Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-12-09 09:35:03
Lượt xem: 40
Kiều Vãn Tình cười nói: “Rảnh rỗi thì cậu có thể đến đây, tớ ở chỗ này chạy cũng không thoát, hơn nữa tớ mở quán đồ chay cũng muốn mời cậu tới ủng hộ nha!”
“Cậu là bà chủ thì đương nhiên tớ muốn tới rồi! Chỉ với một năm ngắn ngủi mà bạn thân của mình dựng nghiệp thành công từ đôi bàn tay trắng. Chuyện kiêu ngạo như vậy đương nhiên tớ muốn đi khoe cả đời!”
Uyên Uyên giơ đôi tay nhỏ: “Cháu cũng muốn tới.”
“Được, mọi người đều nhớ tới nhé. Đến lúc đó miễn phí cho mọi người.”
Trong lòng Cố Yến Khanh cũng biết muốn mở quán đồ chay cũng không đơn giản như vậy, nhưng xem bộ dáng háo hức của bọn họ thì cũng không nói gì, chỉ âm thầm suy nghĩ nên giúp Kiều Vãn Tình như thế nào.
Đang ăn thì Kiều Vãn Tình nhớ tới mợ hai của cô tặng một chai rượu, Kiều Vãn Tình liền lấy ra cho mọi người cùng uống.
Rượu được ủ rất thơm, ngọt thanh dịu nhẹ, uống xong thì có hương thơm xộc vào mũi làm người uống nhớ thương vô cùng.
Kiều Vãn Tình rót cho mỗi người một ly, Uyên Uyên cũng tò mò muốn uống, Cố Yến Khanh nhúng chiếc đũa vào ly rồi cho nó nếm thử, Uyên Uyên nhăn đôi mày nhỏ lại nói: “Cay!”
Khẩu Khẩu không chớp mắt nhìn chằm chằm bọn họ, Cố Yến Khanh nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của nó: “Con không uống được.”
Khẩu Khẩu bĩu môi quay đầu nhìn Kiều Vãn Tình. Cố Yến Khanh: “……”
Ăn cháo rất nhanh, người già trẻ nhỏ thật mau đã ăn xong rời bàn, chỉ còn bọn họ ngồi đó uống rượu.
Đường Nguyệt Nguyệt là một cao thủ uống rượu, uống xong ba ly vẫn chưa có bất cứ thay đổi gì, Kiều Vãn Tình mới chỉ uống một chén nhỏ đã đỏ hết cả mặt rồi.
“Tình Tình, cậu có biết bộ dáng hiện tại của mình có chút giống mấy vị quý phi không?” Đường Nguyệt Nguyệt trêu chọc cô.
Vốn dĩ Kiều Vãn Tình đã vô cùng đẹp rồi, khuôn mặt này thêm chút rượu, hai má ửng đỏ, mặt mày giãn ra, biểu tình trông có vẻ lười biếng.
Hơn nữa sau khi uống nhiều não cô còn chậm nửa nhịp, bị Đường Nguyệt Nguyệt trêu chọc còn chưa phản ứng kịp: “Quý phi gì?”
“Là vị quý phi say rượu đẹp nhất lục cung đó.”
Mặt Kiều Vãn Tình càng đỏ hơn: “Cậu không cần trêu tớ.” “Không tin cậu hỏi thử Cố tiên sinh xem có phải hay không?”
Cố Yến Khanh đã sớm chú ý tới dáng vẻ của Kiều Vãn Tình, anh nắm thật chặt đôi đũa trong tay, nói: “Ừ.”
Đường Nguyệt Nguyệt cười xấu xa nhìn Cố Yến Khanh: “Cố tổng nhìn một người đẹp như vậy mà cũng không động lòng sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-31.html.]
“…… Cậu định làm gì?” Kiều Vãn Tình nghe bạn mình nói linh ta linh tinh thì mặt càng đỏ hơn.
Đường Nguyệt Nguyệt thản nhiên nói: “Se tơ hồng đó. Hôm nay tớ đi chơi rồi bị Nguyệt Lão bám vào người, nếu không thúc đẩy một mối nhân duyên thì sẽ bị độc thân cả đời.”
Đường Nguyệt Nguyệt bị nhét cơm tró no cả một ngày cảm giác nếu mình không ra tay chỉ sợ hai người kia còn mập mờ anh anh em em với nhau thêm mấy năm nữa. Cố Yến Khanh là một người không tồi, Đường Nguyệt Nguyệt sẽ rất vui nếu anh cùng bạn thân của mình ở bên nhau, đó hoàn toàn là một đôi trai tài gái sắc.
Hơn nữa hiện tại bạn thân mình còn tài giỏi như vậy, còn trở thành bà chủ cửa hàng, chẳng còn phải suy xét xứng hay không xứng gì nữa. Thành tựu của Cố Yến Khanh cao, cô ấy lại dựa vào chính đôi bàn tay của mình làm ăn được như thế này cũng là rất giỏi.
Kiều Vãn Tình: “……”
Cậu đúng là cái gì cũng dám nói.
“Cố tổng à, hai người trai tài gái sắc, tính cách cũng khá hợp với nhau. Mấu chốt là con cũng có rồi, thật sự không suy nghĩ một chút sao?”
Cố Yến Khanh còn chưa nói, Kiều Vãn Tình đã đứng lên trước nói: “Tớ say rồi, về phòng ngủ ngủ đây.”
Nói rồi hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội trả lời, cô tự mình bước nhanh vào phòng, thái độ từ chối cực kỳ rõ ràng.
Thật ra Kiều Vãn Tình cũng không chán ghét Cố Yến Khanh, thậm chí còn cảm thấy người đàn ông này thật sự không tồi, tuyệt đối là lựa chọn tốt đẹp để cùng trải qua một đời.
Chỉ là cô sợ làm sai với nguyên tác, sợ sẽ phát sinh ra một số sự việc không thể vãn hồi. Cô không biết bản thân có thể thay đổi những sự việc mà tác giả đã sắp xếp sẵn rồi hay không nên cô mới vô tình bài xích Cố Yến Khanh vì sợ bản thân sẽ trở thành bia đỡ đạn cho các vai chính.
Thôi, vẫn là chờ mình phát tài rồi trở thành phú bà, cưới trai vừa đẹp vừa giàu đi.
Kiều Vãn Tình hơi chóng mặt một chút. Cô đứng trong phòng mình trước cái bàn kiểu cũ sơn gỗ đỏ. Cái bàn đã có chút tróc sơn, trên bàn đặt một tờ giấy vẽ phòng ở.
Đó là bản thiết kế quán ăn chay do cô vẽ khi rảnh rỗi.
Cô chuẩn bị trang trí quán đồ chay theo phong cách điền viên, có chút giống phòng ở ở nơi này. Sau đó quán có hai tầng, một tầng là ăn buffet, bên trong sẽ có đủ loại đồ ăn chay, khách sẽ tự đi lấy đồ ăn của mình. Nếu không muốn ăn buffet thì có thể lên tầng hai ăn đồ ăn xa hoa hơn.
Kiều Vãn Tình mở đèn bàn lên, ngồi xuống, lấy bút ra. Vốn dĩ muốn vẽ vài nét bút nhưng nghĩ lại cô vừa mới uống rượu xong đang choáng váng, dễ vẽ sai nên lại mang quyển sổ nhỏ của mình ra.
Bởi vì ở đây là nông thôn, không giống như ở thành phố tấc đất tấc vàng nên tiền thuê cũng khá rẻ, 5 năm hết sáu vạn. Nhưng nếu lập tức sử dụng sáu vạn thì tiền tiết kiệm của Kiều Vãn Tình đã bị hết hơn một nửa.
Sau đó còn phải thiết kế quán rồi trang trí, phải mua bát đũa, cần một số tiền vô cùng lớn. Tính sơ sơ một chút thì xây dựng rồi tiền công cho người ta cũng phải 10 vạn. Thêm vào đó lại trang hoàng, mua bàn ghế, tất cả cũng phải hết mười mấy vạn. Tiếp đó lại mua đồ làm bếp cũng phải hết tầm 1 vạn. Cứ như vậy tính thì để mở quán cũng cần ít nhất 30 vạn.
Kiều Vãn Tình đỡ trán, cô kiếm đâu ra 30 vạn bây giờ?
Nếu không đầu tiên cứ dựng quán ở đó trước, sau đó kiếm được tiền thì làm lại phòng sau nhỉ?