Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-12-02 09:19:52
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Quang Cảnh trở về.

"Sư phụ, về ạ?"

Diệp Tiêu Tiêu bước hậu viện thấy Tống Quang Cảnh đang ở trong nhà, phía ngoài sân chất đống nhiều thùng gỗ lớn nhỏ.

"Thế nào , môi trường học tập ở Nhất Trung Bách Xuyên ?"

Diệp Tiêu Tiêu: "Mọi thứ đều ạ, sư phụ, hôm qua một bạn học cùng lớp cháu rắn c.ắ.n ở ngọn đồi phía trường."

Tống Quang Cảnh liền phát bệnh nghề nghiệp, đặt đồ tay xuống.

"Con là loại rắn gì , nhà t.h.u.ố.c chuyên trị nọc rắn, hôm nay con học cách bào chế t.h.u.ố.c giải nọc rắn ."

Diệp Tiêu Tiêu: "Vâng ạ."

Cô kể cho Tống Quang Cảnh về hình dáng con rắn cạp nia đen trắng.

Tống Quang Cảnh liền hướng dẫn Diệp Tiêu Tiêu cách bào chế thuốc.

Học nửa ngày, Tống Quang Cảnh bảo Diệp Tiêu Tiêu nghỉ ngơi một chút.

"Sư phụ, đồ trong thùng cần dọn dẹp ạ?"

Tống Quang Cảnh để tâm lắm, "Đây đều là đồ cũ từ , đồ vô dụng nhiều, mấy quyển cổ thư con thể dùng ."

Ông mở một chiếc thùng, bụi bay mù mịt, bên trong là những quyển cổ thư giấy ngả vàng.

Diệp Tiêu Tiêu giá trị của những cuốn y thuật .

thấy bên trong một quyển sách y học mà ở thời đại cô từng sống, nó đấu giá lên tới mấy chục triệu.

Tuy là gian khác , nhưng một phần lịch sử và hiện thực sự trùng lặp.

Cũng chứng tỏ, phận của Tống Quang Cảnh hề tầm thường.

"Cố gắng sách, đương nhiên thi đại học cũng quan trọng, con nhất định thi đỗ Đại học Kinh Hoa." Tống Quang Cảnh dặn dò nữa.

Diệp Tiêu Tiêu: "..."

Tống Quang Cảnh tưởng lời khiến đồ áp lực, bèn thêm: "Cứ dốc hết sức ."

Kể cả đỗ Đại học Kinh Hoa, ông cũng sẽ tìm cách để khoa Trung Y nhận Diệp Tiêu Tiêu.

Chỉ là lo sẽ khiến đồ lơi lỏng, nên ông bảo cô bây giờ cứ lấy việc học hành chăm chỉ chính.

Còn Diệp Tiêu Tiêu những đấu tranh nội tâm, cũng quyết định.

"Con sư phụ, con sẽ cố gắng ạ."

Tống Quang Cảnh: "Ngoan lắm, sư phụ cho con một phong bao lì xì."

Diệp Tiêu Tiêu xua tay, "Sư phụ, Tết cho mà..."

"Cái đó là tiền mừng tuổi, cái là phong bao lì xì."

Tống Quang Cảnh quan tâm đến chút tiền lẻ , ông , "Ta về xem , con ít đến tiệm t.h.u.ố.c dọn dẹp, đây là phần con đáng nhận."

Diệp Tiêu Tiêu đành nhận lấy.

...

Học ở tiệm t.h.u.ố.c cả ngày, chiều thứ Bảy ba Diệp Tiêu Tiêu vội vã về huyện lỵ.

Vì trường Nhất Trung khai giảng, khu nhà tập thể trở nên nhộn nhịp.

Cạnh căn nhà Diệp Tiêu Tiêu thuê ở một cặp vợ chồng trung niên, chồng là giáo viên trường Nhất Trung.

Người vợ hiện tại việc , hàng ngày ở nhà.

Qua mấy ngày tiếp xúc, cũng quen với ba em Diệp Tiêu Tiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-48.html.]

"Các cháu về ."

Diệp Tiêu Tiêu đối phương họ Tôn, chào hỏi cô: "Chào dì Tôn ạ."

Diệp Thường Viễn: "Dì Tôn, dì nấu cơm , mùi cơm thơm bay tận đây ."

"Phải đó, mới nấu xong, ba đứa nếm thử tay nghề của dì ?"

Diệp Thường Viễn: "Dạ ."

Nhà ai cũng dư dả lương thực, bình thường cho một cái bánh bao thì còn , ba em họ qua nhà ăn cơm thì thể thống gì.

Diệp Thường Viễn về phòng sách.

Diệp Thường Viễn vì phụ lòng mong đợi của nhà, cũng đang cố gắng sách.

Mặc dù nhiều bài vẫn .

hai học bá giúp đỡ, cảm thấy tiến bộ nhiều .

Diệp Tiêu Tiêu chợt nghĩ điều gì đó, cô đợi dì Tôn ăn cơm xong rửa bát, cũng cầm chậu theo phòng nước.

Diệp Tiêu Tiêu như đang chuyện phiếm hỏi, "Dì Tôn ơi, bình thường lúc thầy Trương dạy, dì ở nhà gì ạ."

"Dì cũng việc gì , bình thường thì đưa đón hai đứa nhỏ, nấu cơm, giặt giũ quần áo, thỉnh thoảng nhận việc dán hộp giấy kiếm chút tiền, g.i.ế.c thời gian thôi."

Dán một trăm cái hộp giấy mới một hào, công việc quả thực kiếm tiền.

Mà nhà dì Tôn chỉ dựa đồng lương ít ỏi của chồng, cuộc sống bình thường lắm.

Diệp Tiêu Tiêu hiểu rõ tình hình xong liền dự định của : "Dì Tôn ơi, cháu và hai đều là học sinh lớp Mười Hai, thời gian biểu sinh hoạt giống như thầy Trương.

Nếu dì Tôn tiện, dì thể nấu cơm mỗi bữa nấu nhiều hơn một chút .

Ba đứa cháu còn nhỏ, nấu cơm lắm.

Nếu dì tiện, ba đứa cháu sẽ trả dì chút thù lao mỗi tháng."

Tôn Ngọc Trân cũng suy nghĩ kỹ lưỡng.

"Tiêu Tiêu thật , nếu nấu ăn, các cháu mua đồ ăn dì giúp nấu cũng , trả tiền cho dì chứ."

Diệp Tiêu Tiêu rõ ràng: "Dì Tôn ơi, nếu thật sự như , thì coi như chúng cháu thuê dì, chắc chắn trả lương."

Tôn Ngọc Trân hiền: "Vậy các cháu cứ tùy ý trả, dì tính toán chuyện đó ."

Diệp Tiêu Tiêu nghĩ một lát, "Vậy mỗi tháng năm đồng ạ, tiền thức ăn tính riêng."

Tôn Ngọc Trân: "Được chứ."

Năm đồng còn hơn cả tiền dán hộp giấy cả tháng kiếm , hơn nữa là giúp nấu cơm, thực chỉ là tiện tay thôi.

Diệp Tiêu Tiêu giải quyết xong vấn đề ăn uống ở đây cũng vui mừng.

Cuối cùng cũng thể đối xử t.ử tế với cái dày của .

Chương 38. Rắc rối

Nhờ sự giúp đỡ của Tôn Ngọc Trân, khẩu phần ăn của Diệp Tiêu Tiêu và các cải thiện nhiều.

Đi học , Diệp Tiêu Tiêu thấy Vương Oánh lớp.

Vương Oánh thấy Diệp Tiêu Tiêu lớp, chủ động lấy trong cặp một chiếc kẹp tóc, "Cảm ơn... bạn cứu , đây là... quà."

Diệp Tiêu Tiêu: "Không cần khách sáo, chúng là bạn học, cứu bạn là điều nên ."

Vương Oánh chậm, "Đây là... quà tặng bạn, cha còn mời bạn ăn cơm."

Diệp Tiêu Tiêu nhận lấy chiếc kẹp tóc nhựa hình nơ, "Ăn cơm thì cần , thích món quà bạn tặng."

Vương Oánh Diệp Tiêu Tiêu từ chối thì thất vọng, nhưng thấy đối phương chịu nhận quà, cô bé lập tức vui vẻ trở .

Loading...