Hắn thở dài một tiếng, tập tễnh nhà, tên gia nhân vội vàng đỡ lấy .
Tạ Quân Từ hao tổn nhiều tinh lực để áp chế Diêm La chi lực và cảm xúc của , mệt lả.
Tô Khanh Dung và Tần Tẫn dìu , đưa về khách điếm. Họ xuất hiện ở hành lang tầng thượng của khách điếm, bên , Tề Yếm Thù mở cửa.
Họ đỡ Tạ Quân Từ đến bên bàn xuống. Tề Yếm Thù thấy mặt nạ của nứt , lòng liền trầm xuống.
Hắn đưa tay, đặt lên trán Tạ Quân Từ.
Sắc mặt Tạ Quân Từ tái nhợt, hàng mi khẽ run, đối với động tác của Tề Yếm Thù hề phản ứng.
“Nó tự thu Diêm La chi lực ?” Tề Yếm Thù thu tay về, thể tin : "Lúc đó nó mất khống chế ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Mất khống chế, nhưng chỉ trong nháy mắt, Tạ Quân Từ tự ức chế .” Tần Tẫn .
Nghe Tần Tẫn , Tề Yếm Thù ngây chăm chú đại tử của .
Hắn thế mà… tự ?
Chẳng qua khuôn mặt trắng bệch của Tạ Quân Từ, Tề Yếm Thù nhịn : “Rốt cuộc , về mà hồn vía bay mất ?”
Các sư nhất thời nên thế nào. Họ đều sợ thuật một nữa mặt Tạ Quân Từ sẽ kích thích đến , nên nhất thời đều mở miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-526.html.]
Tạ Quân Từ bên bàn, sư phụ và các sư đều vây quanh , chật như nêm cối. Niệm Thanh chỉ thể từ trống cánh tay Tạ Quân Từ chui . Cô bé đột nhiên ló đầu trong lòng , lo lắng hỏi: “Huynh ạ?”
Thần sắc Tạ Quân Từ chút hoảng hốt, mệt mỏi, giọng của cô bé cuối cùng cũng chút phản ứng. Đầu óc Tạ Quân Từ còn nghĩ thông suốt, tay theo thói quen vớt cô bé lên đặt đầu gối .
Chẳng qua cô nhóc bây giờ lớn hơn nhiều so với lúc mới nhặt về. Lúc như một nắm ướt sũng, lớn bao nhiêu. Bây giờ lớn , Tạ Quân Từ khỏi đưa tay xoa tóc cô bé, "linh hồn" lạc trôi của , cuối cùng cũng theo đó mà từ từ trở về.
Nhìn thấy cảnh tượng chút cứng nhắc, Tần Tẫn, lớn tuổi nhất trong các sư , cuối cùng cũng phát huy tác dụng của .
Hắn nhanh chóng quyết định mở miệng: “Tô Khanh Dung, ngươi ở chuyện với sư tôn. Thanh Thanh, đưa Sở Chấp Ngự qua phòng khác. Ta và Tạ Quân Từ ngoài hít thở khí.”
Thương Lang Tông lúc mới dần dần cử động. Niệm Thanh ngẩng đầu, đáng thương hỏi: “Lại là bí mật của lớn ạ? Người lớn thật nhiều bí mật.”
Không còn cách nào, cô bé chỉ thể cùng thiếu niên sang một phòng khác.
Vừa đóng cửa , cô bé liền chạy đến bên cửa sổ. Khuỷu tay cô bé chống lên bệ cửa, Sở Chấp Ngự học theo động tác của cô bé, cũng ghé bệ cửa.
“Ngắm phong cảnh ?” Hắn hỏi.
“Suỵt!” Niệm Thanh nhỏ giọng: "Chúng đang lén, lặng lẽ.”
Cô bé thấy cửa sổ trong phòng sư phụ đang mở, nên vẫn luôn nỗ lực lắng , âm thanh gì.
Nếu là mấy năm , Thanh Thanh nhất định sẽ hiểu , rõ tại như .
Ngu Niệm Thanh bảy tuổi rưỡi hôm nay là một đứa trẻ văn hóa, cô bé chắc chắn : “Nhất định là sư phụ và sư dùng thuật pháp gì đó!”
Con ngươi màu xanh biển của thiếu niên cô bé, hỏi: “Làm bây giờ?”