Còn một từng gặp, thì càng tò mò.
Mấy con trai cùng lắm chỉ liếc cô chị xinh vài cái, tiếp tục chơi trò chơi.
Chỉ một vài là quan hệ khá gần gũi với cả nhà họ Hác và nhà họ Hứa trong khu nhà lính .
“Ôi trời, Tiêu Tiêu về từ khi nào thế, chúng tớ cứ tưởng mất tích chứ.”
Diệp Tiêu Tiêu kịp gì, Hứa Kiến Lễ sang đó quát: “Cậu linh tinh gì thế!”
Diệp Tiêu Tiêu ngăn Hứa Kiến Lễ , “Hôm nay là sinh nhật, đừng nổi nóng.”
Cô nhướng cằm về phía , “Cậu thử xem, tại thể về.”
Người chuyện cũng chỉ là quá ngạc nhiên, ý .
Thấy Diệp Tiêu Tiêu hỏi thì , “Tớ lỡ lời, về thì về thôi, ai ngăn cản .”
“ thế Tiêu Tiêu, bọn tớ chỉ tò mò thôi, thật sự cắt đứt quan hệ với nhà họ Hác ? Vậy giờ ở ?”
Diệp Tiêu Tiêu đối diện với câu hỏi, cũng hề che giấu.
Chuyện cô và Hác Yến Yến trao nhầm, vốn dĩ chuyện mất mặt gì, cứ một cách thoải mái là .
Chương 157 Không
“ con của nhà họ Hác, hiện tại rời khỏi nhà họ Hác, các chắc gặp Hác Yến Yến nhỉ.”
Có tiếp lời: “Bọn tớ gặp, hóa đứa trẻ mới nhà họ Hác tìm về tên là Hác Yến Yến .”
Diệp Tiêu Tiêu con trai .
Khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ đoan chính, ăn mặc tươm tất.
“ , bây giờ tên là Diệp Tiêu Tiêu.”
Chàng trai đó hứng thú hỏi tiếp: “Vậy còn chuyện hôn sự của và nhà họ Hứa?”
Hứa Kiến Lễ: “Đặng Tuyết Phong!”
Diệp Tiêu Tiêu mới đối phương tên là Đặng Tuyết Phong.
“Không còn liên quan gì nữa.” Cô bình thản trả lời.
Đặng Tuyết Phong bộ dạng xù lông của Hứa Kiến Lễ, nể mặt mà : “Được , tớ hỏi nữa.”
“Tiêu Tiêu, tuy con nhà họ Hác, nhưng tình cảm từ bé đến lớn của chúng vẫn còn, nếu chỗ ở, sẽ tìm cho em một nơi nhé.”
Đặng Tuyết Phong chỉ bằng vài câu tới bắt chuyện .
Diệp Tiêu Tiêu đối phương mà nên lời.
Thiệu Trạch Vũ ngắt lời đối phương, “Tiêu Tiêu hiện đang học, ở kí túc xá trường, Tuyết Phong lo xa quá .
Không cho đối phương cơ hội , tiếp lời: “Kiến Lễ, bánh gato của ?”
Hứa Kiến Lễ lập tức chạy bếp, bảo giúp việc mang bánh gato .
Quả thật là một chiếc bánh gato ba tầng .
Hứa Kiến Lễ chia bánh cho , chuyện nãy cũng ai nhắc nữa.
Tuy nhiên, Diệp Tiêu Tiêu nhanh chóng phát hiện, trai tên Đặng Tuyết Phong nhiệt tình giúp cô lấy đồ.
Diệp Tiêu Tiêu liếc đối phương một ánh mắt đầy suy tư.
Hứa Kiến Lễ đợi đang chơi thì gọi Đặng Tuyết Phong một bên, “Anh ý gì đấy.”
Đặng Tuyết Phong cợt, “Kiến Lễ, chính miệng Tiêu Tiêu cô còn liên quan gì đến nhà họ Hứa các , huống hồ còn chẳng bận tâm, gấp gáp gì.”
Hứa Kiến Lễ bực : “Cái đồ lăng nhăng nhà , đừng chọc ghẹo chị Tiêu Tiêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-196.html.]
Đặng Tuyết Phong: “Thế thì còn hơn , đây ghét Tiêu Tiêu lắm, thích, thì đừng ngăn khác thích chứ.”
“Anh quyết định ! Anh sẽ theo đuổi Tiêu Tiêu.”
Hứa Kiến Lễ tức c.h.ế.t, thế gọi Đặng Tuyết Phong đến .
“Dù chị Tiêu Tiêu cũng sẽ thích !”
Đặng Tuyết Phong: “Thì cứ thử xem , câu thế nào nhỉ, thành tâm thì sắt đá cũng chuyển.”
Hứa Kiến Lễ lầm bầm bên cạnh, “Vàng ngọc bên ngoài, bã đậu bên trong.”
Cậu quyết định lát nữa dặn dò chị Tiêu Tiêu, tránh xa cái tên công t.ử bột đó .
Đặng Tuyết Phong gì, đừng thấy cũng là con nhà trong khu nhà lính, mà bạn gái nhanh lắm.
Mấy bạn học của Hứa Kiến Lễ chơi đến tối mới về.
Diệp Tiêu Tiêu còn qua nhà họ Lộ, nên cô với Hứa Kiến Lễ là .
Hứa Kiến Lễ tiễn Diệp Tiêu Tiêu đến cổng.
Rồi ngang dọc, bốn phía xung quanh, “Chị Tiêu Tiêu, chị cẩn thận tên Đặng Tuyết Phong đó, ý .”
Diệp Tiêu Tiêu khẽ : “Cậu yên tâm , bạn trai .”
Hứa Kiến Lễ: “Cái gì!”
“Là thật đấy.”
“Chị Tiêu Tiêu, là ai thế, là bạn học của chị ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Không bạn học, nhưng cũng là trong khu nhà lính , thời gian sẽ giới thiệu hai quen .”
Hứa Kiến Lễ Diệp Tiêu Tiêu , càng thêm tò mò và bất bình, “Đến cả tên cũng ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cậu đừng lén lút dò hỏi, trẻ con thì nên vui chơi thôi, đừng suy nghĩ nhiều chuyện như .”
Hứa Kiến Lễ: “Thôi , chị Tiêu Tiêu đường cẩn thận nhé, em đây.”
Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, “Vào .”
Diệp Tiêu Tiêu đeo cặp sách đến nhà họ Lộ, ông nội Lộ và bà nội Lộ đều đang ở trong sân.
“Ông bà nội, cháu đến thăm hai đây ạ.”
Bà nội Lộ: “Tiêu Tiêu, cháu về .”
“Vâng ạ, cháu khai giảng .”
Bà nội Lộ: “Sao chịu ghé qua nhà chơi, bà nhớ cháu lắm đấy.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cháu tìm thời gian là đến ngay đây, cháu còn mang đồ cho ông bà nội, đây là mấy thang t.h.u.ố.c Đông y cháu tự bốc, để điều hòa tì vị, d.ư.ợ.c tính ôn hòa, kỵ với t.h.u.ố.c khác, nhưng trong thời gian uống t.h.u.ố.c thì nên ăn ít trái cây thôi.”
Bà nội Lộ nhận lấy, “Thuốc của Tiêu Tiêu cháu bốc chắc chắn là nhất .”
Diệp Tiêu Tiêu cảm động, sự tin tưởng của bà nội dành cho cô quá là quý giá.
“Đi nào, chúng nhà .”
Ông nội Trình gọi giúp việc, bảo món cá ông câu hôm , lát nữa cho Tiêu Tiêu nếm thử.
Diệp Tiêu Tiêu thì trò chuyện với bà nội Trình trong phòng khách.
Bà nội Lộ lấy nhiều sô cô la từ trong phòng đưa cho Diệp Tiêu Tiêu.
“Bà nội ơi, đây là sô cô la bà giấu hả?”
Bà nội Lộ ngượng ngùng nhét sô cô la xuống gầm bàn .
“Không , đây là bà mua cho cháu đấy.”