Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 144

Cập nhật lúc: 2024-12-10 09:20:09
Lượt xem: 9

Đây là tình yêu vượt chủng tộc hả? Nhớ ngày trước, cô còn sợ Hoàng Đại Tiên mang một con chồn cái về sinh cả đàn chồn con trong nhà mình. Hiện tại xem ra cô không cần phải lo lắng về vấn đề này rồi.

Trước kia cô nhìn mấy tin tức về con lai của chó cùng sói, con lai của mèo và chó, cô còn nghĩ đó chỉ là mấy tin tức lá cải mua vui. Không ngờ bây giờ cô có thể tận mắt chứng kiến điều đó.

Chẳng lẽ là bây giờ không còn nhiều chồn cái nên Hoàng Đại Tiên không tìm được bạn đời như ý, phải tìm loài khác để yêu đương?

Kiều Vãn Tình qua nhìn mèo nhà dì Lý. Chú mèo có cái lưng màu đen, bụng lại có lông màu trắng. Nhìn qua thì vô cùng đẹp và đáng yêu. Nếu không phải sợ mèo cắn Khẩu Khẩu, có lẽ cô cũng muốn mua một chú mèo giống như vậy.

Nói đi cũng phải nói lại, Hoàng Đại Tiên nhà cô cũng có mắt nhìn thật. Cố Yến Khanh nói: “Vì vậy là Hoàng Đại Tiên mắc bệnh tương tư?”

“Có khi là chú mèo kia chê nó béo quá nên nó mới giảm béo đó!” Kiều Vãn Tình nói.

Hoàng Đại Tiên giống như một “trạch nam” chính hiệu, cả ngày chỉ ru rú ru rú trong nhà. Yêu đương làm nó thay đổi, bây giờ nhìn trông đẹp hẳn ra.

Lần này ba người trở về mang theo rất nhiều đồ ăn ngon cho Hoàng Đại Tiên. Ngày trước, Kiều Vãn Tình còn nghĩ rằng chồn chỉ biết ăn gà. Nhưng sự thật chứng minh Hoàng Đại Tiên chính là động vật ăn tạp. Chỉ cần là thịt thì nó đều ăn hết, rau thì chỉ ăn mỗi rau cho Kiều Vãn Tình trồng, còn những rau khác thì nó cũng không chịu ăn.

Kiều Vãn Tình lấy một ít thịt thỏ đóng hộp cho Hoàng Đại Tiên ăn. Bình thường mà thấy thịt ngon như này, khẳng định Hoàng Đại Tiên sẽ nhào vào, hai mắt sáng lên ăn ngấu nghiến. Thế mà hôm nay thấy thịt thỏ nó lại gặm sau đó chạy đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-144.html.]

Sớm muộn gì nó cũng c.h.ế.t vì tình! Kiều Vãn Tình cảm thán. Chẳng hiểu sao, cô cảm thấy như mình vừa bị ăn cơm chó của Hoàng Đại Tiên nhà mình.

“Không phải Hoàng Đại Tiên có thể phù hộ cho ước mơ của người khác trở thành hiện thực hay sao, sao nó không tự phù hộ cho mình theo đuổi được mèo nhà dì Lý nhỉ?” Đột nhiên Kiều Vãn Tình nghĩ tới vấn đề này, nói.

Cố Yến Khanh vẫn luôn không tin mấy điều mê tín, anh thuận miệng nói: “Nói không chừng là nó muốn dùng tình cảm chân thành để tán đổ đối phương.”

“……” Cái quái gì thế?

Tất cả mọi người đều cho rằng Hoàng Đại Tiên đang yêu đơn phương, vẫn đang ở giai đoạn theo đuổi chú mèo kia. Ai ngờ chỉ không đầy 15 phút sau, Hoàng Đại Tiên nghênh ngang mang chú mèo nhà dì Lý về. Hơn nữa nó còn lấy chỗ thức ăn mà Kiều Vãn Tình cho mình đẩy cho chú mèo kia ăn.

“……” Cả nhà nhìn cảnh đó mà ngây ngốc. “Meo, meo!”

Bình thường Khẩu Khẩu cũng rất ít khi thấy mèo. Vì thế, khi thấy mèo nhà dì Lý sang, cậu nhóc vô cùng sung sướng, muốn nhào xuống xem. Kiều Vãn Tình sợ cậu bị cắn nên đành giữ cậu lại đứng từ xa xem, bảo cậu không được trêu mèo.

Hoàng Đại Tiên ngồi xổm dưới mặt đất ngẩng đầu nhìn Khẩu Khẩu vô cùng kiêu ngạo.

Cố Yến Khanh nhìn mấy người bọn họ, cười khẽ: “Có khi nhà mình chuẩn bị phải xây thêm ổ mèo rồi!”

Loading...