Thiếu niên trong xiềng xích tóc dài tán loạn, ngẩng đầu, đôi mắt mê mang, môi mỏng khẽ mở, n.g.ự.c phập phồng, như một sắp c.h.ế.t đuối thở nổi.
“Con .” Hắn với giọng nghẹn ngào: "Cả nhà con hơn một trăm đều c.h.ế.t hết, con cũng là , con cũng tình cảm – con ! Đệ con và con xa cách, con , con…”
Hồng văn làn da trắng nõn của thiếu niên nhanh chóng lan tràn, cắn chặt răng, đầu đau như nứt , mồ hôi lạnh theo gương mặt ngừng rơi xuống, bao phủ trong sức mạnh mãnh liệt của chính , cả tòa tháp ầm ầm vang dội.
“Ngươi cảm nhận .” Tịch Ngôn trưởng lão trầm giọng: "Thế nhân cho rằng sức mạnh của cặp song sinh, chính là , chính là . Ngươi nếu đại ái vô tư, Thiên Lý chi lực thể giúp ngươi muôn đời thái bình. nếu ngươi động tình, sức mạnh chính là gông xiềng của ngươi, nó sẽ phản phệ ngươi, nuốt chửng ngươi – cũng sẽ biến thành .”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thiếu niên ngẩng đầu lên, thở hổn hển, giọng khàn khàn, sắc nhọn, sụp đổ: “Ta cần, tại để c.h.ế.t ở thành Thiên Hạc, cần sức mạnh , cũng cần Phật tử, để c.h.ế.t …”
“Chẳng lẽ ngươi bỏ rơi Tạ Quân Từ ? Ngày đó là ngươi thả , nếu tương lai một ngày Tạ Quân Từ nhập ma, thế gian chỉ ngươi mới thể g.i.ế.c ! Đây là trách nhiệm của ngươi!”
Tịch Ngôn trưởng lão lạnh lùng : "Nhà của ngươi hủy, nhưng ngươi còn sống, ngươi thể cứu nhiều hơn, cho nhiều dân chúng lê thường may mắn thoát nạn, sống sót. Ngươi rõ ràng thể những việc , ngươi sở hữu sức mạnh huyết mạch cường đại nhất thế gian, Tạ Thanh Vận, ngươi thật sự tìm cái c.h.ế.t ?!”
Con ngươi vốn tan rã của thiếu niên dần dần trở trong sáng, bừng tỉnh chăm chú đỉnh tháp, hồng văn má dần dần thu về Thiên Nhãn giữa trán.
Tịch Ngôn trưởng lão thấy khuyên , khỏi thở phào nhẹ nhõm, thấy thiếu niên với giọng khàn đặc: “Nếu thể biến thành , cũng thể biến thành , đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-530.html.]
“…Tạ Thanh Vận!” Tịch Ngôn kinh ngạc: "Ngươi…”
“Thiện ác do ai định đoạt? Tiên đoán là miệng lưỡi thế nhân?” Thiếu niên Tạ Thanh Vận lẩm bẩm: "Nếu Quân Từ dùng Diêm La chi lực hướng thiện, tại nó thể là mặt ?”
“Ngươi nhất nên nghĩ như .” Tịch Ngôn trưởng lão thấp giọng: "Thiên Lý và Diêm La tương sinh tương khắc, thiện ác trắng đen đối lập, nếu là thiện, ngươi sẽ là cái gì?”
Thiếu niên trả lời, ngọn tóc mồ hôi lạnh ướt, bây giờ dính gò má, trông chút chật vật, khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong.
Con ngươi vốn ảm đạm, dường như ánh lên những tia sáng le lói.
Mấy ngày , Tạ Thanh Vận lén rời khỏi tông môn, chạy đến một đình một ngọn núi cao.
Lúc đến, trong đình .
“Tông chủ.” Tạ Thanh Vận hành lễ.
Tề Yếm Thù núi sông, nghiêng mặt, nhàn nhạt liếc thiếu niên.
“Sao, hối hận ? Muốn đưa về?” Hắn trào phúng.