Xuyên sách tính kế ngủ cùng đại gia - Chương 123

Cập nhật lúc: 2024-12-10 08:54:13
Lượt xem: 12

Đương nhiên là Cố Yến Khanh cũng chẳng giận gì cô. Chỉ là anh tức giận vì Lort quá trắng trợn và táo bạo, dám nói vậy với vợ tương lai của anh. Hơn nữa theo như sự quan sát của anh thì hình như Lục Vân Phỉ cũng có ý gì đó với Lort. Nếu mà Lục Vân Phỉ biết được ý đồ của thằng Lort đó thì con bé sẽ rất đau lòng.

Vì vậy anh mới càng chướng mắt thằng này.

Mặc dù anh biết những thứ như tình cảm không thể cưỡng cầu nhưng anh cũng không quá vui vẻ gì khi có thằng lăng nhăng có ý đồ tán tỉnh vợ mình lại còn dây dưa không rõ với em mình.

Kiều Vãn Tình chạy qua an ủi Cố Yến Khanh một chút rồi xoay người đi làm dế xào. Đầu tiên thì cô cho dế vào trong chảo, sau đó đổ dầu vào, cho ớt, hạt tiêu cùng hành tây vào phi cho thơm. Xào một lúc thì nhấc nồi ra, rắc thêm rau thơm cùng gia vị vào là ăn được rồi!

Món này ăn rất ngon, cho vào miệng nhai vừa giòn vừa hơi cay cay, lại còn giàu dinh dưỡng nữa.

Lort rất dũng cảm, không sợ mấy chú dế nhỏ này. Vì thế anh chàng vô cùng dứt khoát gắp mấy con lên cho vào trong miệng ăn. Sau đó Lort giơ ngón tay cái lên, nói: “Wow, ngon thật đó!”

Khẩu Khẩu còn nhỏ chưa biết sợ, Cố Yến Khanh cũng cho cậu ăn dế. Khẩu Khẩu ăn thấy ngon, cũng cười tủm tỉm nói: “Thật, ăn ngon ~”

Còn Lục Vân Phỉ thì ngồi im một bên nhìn mọi người ăn. Nhìn đĩa dế đen sì sì trên bàn kia, cô nàng không dám động đũa. Dù cho tất cả mọi người đều khen ngon cô cũng không dám ăn thử miếng nào.

Lort bỏ đầu cùng chân của dế ra, sau đó đưa cho Lục Vân Phỉ nói: “Em ăn thử một chút, ngon cực kỳ luôn, phải nói là mỹ vị của nhân gian đó!”

Lục Vân Phỉ do dự.

Lort giơ cao con dế lên, cổ vũ cô: “Đừng sợ, ăn rất ngon, nó không làm gì em đâu!”

Lục Vân Phỉ vô cùng miễn cưỡng nhận lấy, dưới ánh mắt chờ mong của Lort, cô đang định cho vào trong miệng thì Cố Yến Khanh lại cầm con dế đi. Anh nói: “Không muốn ăn thì đừng tự làm khó mình.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tinh-ke-ngu-cung-dai-gia/chuong-123.html.]

“Không đâu ạ,” Lục Vân Phỉ như thở phào nhẹ nhõm, nói, “Nếu mà em không thấy quá trinh bắt nó thì nói không chừng em cũng sẽ ăn đó!”

Chủ yếu là lúc mấy con này còn sống, nó có cả một đống chân. Sau đó nó bò bò lên cây như mấy con sâu vậy. Lục Vân Phỉ nhìn cảnh đó ấn tượng sâu sắc giờ đã bị dọa sợ rồi. Dù cho hiện tại cô nàng biết món này ăn rất ngon cũng không dám động đũa nữa.

Không hiểu sao Kiều Vãn Tình cảm thấy không khí giữa ba người bọn họ có gì đó là lạ. Nhưng cô ngồi yên ăn phần của mình, không xen vào chuyện giữa mấy người họ.

Ăn dế xong thì Lục Vân Phỉ cùng Lort chào tạm biệt mấy người Kiều Vãn Tình về khách sạn ở. Lúc tới thì Phùng Kỳ chở bọn họ đi chứ hai người cũng không lái xe. Vì thế Cố Yến Khanh bảo Trần Phong tới đây đón bọn họ.

Lúc tiễn hai người đi về, hình như Cố Yến Khanh còn nói gì đó với Lục Vân Phỉ làm cô nàng cười cười rồi đánh anh một cái. Sau đó Lục Vân Phỉ mới tạm biệt Kiều Vãn Tình cùng Khẩu Khẩu: “Bọn em đi đây! Tạm biệt chị dâu cùng bạn nhỏ Khẩu Khẩu nha!”

Lúc này đã 10 giờ rồi, Khẩu Khẩu sinh hoạt lành mạnh dậy sớm ngủ sớm mắt đã dính chặt vào nhau rồi. Cậu nhóc đang lơ mơ nằm yên trong lòng mẹ như sắp ngủ. Nghe được cô họ chào mình, cậu mới cố gắng mở mắt ra, dùng tay nhỏ quơ quơ, giọng nói mềm mại vang lên: “Chào, tạm biệt!”

Lục Vân Phỉ không nhịn được hôn hôn gương mặt nhỏ của cậu.

Chờ sau khi Lort cùng Lục Vân Phỉ lên xe rời đi, Kiều Vãn Tình mới bế Khẩu Khẩu vào trong phòng cho cậu nhóc ngủ, còn Cố Yến Khanh thì đi tắm rửa trước.

Ở dưới này cũng không quá chú trọng mấy vấn đề riêng tư cho lắm, vì thế nhà Kiều Vãn Tình chỉ có một cái toilet cả nhà cùng dùng chung. Nhưng đều là người một nhà nên cũng không có vấn đề gì, cùng lắm cũng chỉ là lúc tắm phải xếp hàng chờ nhau mà thôi.

Vì sợ miệng vết thương của Cố Yến Khanh bị dính nước nên Kiều Vãn Tình lấy màng bọc thực phẩm ra bọc tay cho anh trước, như vậy thì vết thương sẽ không bị dính nước nữa!

Sau khi Kiều Vãn Tình ru Khẩu Khẩu ngủ xong thì cô dọn chỗ chăn màn bị Khẩu Khẩu đạp tung ra một chút. Khi ngủ, bạn nhỏ Khẩu Khẩu rất là không ngoan. Nhất là mùa hè, ít chăn chiếu nên cậu càng có nhiều đất để “xưng bá”.

Thỉnh thoảng Kiều Vãn Tình dậy lúc nửa đêm sẽ thấy thằng nhóc thối đó lăn vào trong góc giường không biết từ bao giờ. Chân nhỏ của cậu nhóc thì đạp vào tường, đôi bàn tay nhỏ nắm chặt theo thói quen, cả người thì co rúm lại trông đến là đáng thương. Nhìn cảnh đó, Kiều Vãn Tình vừa thấy thương vừa thấy buồn cười.

Hơn nữa thằng nhóc thối này rất thích mang đồ chơi lên trên giường nghịch nên giường lại càng bừa bộn hơn.

Loading...