Giang Lăng từ chối.
Trên đường , Giang Lăng hỏi Diệp Tiêu Tiêu, “Bạn là sinh viên trường y ?”
Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, “ , học Đông y.”
Giang Lăng nở nụ yếu ớt, “Bạn giỏi quá.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Vấn đề tim của bạn là bẩm sinh , trông vẻ nghiêm trọng.”
Giang Lăng hiểu , đột nhiên mong thổ lộ với lạ.
“ , lẽ thể nghiệp suôn sẻ , bệnh tim của nặng, dù viện liên tục cũng sống bao nhiêu năm.”
Diệp Tiêu Tiêu nghĩ, điều kiện y tế hiện tại tiên tiến như .
Bệnh tim của đối phương, lẽ thực sự là một vấn đề nan giải.
Diệp Tiêu Tiêu hỏi: “Có thể để bắt mạch cho bạn ?”
Giang Lăng nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy đây là bệnh nghề nghiệp mà bác sĩ nào cũng , gật đầu đưa tay .
Diệp Tiêu Tiêu dẫn đến đình bát giác con đường nhỏ trong trường.
Để đối phương xuống, tiện cho cô bắt mạch.
Bắt mạch xong, Diệp Tiêu Tiêu hiểu rõ hơn về bệnh tình của .
“Tim bạn phát triển bất thường, thường xuyên rối loạn nhịp tim, thiếu m.á.u cục bộ, nếu điều trị bằng Tây y, bắt buộc phẫu thuật, nhưng rõ hiện tại bệnh viện nào thể thành ca phẫu thuật tim của bạn .”
Diệp Tiêu Tiêu sinh mệnh trẻ tuổi , “Có lẽ... bạn bằng lòng thử phương pháp Đông y ?”
Giang Lăng ngẩng đầu, “Trước đây từng thử.”
Diệp Tiêu Tiêu đưa địa chỉ Nhân Đức Đường cho : “Vậy bạn thể thử xem, giới thiệu cho bạn một phòng khám.”
Giang Lăng tờ giấy trong tay, cẩn thận cất .
“ sẽ đến xem thử.”
Diệp Tiêu Tiêu dậy, “Đi thôi, đưa bạn về ký túc xá , chắc bạn t.h.u.ố.c để ở ký túc xá chứ.”
Giang Lăng trả lời: “Có.”
Diệp Tiêu Tiêu đưa đến cổng ký túc xá, và với bác quản lý ký túc xá nam rằng sinh viên bệnh, nhờ bác đưa về ký túc xá.
Bác quản lý đồng ý ngay, thậm chí còn hỏi Giang Lăng cần cõng lên .
Giang Lăng chút bất đắc dĩ: “ tự về ký túc xá là .”
Diệp Tiêu Tiêu nghiêm túc và chân thành, “Nếu bạn ở tầng một, việc leo cầu thang đối với bạn là một chuyện nguy hiểm.”
Giang Lăng chấp nhận thiện ý .
Trước khi chia tay, : “Chúng còn giới thiệu về , tên là Giang Lăng, sinh viên năm hai lớp Tin học một, bạn tên là gì?”
Nghe đến đây Diệp Tiêu Tiêu Giang Lăng một cách nghiêm túc.
Chuyên ngành Tin học, mức độ ít theo học của chuyên ngành cũng ngang ngửa với Đông y nhỉ.
“ tên là Diệp Tiêu Tiêu, chuyên ngành Đông y của chúng chỉ một lớp thôi.”
Giang Lăng mỉm , “Hôm nay cảm ơn bạn.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Không cần khách sáo, nếu bạn đến Nhân Đức Đường khám bệnh thì nhất là chọn chiều Chủ nhật.”
Bởi vì Chủ nhật cô thời gian, lẽ thể đưa Tống Quang Cảnh đến xem.
Giang Lăng: “ .”
Cậu về đến ký túc xá mới lấy địa chỉ xem.
Thực gần như bỏ cuộc , gần đây bắt đầu chuẩn đơn xin thôi học.
Hơn nữa Đông y... từng , Đông y còn thể chữa bệnh tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-135.html.]
Nhớ đến cô bạn học nhiệt tình tình cờ gặp hôm nay, Giang Lăng hít một thật sâu, quyết định thử cuối cùng.
Chương 108: Kiếm lời
“Chủ nhật xem phim, các ai cùng , bao.”
Vương Kiều hỏi trong ký túc xá.
Hạ Lệ: “Cậu nhận lời mời của Phương Khải Toàn , còn kéo chúng theo.”
Vương Kiều: “Đâu cùng , thấy các ngày nào cũng chán quá, mới nghĩ là dẫn các chơi cùng.”
Hạ Lệ yên tâm: “ ! Các cũng cùng , ký túc xá chúng cùng hành động!”
Hà Tĩnh rõ những lời Vương Kiều đây trong ký túc xá, chỉ nghĩ là xem phim bình thường.
Thêm đó Hạ Lệ chủ động như , cô cũng đồng ý.
Lý Mỹ Như và Thang Tú Tú đều lắc đầu, là việc.
Vương Kiều sang Diệp Tiêu Tiêu.
“ Chủ nhật cũng việc.”
Vương Kiều: “Cậu là hẹn với bạn trai đấy chứ?”
“Không, việc khác.”
Diệp Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ là khám bệnh cho khác, chuyện Tống Quang Cảnh, những trong ký túc xá đều .
Vương Kiều: “Vậy thôi , các bỏ lỡ cơ hội cô đây mời .”
Thang Tú Tú lắc đầu, dặn dò bọn họ đừng uống say như .
Hà Tĩnh cùng, chắc sẽ xảy chuyện đó .
...
Diệp Tiêu Tiêu về tứ hợp viện ngày Chủ nhật.
Tống Quang Cảnh chờ cô từ sớm, cần , Diệp Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ vắng mặt.
“Sư phụ, hôm nay một bạn học của con đến Nhân Đức Đường khám bệnh.”
Diệp Tiêu Tiêu nhà .
Tống Quang Cảnh ngẩng đầu, “Con gọi đến ? Vậy đây coi như là bệnh nhân của con .”
Diệp Tiêu Tiêu: “Bạn học đó của con bệnh tim bẩm sinh, con vẫn chắc chắn lắm.”
Tống Quang Cảnh lắc đầu, “Con thật cách đề khó cho sư phụ.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Ai bảo là sư phụ, sư phụ là giỏi nhất mà.”
Tống Quang Cảnh bất lực, “Vậy thì xem thử .”
Biết , con cái của thì chỉ cưng chiều thôi.
Thế là, Diệp Tiêu Tiêu khi ăn trưa ở tứ hợp viện, liền cùng Tống Quang Cảnh đến Nhân Đức Đường.
Diệp Tiêu Tiêu thực sự rõ Giang Lăng sẽ đến lúc nào.
May mắn là Giang Lăng phụ lòng của Diệp Tiêu Tiêu, hai giờ chiều, đúng lúc bác sĩ Nhân Đức Đường bắt đầu việc buổi chiều, Giang Lăng đến.
Cậu đang định lấy thứ tự.
Rồi liền Diệp Tiêu Tiêu gọi .
“Giang Lăng, bên .”
Diệp Tiêu Tiêu vẫy tay.
Giang Lăng ngạc nhiên Diệp Tiêu Tiêu, “Bạn đang thực tập ở đây ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “ là sinh viên năm nhất mà, đến lúc thực tập .”
Giang Lăng gãi đầu, “Ồ, bạn ở đây là...”