Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:38:06
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:38:06
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Diệp Tiêu Tiêu mừng rỡ: “Vậy chúng thể bán cái gì đó ngoài ?”
Diệp Thường Viễn: “Chúng gì cả.”
Diệp Tiêu Tiêu: “……”
Diệp Tiêu Tiêu là con nhà thành phố, là sinh viên y khoa, đối với chuyện ăn, quả thật rành.
Diệp Thường Thịnh dường như hiểu suy nghĩ của đối phương, “Những thứ nhà , là đồ hiếm, nhà nào cũng , tại đến mua của cô.”
Diệp Tiêu Tiêu: “… Anh lý.”
Ngay lúc mấy đang đó , thì thấy đường nhiều về một hướng.
Mấy cụ già còn cầm theo ghế đẩu nhỏ.
Diệp Thường Viễn: “Ối chà… hôm nay đến chiếu phim , đều chiếm chỗ đấy.”
Cục Văn hóa huyện chiếu phim chuyên nghiệp, bình thường họ chiếu ở mấy làng lân cận, thường là một tháng một hai .
Đối với những bất kỳ hoạt động giải trí nào khác, đây là một lễ hội hàng tháng.
Mắt Diệp Tiêu Tiêu sáng lên.
Xem phim!
Cô bán gì .
Diệp Tiêu Tiêu ý tưởng của .
“Bán hạt dưa?”
Diệp Thường Thịnh và Diệp Thường Viễn ý tưởng của Diệp Tiêu Tiêu đều cảm thấy thực tế, họ cũng trồng hạt dưa, nhà nào cũng thu hoạch mấy bao tải, ai bỏ tiền mua của khác.
Diệp Tiêu Tiêu: “Không chỉ bán hạt dưa, ở gần đây chỗ nào bán bắp rang bơ , chúng thể bán kèm hạt dưa và bắp rang bơ.”
“Trong hẻm nhà ông ngoại nổ bắp rang bơ đấy, tự mang bắp và đường, một nồi đưa cho một hào.” Diệp Thường Viễn rành.
“Đi, chúng mua đồ .” Diệp Tiêu Tiêu lập tức khí thế.
Ba đến hợp tác xã, Diệp Tiêu Tiêu chuẩn mua hết những thứ cần thiết về.
Diệp Thường Thịnh cản Diệp Tiêu Tiêu tiêu tiền kiểm soát: “Hạt dưa và bắp nhà ông ngoại đều , cô chỉ cần mua một ít đường thôi, dù chúng chỉ thử thôi, nếu bán , cũng mất mát gì.”
“Được .”
Người thông minh quả nhiên gì cũng , suy luận.
Mua đường xong, ba bắt đầu chuẩn riêng.
Diệp Tiêu Tiêu năn nỉ ông ngoại ở nhà rang hạt dưa, còn Diệp Thường Viễn và Diệp Thường Thịnh thì mang đồ tìm ông già bán bắp rang bơ để nổ bắp.
Miêu Phượng Sơn đám trẻ gì, nhưng ông cưng chiều cháu mà.
Ông mang hai bao tải hạt dưa tích trữ trong nhà hết, dù thứ để trong nhà cũng chẳng tác dụng gì lớn.
Diệp Tiêu Tiêu giúp nhóm lửa, Miêu Phượng Sơn xắn tay áo , cái xẻng ngừng đảo trong nồi.
Rang hạt dưa cũng là một nghề thủ công, lửa lớn quá cũng nhỏ quá, nhỏ quá mùi thơm, lớn quá sẽ cháy.
Miêu Phượng Sơn rang đạt.
Rang xong, Diệp Tiêu Tiêu bỏ hạt dưa túi.
Hai ông cháu đều việc mồ hôi nhễ nhại.
“Ông ngoại, nhà báo cũ dùng ạ?” Diệp Tiêu Tiêu nghĩ dùng thứ gì đó để tiện gói cho khách hàng.
“Thứ đó thì nhiều lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-11.html.]
Miêu Phượng Sơn thường giúp trấn lách, những tờ báo cũ dùng đến những năm , vì sợ hãi chuyện mấy năm , những tờ tên nhân vật lớn, vứt cũng dám vứt, nên ông mang hết về nhà để chữ Hán.
Bây giờ thể dùng , thì còn gì bằng.
Diệp Tiêu Tiêu: “Tuyệt quá, cháu cảm ơn ông ngoại.”
Miêu Phượng Sơn: “Tiêu Tiêu, các cháu cần ông ngoại giúp ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Không cần ông ngoại, buổi tối ông cứ yên tâm xem phim là , cháu hai trai giúp mà.”
Trời tối, ba xuất phát đến sân phơi, mang theo một túi hạt dưa và hai túi bắp rang bơ.
Diệp Thường Viễn phấn khích: “Tiêu Tiêu, chúng chuẩn cái cân gì .”
“Không cần, chuẩn hai cái ca tráng men, một ca hạt dưa cộng một ca bắp rang bơ bán một hào, như dễ tính tiền.”
Cái ca tráng men lớn, hạt dưa bỏ nhiều, bắp rang bơ bỏ ít, nhưng cách bán kèm hấp dẫn khách hàng hơn.
Hơn nữa giá chỉ cần một hào, cái giá thuộc phạm vi ai cũng thể chi trả, dù tiêu cũng thấy tiếc.
Diệp Thường Viễn: “Tuy đắt, nhưng chắc ai mua .”
Diệp Thường Thịnh cũng tỏ vẻ tin tưởng.
Dù thông minh đến mấy, hai họ cũng chỉ là những thiếu niên nhỏ bé kẹt trong núi, đôi khi thứ giam cầm họ là cách, mà là suy nghĩ.
Sân phơi tụ tập nhiều , máy chiếu dựng lên.
Trẻ con chạy quanh, thanh niên nam nữ thành từng nhóm nhỏ.
Ba cạnh sân phơi, những qua ai chú ý đến họ.
Quầy hàng lạnh lẽo đìu hiu.
Chương 9 Khoản Vốn Đầu Tiên
“Tiếp theo thì ?”
Diệp Thường Viễn căng thẳng đông tây.
“Bán hàng đương nhiên rao , nếu chúng đến gì.”
Diệp Tiêu Tiêu cũng từng việc , nhưng một đồng tiền khó hùng, vì kiếm tiền nên sợ mất mặt.
“Bán…” Diệp Tiêu Tiêu hít sâu một : “Bán hạt dưa bắp rang bơ đây!! Đồ ăn vặt tuyệt vời nhất khi xem phim đây!”
Quả nhiên xung quanh tối om, chỉ rao lên khác mới chú ý đến họ.
Mấy tiếng rao của Diệp Tiêu Tiêu hiệu quả.
Chẳng mấy chốc một cặp đôi nhỏ đến, trai hào phóng hỏi đây là cái gì.
“Hạt dưa rang và bắp rang bơ, bây giờ thành phố xem phim đều ăn thứ .” Diệp Tiêu Tiêu mở miệng bao tải , cho hai xem.
Cô gái : “ là , huyện thành thấy bán bên cạnh rạp chiếu phim.”
Chàng trai: “Bao nhiêu tiền?”
“Một phần một hào, chúng cần cân, mỗi thứ một ca tráng men.”
Giọng Diệp Tiêu Tiêu nhẹ nhàng giới thiệu.
Nhóc con, ngọt ngào thế c.h.ế.t!
Lượng hạt dưa và bắp rang bơ tuy nhiều, nhưng giá cũng rẻ.
Chàng trai do dự lắm, : “Cho chúng hai phần.”
“Tuyệt vời.”
Diệp Tiêu Tiêu cầm ca tráng men múc đầy mỗi loại, : “Nếu hai vị tiện, chỗ chúng báo, sẽ gói hộp cho quý vị cầm.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.