Tề Yếm Thù nặng nề : “Ngươi bao giờ với , chân tướng năm đó thế mà trái ngược với những gì chúng nghĩ.”
Ngọc bài yên tĩnh một lát.
“…Các vị gì ?” Tạ Thanh Vận hỏi.
“Đệ của ngươi gặp một bạn cũ hơn hai trăm tuổi, năm đó cũng ở trong thành.” Tề Yếm Thù lạnh lùng : "Ngươi từ bỏ gia tộc mà lựa chọn thành Thiên Hạc, chuyện quan trọng như tại ?”
Năm đó thế nhân đều Phật tử thức tỉnh cứu , nhưng về việc thức tỉnh khi nào, thức tỉnh thế nào thì gì cả.
Ngay cả Tề Yếm Thù cũng cho rằng Tạ Thanh Vận là vì đối mặt với tai nạn mà bỏ gia đình nhỏ để bảo vệ chúng sinh, nên mới thức tỉnh sức mạnh. Ai nguyên nhân thức tỉnh của là vì hy sinh vì nghĩa?
Phía bên ngọc bài, vẫn luôn âm thanh truyền đến.
Tề Yếm Thù lạnh lùng : “Chuyện của hai các ngươi nhất nên rõ ràng, nhất nên ảnh hưởng đến . Ngươi nếu rõ, cũng đừng trách bản tôn tham gia .”
Hắn cắt đứt liên lạc ngọc bài.
Chuẩn Đề Thiền tông.
Tay Tạ Thanh Vận run lên, ngọc bài rơi xuống đất, vang lên một tiếng giòn tan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-528.html.]
Hắn cúi đầu, nặng nề thở hổn hển, tay chống xuống mặt đất lạnh lẽo mới thể định cơ thể đang run rẩy.
Ngoài Thiền tông, một vị hòa thượng lớn tuổi tay cầm thiền trượng, chậm rãi tới. Các phật tu khác đều ngoài đón chào.
“Tịch Ngôn trưởng lão, ngài về.” Phật tu chắp tay ngực, khẽ hành lễ.
“Phật tử thời gian vẫn chứ?” Tịch Ngôn trưởng lão hỏi.
Tịch Ngôn và sư phụ của Phật tử là sư . Năm đó khi sư viên tịch trong trận thú triều, chính Tịch Ngôn mang Phật tử về, hai trăm năm qua vẫn luôn dốc lòng chăm sóc Phật tử, truyền thụ tâm đắc.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hắn tuy là sư phụ nhưng hơn cả sư phụ, cũng là vị hòa thượng bối phận cao nhất ở Chuẩn Đề Thiền tông, nên địa vị cực cao. Là vãn bối, đối mặt với ngay cả Phật tử cũng cúi đầu ba phần.
Phật tử trong thời gian tuy vẫn , nhưng lưng Tịch Ngôn trưởng lão ít chuyện.
Những vị hòa thượng gặp và Thương Lang Tông lén lút qua đều là tâm phúc và cận của Phật tử. Họ liếc mắt , đó lòng rõ mà : “Mọi thứ đều ạ.”
Các vị phật tu bước Thiền tông, liền bỗng nhiên nhận thấy mặt đất dường như đang rung chuyển.
Sắc mặt Tịch Ngôn trưởng lão biến đổi, vội vàng : “Phật tử mất kiểm soát, mau, Vĩnh Quy, Hằng Hoa, các ngươi mở cửa tháp, mau !”
Hai vị phật tu lệnh, lập tức biến mất tại chỗ. Bóng dáng Tịch Ngôn trưởng lão cũng đồng thời biến mất thấy, chỉ còn những phật tu trẻ tuổi hơn chút hiểu, rõ xảy chuyện gì.
Tịch Ngôn trưởng lão đuổi đến điện, liền thấy trong chính sảnh, chiếc áo cà sa màu trắng của Phật tử đang bay phần phật trong cơn gió hỗn loạn. Tạ Thanh Vận quỳ mặt đất, chỉ thấy từ Thiên Nhãn giữa trán lan mấy đường hoa văn màu đỏ, kéo dài xuống tận cổ áo.
Tạ Thanh Vận vốn tâm tính thanh lãnh, ôn hòa, một tăng bào màu trắng càng nổi bật vẻ cao thượng, thanh quý, thể khinh nhờn của . những đường vân đỏ kéo dài từ Thiên Nhãn phá hỏng sự bình thản, yên tĩnh đó, thậm chí còn vẻ chút yêu dị.