Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:51:36
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thường Thịnh đẩy , "Đi thôi, về học bài."

Diệp Thường Viễn: "Anh tàn nhẫn quá, tụi ăn no bắt em học ."

Diệp Thường Thịnh: "Có việc chân tay , liên quan gì đến việc ăn no."

Diệp Thường Viễn: "Em , dù em cũng tham gia đợt tuyển quân năm nay, nếu chọn thì em thi đại học cũng thôi."

Diệp Thường Thịnh bằng ánh mắt giận dữ vì tiến bộ, "Dù thế nào nữa, cũng tham gia kỳ thi đại học."

Diệp Thường Viễn: "Đi thôi, thôi."

Diệp Tiêu Tiêu cũng dậy, ba cùng bước khỏi quán ăn.

Đến cổng khu nhà, ông bảo vệ lớn tiếng gọi, "Diệp Tiêu Tiêu, đồ của cháu !"

Diệp Tiêu Tiêu bảo Diệp Thường Thịnh và Diệp Thường Viễn về , còn chạy đến phòng trực để lấy đồ.

"Cảm ơn ông."

Cô nhận lấy chiếc thùng giấy ông đưa, to bằng chiếc radio, nặng trịch, bên trong đựng gì.

"Ông ơi, cái là ai để ở đây ạ."

Ông bảo vệ xua tay, " , là một lính."

Diệp Tiêu Tiêu: "..."

Vậy chắc là Lộ Hàn Xuyên .

Chẳng chẳng rằng gì mà gửi đồ cho , đúng là phong cách của đối phương.

Diệp Tiêu Tiêu ôm đồ về nhà.

Diệp Thường Viễn và Diệp Thường Thịnh ở trong phòng khách học bài .

Diệp Thường Viễn ngẩng đầu lên, vẻ mặt tò mò, "Tiêu Tiêu, ai gửi đồ cho thế."

Diệp Tiêu Tiêu ôm chiếc hộp, "Bạn bè..."

Diệp Thường Viễn: "..."

Bạn bè của Tiêu Tiêu nhiều thật.

Diệp Thường Thịnh gõ đầu , "Tập trung học bài , giảng cho cách giải đề ."

Diệp Thường Viễn xìu xuống, còn tâm trí hỏi chuyện khác nữa.

Diệp Tiêu Tiêu về phòng mở chiếc thùng giấy , bên trong còn một chiếc hộp gỗ nhỏ, kèm theo một chiếc chìa khóa.

Thế cũng sợ mất.

Cô dùng chìa khóa mở hộp gỗ, bên trong chứa đầy tiền mặt và các loại phiếu.

Diệp Tiêu Tiêu "tách" một tiếng đóng hộp .

Lộ Hàn Xuyên điên .

gọi điện thoại cho đối phương hỏi xem rốt cuộc là ý gì.

Diệp Tiêu Tiêu đóng hộp nhét trong chăn.

Đứng dậy hai vòng trong phòng.

Nơi thể gọi điện thoại bây giờ đóng cửa, đợi đến ngày mai mới gọi .

Cô cuối cùng cũng tìm điện thoại mà Lộ Hàn Xuyên để đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-58.html.]

Quyết định ngày mai thời gian sẽ hỏi cho rõ.

Diệp Tiêu Tiêu nhớ trong phòng hiệu trưởng một chiếc điện thoại, theo nguyên tắc lãng phí thời gian, cô trực tiếp đến tìm hiệu trưởng mượn điện thoại.

gọi đầu tiên thì thông.

Diệp Tiêu Tiêu chắc, Lộ Hàn Xuyên cho cô điện thoại ở , lẽ nào là về nhà.

"Bạn học Diệp Tiêu Tiêu, em xem cuộc thi Olympic Toán học hứng thú , đây là cuộc thi quốc, thành tích thể tranh thủ cơ hội tiến cử."

Hiệu trưởng lấy một bản tài liệu giải thích đưa cho cô.

Diệp Tiêu Tiêu xem xong trả lời: "Thưa hiệu trưởng, thực em hứng thú với việc tranh thủ tiến cử, em chỉ thi khoa Y học của Đại học Kinh Hoa, việc tiến cử quá nhiều quy tắc."

Hiệu trưởng kích động: "Đại học Kinh Hoa... Trời ơi! Cả huyện còn học sinh nào Đại học Kinh Hoa , em chí lớn đấy."

Diệp Tiêu Tiêu: "Thưa hiệu trưởng, em đến từ kinh thành, em nghĩ em thể thi đỗ, gần đây em cũng đang một tài liệu học tập do giáo viên ở kinh thành cung cấp, độ khó cao hơn đề của giáo viên huyện nhiều."

Hiệu trưởng chắp tay lưng, "Bạn học Diệp Tiêu Tiêu, em còn tài liệu học tập từ kinh thành mang đến .

Nói thật nhé, học sinh ở cái vùng núi của chúng , chỉ nhà Lý Bác Văn điều kiện , nên đây các cuộc thi đều giới thiệu ,

Bởi vì các học sinh khác tuy đôi khi cũng thể đạt hạng nhất hạng nhì, nhưng thi đấu thì cửa ."

Diệp Tiêu Tiêu: "Thưa hiệu trưởng, trong các bạn học mà thầy bạn học Diệp Thường Thịnh , gần đây cũng đang tự tăng cường đề, thầy thể cho thử sức ở cuộc thi ."

Hiệu trưởng gật đầu, "Được! sẽ xem xét!"

"Cái chuyện... thi Đại học Kinh Hoa ... em cố gắng nhé."

Hiệu trưởng giảm sự tích cực của học sinh, chí hướng là .

Chờ thất bại vài nữa là sẽ nhận thực tế thôi.

Vạn nhất nếu thật sự thi đỗ, đó cũng là vinh dự cho trường cấp ba Bách Xuyên của họ, ông vui mừng còn kịp.

Tiền Phân Phương bục giảng, cuộn sách thành ống gõ bàn.

"Cuộc thi Olympic Toán học quốc , trường chúng chỉ hai suất, đều dành cho học sinh lớp chúng .

Lý Bác Văn, Diệp Thường Thịnh... hai em tan học đến nhận đơn đăng ký, điền xong thì nộp cho .

Nhà trường tiến cử các em , là tin tưởng các em, các em thể hiện , đừng phụ lòng tâm huyết của giáo viên."

"Chúng em thưa cô."

Lý Bác Văn và Diệp Thường Thịnh đồng thanh .

Bạn cùng bàn của Diệp Thường Thịnh thì thầm, "Thường Thịnh, sắp kinh thành , địa điểm thi đấu là ở kinh thành đấy."

Diệp Thường Thịnh vui như tưởng tượng.

Vì chi phí , ăn ở, phí đăng ký thi đấu ở kinh thành, là một khoản chi nhỏ đối với gia đình .

"Anh tư, trông vui , cuộc thi Olympic Toán học quốc suất của mà."

Lúc tan học, Diệp Tiêu Tiêu thấy Diệp Thường Thịnh mặt ủ rũ chút kỳ lạ.

"Anh ."

Mãi đến khi ăn cơm xong Diệp Thường Thịnh cũng vui vì chuyện gì, một sách.

Diệp Thường Viễn thì thể đoán đối phương vui vì điều gì.

"Trước đây Thịnh bao giờ tham gia mấy cuộc thi , vì thi đấu cần tập huấn, còn thi ở tỉnh ngoài, phí và phí đăng ký đều rẻ, tiếc tiền."

Diệp Tiêu Tiêu hiểu , "Thì là lo lắng trong nhà tiền, nhưng , em vẫn còn chút tiền tiết kiệm, dù cũng tham gia cuộc thi , cơ hội hiếm ."

Loading...