Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 50

Cập nhật lúc: 2024-12-09 14:40:15
Lượt xem: 43

Khẩu Khẩu còn chưa hiểu tạm biệt là như thế nào. Cậu khóc hoàn toàn là do mới tỉnh lại được Cố Yến Khanh ôm trong chốc lát còn chưa thỏa mãn. Bây giờ Cố Yến Khanh rời đi nên trong lòng cậu không vui.

Cậu còn muốn Cố Yến Khanh ôm ôm mình thêm lúc nữa.

Cho nên khi Cố Yến Khanh biến mất trước mắt Khẩu Khẩu, cậu mới cảm thấy tủi thân, khóc ra thành tiếng.

Cố Yến Khanh nghe thấy tiếng con mình khóc, vội mở cửa ra. Khẩu Khẩu thấy anh, đôi mắt còn vương nước mắt nhưng lập tức nín khóc mỉm cười. Cậu nhóc giơ hai tay nhỏ ra muốn được ôm ôm.

“Con ngoan, ba ba không đi.” Cố Yến Khanh ôm cậu nhóc vào trong ngực, Khẩu Khẩu lập tức vùi đầu vào vai anh.

Từ trước đến nay Cố Yến Khanh chưa từng nói “ba ba” trước mặt Khẩu Khẩu. Đầu tiên là anh sợ Kiều Vãn Tình không vui, thêm vào đó là anh cũng cảm thấy mình chưa xứng với chức ba này nên thẹn không dám nói.

Nhưng hôm nay anh nhìn thấy dáng vẻ đáng thương này của Khẩu Khẩu mới ý thức được vị trí của mình khác với người khác trong lòng Khẩu Khẩu. Khẩu Khẩu dính anh, đối với anh có tình cảm trời sinh của người thân dành cho nhau. Bởi vì không được anh bế nên cậu không vui, bởi vì anh rời đi cậu sẽ khóc.

Khẩu Khẩu lặp lại lời anh, kêu “ba ba ba ba” mấy tiếng. Trái tim Cố tổng mềm ra.

Kiều Vãn Tình nhìn Khẩu Khẩu tủi thân dựa vào trong lòng n.g.ự.c Cố Yến Khanh đã chán không thèm chửi thầm thằng nhóc ăn cây táo rào cây sung này nữa rồi.

Rõ ràng lâu lâu thằng bé mới gặp Cố Yến Khanh một lần, tuy rằng Cố Yến Khanh đối xử với nó tốt thật đấy, cũng bế qua nó, nhưng chả phải mấy đứa nhỏ đều có bệnh hay quên sao? Chỉ cần vài ngày không gặp nó là nó trở mặt không nhận người luôn còn gì?

Thế nhưng dù Khẩu Khẩu không gặp Cố Yến Khanh trong thời gian dài đến nhường nào thì chỉ cần nghe thấy tiếng anh hoặc nhìn thấy hình bóng anh là cậu nhóc cũng sẽ vô cùng vui vẻ chơi với anh. Bây giờ đến cả việc Cố Yến Khanh rời đi thằng nhóc này cũng khóc. Quan hệ huyết thống thật sự kỳ diệu như vậy hả?

“Nín đi nào, ba không đi nữa.”

Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu rồi đóng cửa xe. Khẩu Khẩu đang lưu luyến anh. Đừng nói là làm việc, đến cả đóng cửa công ty cũng được. Anh không thể chịu được việc thằng nhóc thúi này tủi thân.

Kiều Vãn Tình nói: “Không sao đâu, anh bế nó một cái là được. Thằng bé nó tủi thân chẳng qua là chưa được anh bế đủ thôi. Công việc quan trọng hơn, anh mau đi đi.”

Đúng là Cố Yến Khanh đang có việc quan trọng. Anh định mở một cuộc họp qua video. Cuộc họp này nói về dự án lớn mùa xuân này công ty anh thực hiện, không thể qua loa.

Nhưng nhìn Khẩu Khẩu đang bám chặt quần áo mình, bộ dáng sợ anh rời đi, Cố Yến Khanh lập tức cảm thấy mấy dự án kia chỉ như gió thoảng mây bay, không còn quan trọng nữa.

Nhưng rõ ràng ý của Kiều Vãn Tình là muốn anh tập trung làm việc, không cần quan tâm mấy tình cảm nhỏ nhoi này.

Khụ khụ. Cố Yến Khanh cảm thấy bốn chữ “công việc quan trọng” này rất dễ nghe nên quyết định thuận theo ý của Kiều Vãn Tình.

Ba người lại đi vào trong nhà. Cố Yến Khanh chơi với Khẩu Khẩu còn Kiều Vãn Tình cầm bình sữa đi pha sữa cho Khẩu Khẩu uống.

Khẩu Khẩu được Cố Yến Khanh chơi cùng một hồi lâu bắt đầu chán chán. Cậu nhóc quay đầu thấy Kiều Vãn Tình mang bình sữa đến, mắt nhỏ tức khắc sáng lên, “A a” đòi uống sữa.

Cố Yến Khanh duỗi tay muốn lấy bình sữa trong tay cô, Kiều Vãn Tình lại không đưa cho anh, nói: “Để tôi tới cho con uống sữa đi.”

Cố Yến Khanh hiểu ý cô, đưa Khẩu Khẩu cho cô bế. Trong mắt Khẩu Khẩu chỉ có sữa nên ngoan ngoãn nằm trong lòng n.g.ự.c Kiều Vãn Tình cầm bình sữa uống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-50.html.]

“Anh đi đi.” Lúc Khẩu Khẩu đang say mê uống sữa thì Kiều Vãn Tình nói với anh.

Cố Yến Khanh có chút lưu luyến nhìn Khẩu Khẩu. Đáng tiếc trong mắt Khẩu Khẩu chỉ có sữa, không thèm cho anh một cái nhìn.

Cố tổng vô cùng ưu thương rời đi rồi.

Cho nên bảo bảo luyến tiếc hay gì đó, đều chỉ là plastic*.

*plastic: giả tạo á các nàng. Như chị em plastic – ngoài mặt nói cười xong lại đ.â.m sau lưng nhau :

Cố Yến Khanh chú ý tới loại sữa bột Kiều Vãn Tình cho Khẩu Khẩu uống không phải loại mình mua. Hẳn là sữa anh mua Khẩu Khẩu đã uống hết rồi. Nên anh gọi điện thoại bảo trợ lý mua chút sữa mang lại đây. Ngoài ra còn bảo trợ lý mua thêm đồ chơi, quần áo cho Khẩu Khẩu.

Anh còn bảo trợ lý mua đồ bổ để bồi bổ thân thể cho bà nội Kiều, còn Kiều Vãn Tình à… Anh một bụng đầy ý xấu không mua cho cô.

Thêm vào đó anh còn bảo Vương Kiêu tuyển cho mình một người trợ lý mới tới đây hỗ trợ mình một số công việc. Anh sẽ ở lại đây một thời gian nên bắt buộc cần tới một trợ lý để xử lý việc vặt giúp mình, cùng với giúp mình giải quyết một số thứ trong công việc.

Giống như tình huống hôm nay, nếu anh có trợ lý thì không cần phải chạy tới chạy lui như vậy.

Hai hôm sau, cậu hai Kiều Vãn Tình xuất viện.

Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình, Khẩu Khẩu đến bệnh viện đón ông về. Hoàng Khoa Vĩ theo thường lệ tới đó làm kiểm tra cho cậu hai, sau đó chúc mừng cậu hai được xuất viện, đồng thời thuận tiện phổ biến cho bọn họ những điều cần lưu ý sau khi xuất viện.

Sau khi trả phòng, trả tiền thuốc, lấy thuốc thì có thể trở về ngay rồi.

Vì là bạn học cũ nên Hoàng Khoa Vĩ không hố Kiều Vãn Tình, thuốc được kê đều là thuốc bắt buộc phải mua, hơn nữa anh cũng không bắt Kiều Vãn Tình phải mua quá nhiều thuốc. Cậu hai Kiều Vãn Tình chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được, không nên phụ thuộc quá nhiều vào thuốc thang.

“Đi thôi, tớ đưa cậu đi tính tiền,” Sau khi xong việc, Hoàng Khoa Vĩ nhẹ giọng cười cười với Kiều Vãn Tình, “Thuận tiện báo cho cậu một tin tốt luôn.”

Cố Yến Khanh: “……”

Tôi còn đang đứng đây mà anh dám thông đồng với mẹ của con tôi trước mặt tôi hả?!

Anh liếc mắt một cái thấy được Hoàng Khoa Vĩ có ý với Kiều Vãn Tình. Chỉ từ ánh mắt của anh ta là Cố Yến Khanh đã biết rồi.

Mà Hoàng Khoa Vĩ cũng không biết Kiều Vãn Tình đã có con rồi.

Thật ra Kiều Vãn Tình cũng từng đưa Khẩu Khẩu tới bệnh viện một lần rồi, đó là hôm cậu hai mới vào viện, nhưng hôm đó Hoàng Khoa Vĩ không thấy.

Sau đó Kiều Vãn Tình bị một đống việc làm bận đến bù đầu, mặc dù Hoàng Khoa Vĩ tiếp cận cô có mục đích nhưng cô cũng không dư sức để ý, lại càng không vô duyên vô cớ nói với Hoàng Khoa Vĩ rằng mình đã có con.

Loading...