Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 65

Cập nhật lúc: 2024-12-09 14:51:55
Lượt xem: 15

Hôm sau lúc Cố Yến Khanh tỉnh lại thì đầu đau như búa bổ. Rượu trắng ở bên này không giống loại rượu anh thường uống, hơn nữa độ rượu còn rất cao. Loại rượu này chỉ cần uống vài ngụm thôi là Cố Yến Khanh đã say rồi.

Nhớ lại ngày hôm qua, Cố Yến Khanh có chút ảo não. Khó có khi Kiều Vãn Tình lại dịu dàng như vậy. Nếu mà anh không say thì khẳng định sẽ nhân cơ hội đó đùa giỡn cô một chút.

Nhưng mà không sao, về sau còn nhiều cơ hội.

Uyên Uyên còn đang ngủ say. Cố Yến Khanh rời khỏi giường. Hôm qua say như vậy anh còn chưa kịp tắm. Lúc này cả người anh dính dấp khó chịu nên đi tắm một cái.

Lần trước sau khi bị Khẩu Khẩu dạy cho một bài học nhớ đời thì Cố Yến Khanh thông minh hơn, để hai bộ quần áo ở nhà Kiều Vãn Tình để có thể tùy cơ ứng biến với bất cứ tình huống nào.

Anh tắm xong, đi ra ngoài thì bắt gặp Kiều Vãn Tình khiêng một bao tải lớn đi vào sân. Đừng nghĩ Kiều Vãn Tình mảnh mai yếu đuối, trải qua một năm rèn luyện, cô đã từ thiếu nữ không đẩy nổi cối xay trước kia trở thành nữ hán tử dễ dàng khiêng một bao tải đồ nặng.

Cố Yến Khanh nhìn thấy cô như vậy hơi dừng một chút. Sau đó anh vội qua giúp cô. Kiều Vãn Tình: “Không cần đâu, chỉ còn hai bước nữa, đừng làm bẩn quần áo anh.”

“Cái gì mà nhiều thế?” Cố Yến Khanh đỡ giúp cô.

“Đậu Hà Lan,” Kiều Vãn Tình lau mồ hôi trên trán, Cố Yến Khanh vén sợi tóc giúp cô. Kiều Vãn Tình thấy động tác này hơi ái muội nên xấu hổ tự chỉnh lại tóc, nói, “Không sao đâu, tối tôi gội đầu.”

Cố Yến Khanh thu tay lại, cúi đầu xem bao tải cô vừa khiêng vào, hỏi: “Có cần dỡ ra không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-65.html.]

“Tôi tự làm là được rồi, hơi bẩn một chút đó.” Kiều Vãn Tình nhìn Cố Yến Khanh vừa tắm xong. Anh mặc một cái áo sơ mi màu lam nhạt, thoạt nhìn cả người sạch sẽ khôi ngô, không đành lòng để anh làm những thứ này.

Cô lại nhìn lại chính mình. Tóc thì lộn xộn, người dính đầy bùn đất. Cô cảm thấy mình không chỉ là nữ hán tử nữa mà còn là một thôn cô. Trước kia lúc đối diện với Cố Yến Khanh cô cũng không để ý mình ăn mặc như thế nào, thậm chí cô còn cảm thấy tự hào vì mình có thể dựa vào việc trồng rau mà làm giàu.

Nhưng bây giờ…… Kiều Vãn Tình nhìn Cố Yến Khanh cởi dây thừng buộc bao tải, hỏi: “Cố tổng, có bị sự dũng mãnh của tôi dọa không?”

Cố Yến Khanh giúp cô đổ bao tải đầy đậu Hà Lan ra, nói: “Tôi thấy em dũng mãnh như này rất tốt. Về sau còn có thể ôm tôi vào động phòng.”

“Tưởng bở.”

Kiều Vãn Tình thấy anh chẳng nói được gì đứng đắn thì làm lơ đi. Cô duỗi tay đổ chỗ đậu Hà Lan trong bao tải ra. Cho đậu Hà Lan phơi nắng thì không cần bóc vỏ hạt đã tự động nhảy ra ngoài rồi.

“Vãn Tình, tôi thích em chính là thích con người của em. Còn về việc em làm nghề gì, hình tượng em như thế nào tôi không quan tâm.”

Động tác Kiều Vãn Tình dừng lại, sau đó nói: “Ừ.” Trong giọng nói của cô khó giấu được sự vui vẻ.

Thật ra ngẫm lại thì nếu Cố Yến Khanh muốn tìm một cô gái môn đăng hộ đối với mình thì trong sách anh cũng sẽ không độc thân cả đời. Người như anh chỉ coi trọng tình cảm chứ không quan trọng mấy thứ vật chất phù phiếm.

Kiều Vãn Tình thấy anh đánh giá cao như vậy, nói: “Thật ra cũng không quá phức tạp đâu, tôi xay nhỏ đậu Hà Lan ra thành bột sau đó phơi khô để được khá lâu. Nếu ăn thì hòa thêm nước vào là được, hương vị cũng không quá khác so với ăn tươi.”

Vì thế quán đồ chay của cô lại có thêm một món tủ.

Loading...