Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-12-03 14:32:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại học Kinh Hoa.”

“… Khụ khụ khụ!”

Hàn Tinh suýt nữa thì phun .

Đại học Kinh Hoa!

Không ngờ nha, Diệp Tiêu Tiêu chỉ xinh thôi , mà học hành còn giỏi giang đến thế.

Có cho sống nữa đây.

Tuy Hàn Tinh cũng nghiệp đại học trọng điểm, nhưng về bản chất quá yêu thích việc học, vô cùng khâm phục những thể đỗ đại học Kinh Hoa.

Đến mức , Hứa Kiến Văn rốt cuộc là chê bai cái gì chứ.

Hàn Tinh còn một điểm thắc mắc: “Vậy liên lạc với Lộ ca của , thật sự tò mò, nhờ giúp đỡ khó khăn lắm, khi còn tìm nữa.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Là… điện thoại để đó, thực cũng thường xuyên liên lạc với .”

Vì đều là Lộ Hàn Xuyên tìm .

Hàn Tinh tin , thực sự thể tìm lý do nào khác.

Có lẽ đây là sự ưu đãi dành cho chăng.

Hai họ đang trò chuyện ở đây, Giang Lăng hỏi ý kiến luật sư Hà về chuyện mở công ty .

ý tưởng của Giang Lăng còn thiện, bây giờ đang là sinh viên, đợi đến khi mở công ty thành công, chắc cũng năm sáu năm .

Cho nên Diệp Tiêu Tiêu mới như , cũng là để dập tắt ý định đưa tiền cho cô của Giang Lăng.

Chuyện tương lai ai mà .

Ăn cơm xong, Hàn Tinh chủ động đề nghị đưa hai về trường.

Vừa đưa về xong công ty, Hàn Tinh liền nhận điện thoại của Lộ Hàn Xuyên.

“Xong việc ?”

Hàn Tinh: “Xong xong ! đích theo dõi đấy, về đến nơi còn kịp uống ngụm nước nào.

bảo , để tâm chuyện thế, vụ ăn tổng cộng cũng chỉ vài vạn đồng thôi, cũng hứng thú .”

Lộ Hàn Xuyên để ý đến lời than phiền của em.

Hàn Tinh cố tình theo xem náo nhiệt, dù mệt c.h.ế.t cũng là tự chuốc lấy.

Hơn nữa, Tiêu Tiêu bọn họ thể mời đối phương ăn cơm ?

Hàn Tinh thấy lời an ủi của em , tự luyên thuyên.

ngờ đồng chí Diệp khi rời khỏi nhà họ Hác sống lên nhiều, trông cô chẳng thiếu tiền chút nào.

thấy thanh niên bên cạnh cô hôm nay khá tiềm năng, hai là quan hệ gì, dù đồng chí Diệp giờ cũng chẳng liên quan gì đến nhà họ Hứa nữa, thanh niên thấy tồi…”

Lộ Hàn Xuyên lạnh lùng cắt ngang lời tự tự của Hàn Tinh.

“Hàn Tinh, đang nghĩ vẩn vơ cái gì đấy.”

Nói xong câu khách khí , Lộ Hàn Xuyên trực tiếp cúp điện thoại.

Anh là lãng phí tình cảm.

Miệng Hàn Tinh chẳng thể phun lời .

Hàn Tinh mắng một cách vô cớ.

dựa , loại như ! đây vất vả giúp đỡ, còn mắng !”

Hàn Tinh sai câu nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-152.html.]

Muốn gọi để lý lẽ với đối phương một phen, bên chẳng thèm để ý đến nữa .

Tức đến mức Hàn Tinh chỉ thể tự bực bội một lúc.

Cậu quyết định , tuyệt đối giúp cái họ Lộ đó việc nữa.

Con thuyền hữu nghị cứ thế mà lật.

Kem trắng da do Diệp Tiêu Tiêu nghiên cứu, lô hàng đầu tiên sản xuất.

thứ để ở tiệm t.h.u.ố.c lẽ ưa chuộng lắm.

Bác sĩ cũng thể tùy tiện khuyên ai dùng kem trắng da.

Diệp Tiêu Tiêu quyết định hỏi các trung tâm thương mại lớn, xem họ hứng thú đại lý bán kem trắng của cô .

Trương Khải Ninh tuy tham gia nghiên cứu kem trắng, nhưng chuyện .

“Cao dán Trương Ký bắt đầu bán ở một quầy hàng trong trung tâm thương mại , là chúng thử bán kết hợp .”

Diệp Tiêu Tiêu lắc đầu, “Cao dán Trương Ký bây giờ đắt hàng, nhưng nó cùng loại với kem trắng, cứ tự xem .”

Bao bì của kem trắng là lọ sứ trắng lớn, so với sự lộng lẫy của Vạn T.ử Thiên Hồng thì thêm một phần tinh tế.

Diệp Tiêu Tiêu lấy vài lọ thành phẩm, đạp xe đạp chạy đến trung tâm thương mại gần đó.

Không trung tâm thương mại sang trọng, mà là một tòa nhà bách hóa cũ.

Đi trong, Diệp Tiêu Tiêu là mua gì, mà là quan sát kỹ lưỡng các quầy hàng xung quanh.

Bách hóa tổng hợp bây giờ là vị trí công cộng, một góc bán quần áo, bán vải, đều là vị trí cá nhân thuê .

Họ tự lấy hàng từ các kênh khác, ngoài việc nộp tiền thuê, tiền còn đều là của họ.

Diệp Tiêu Tiêu tìm đến quầy mỹ phẩm khách hàng đông nhất cửa.

“Cô bé, cứ xem thoải mái, mua gì thế cháu.”

Cô bán hàng toát giọng điệu của Kinh thành.

Diệp Tiêu Tiêu hỏi: “Chị ơi, em thấy chỗ chị đông mua thật đấy, đây là quầy hàng của chị là quầy công cộng ạ.”

Cô bán hàng đắc ý, “Cô bé mắt tinh phết đấy, cháu đoán xem vì chỗ chị đông , là vì hàng ở đây .

Cháu son môi , kem dưỡng da , đều là lấy hàng trực tiếp từ Thượng Hải về đấy, còn một tinh dầu dưỡng tóc, nước hoa, là đồ nhập khẩu.

Hàng ở chỗ chị khác với hàng công cộng, đương nhiên mua sẽ nhiều .”

Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, “Chị ơi, các loại kem dưỡng da ở đây giá bao nhiêu tiền?”

“Rẻ thì một hai hào, đắt thì hai ba đồng, loại đắt hơn nữa thì bảy tám đồng.”

Cô bán hàng giới thiệu các loại kem dưỡng da cho Diệp Tiêu Tiêu.

“Vậy loại kem nào da mịn màng, da trắng hơn ạ.”

Cô bán hàng bật , “Cô bé , kem dưỡng da của chúng chủ yếu là để bảo vệ khuôn mặt cháu, đừng để làn da mỏng manh khô nẻ bong tróc, cũng đừng để gió thổi.

Nếu mặt vốn dĩ như vỏ cây già , thì dùng gì cũng vô dụng.

Muốn trắng da, cháu bôi phấn .

Cháu hộp phấn trắng , dùng xong cái là trắng ngay.”

Diệp Tiêu Tiêu hộp bột màu trắng mà cô bán hàng lấy , cái còn giống với phấn phủ, thành phần rõ, bôi lên mặt còn rơi lả tả xuống, kinh khủng.

Chương 122 Kem trắng da

Diệp Tiêu Tiêu đưa cho bà chủ một lọ kem dưỡng da: “Chị ơi, chị thử loại kem của em xem.”

Bà chủ đề phòng Diệp Tiêu Tiêu: “Cái là gì thế, dùng sản phẩm nguồn gốc .”

Loading...