự với Nhị Ni nhà nữa.”

Miêu Thúy Phương: “Lại chuyện nữa , thể phản ánh lên Hội Phụ nữ , thể để con gái chịu thiệt thòi .”

Vương Mỹ Lệ lắc đầu, “Cũng dễ dàng như , lúc đính hôn, nhà nhận hai trăm đồng tiền sính lễ của nhà họ Lý, bây giờ nhà họ Lý hủy hôn, thẳng là cần trả tiền sính lễ.

Tính toán kỹ , con gái nhà cũng chịu thiệt, hai đứa kết hôn, con dấu giấy chứng nhận kết hôn, nên lớn chuyện lên .”

Hơn nữa, nếu kiện đối phương tội lưu manh.

Người Lý Đắc Số là do Trương Nhị Ni tự nguyện, thì càng chẳng liên quan.

Miêu Thúy Phương an ủi: “Trời đất bao la, lo gì , con bảo Nhị Ni nghĩ thoáng một chút.”

Vương Mỹ Lệ: “Ai bảo , là sẽ tìm cho Nhị Ni một hơn, ai ngờ nó cố chấp như .

Thế là… khuyên thêm vài câu, nó liền thừa lúc nhà mà nhảy sông. Nếu phát hiện sớm, mất con gái !”

Từ xưa đến nay quan thanh liêm khó xử chuyện nhà, Miêu Thúy Phương chuyện , cũng chỉ thể là hai đứa trẻ duyên phận.

Diệp Tiêu Tiêu bước phòng của Trương Nhị Ni, thấy cô tỉnh, nhưng mở to mắt trần nhà, phản ứng gì khi bước .

“Lý Đắc Số chính là một kẻ trăng hoa, c.h.ế.t tâm vì đáng ?”

Mắt Trương Nhị Ni đảo qua đảo , cuối cùng cũng chút phản ứng: “Cậu gì chứ, hồi nhỏ mập, trẻ con trong thôn ai chơi với , chỉ Đắc Số chịu để ý đến , .”

Diệp Tiêu Tiêu xuống mép giường, “Thế thì cũng thể lấy ơn báo oán .”

Trương Nhị Ni: “Hức hức hức hức… Ai lấy ơn báo oán chứ, chỉ với , lấy , sinh con cho .”

Diệp Tiêu Tiêu bịt tai .

Đợi đến khi cô nữa, mới tiếp tục : “Vậy nghĩ tại thích .”

Trương Nhị Ni: “Vì mập, vì .”

Diệp Tiêu Tiêu vỗ bụng Trương Nhị Ni, “ !”

“Vì thấy mập, hãy gầy cho thấy. Vì thấy , hãy trở nên xinh cho thấy.

Cậu nên lóa mắt , chứ nhảy sông.”

Ánh mắt Trương Nhị Ni cuối cùng cũng thẳng Diệp Tiêu Tiêu.

thể gầy ư? Còn thể trở nên xinh nữa hả?”

Diệp Tiêu Tiêu: “Đương nhiên , bây giờ thành phố đều thịnh hành giảm cân đó, tưởng ai cũng là gầy tự nhiên hả, phần lớn dựa tính tự giác đấy.”

Loading...