“Không tệ.” Tề Yếm Thù vui mừng : "Thanh Thanh sắp khỏi hẳn .”
“Thanh Thanh, bây giờ em còn cảm thấy tâm pháp đau ?” Tần Tẫn hỏi.
Ngu Niệm Thanh nghĩ nghĩ: “Không đau như lúc đầu, nhưng chỗ đau vẫn còn nhiều.”
Dưới sự trợ giúp của động phủ, kinh mạch của cô bé đang phát triển và khép với tốc độ nhanh. Chẳng qua giống như một con cua thương mọc chân mới, kinh mạch mới sinh tuy sắp mọc xong, nhưng vẫn cần thời gian dài để mài giũa, rèn luyện, cho kinh mạch mới yếu ớt dần trở nên kiên cường, dẻo dai.
Thương Lang Tông cũng tham lam, chỉ cần thêm vài nữa, kinh mạch mới của Niệm Thanh sẽ mọc , phần còn họ thể tự từ từ tu luyện là .
Tần Tẫn cảm khái: “Lần , chúng nợ Phật tử hai món nợ ân tình lớn .”
Thương Lang Tông bất tri bất giác trở thành một mặt trận thống nhất. Từ việc Tạ Quân Từ và Tần Tẫn đắc tội Ma giới ban đầu, cả Thương Lang Tông cùng đối mặt, vạch rõ ranh giới với yêu ma. Cho đến bây giờ là ân tình Tô Khanh Dung và Niệm Thanh Phật tử cứu chữa, Tần Tẫn cũng tự nhiên cảm thấy đây là chuyện của .
Thương Lang Tông là một thể.
Tạ Quân Từ công nhận, lạnh lùng : “Nợ ân tình gì chứ, là Phật tử bảo vệ chúng sinh, các ngươi là một phần của chúng sinh ? Hắn cứu các ngươi là chuyện thiên kinh địa nghĩa.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trước đây bất kể Tần Tẫn chọc Tạ Quân Từ thế nào, Tạ Quân Từ cũng hiếm khi biến sắc. Chỉ cần nhắc đến Tạ Thanh Vận, như đốt lửa, một là nổi khùng một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-457.html.]
Tần Tẫn : “Ngươi xem ngươi tức giận như , còn tưởng ngươi đang ghen với chúng sinh vì ca ca ngươi quan tâm đấy.”
Hắn vốn chỉ trêu một câu, đợi đến khi ánh mắt g.i.ế.c của Tạ Quân Từ qua, Tần Tẫn mới muộn màng phát hiện hình như trúng tim đen của .
Tạ Quân Từ tức đến mức nắm chặt chuôi kiếm, giận dữ : “Ngươi hươu vượn, ngươi, ngươi tìm chết!”
Tần Tẫn bộ dạng thẹn quá hóa giận của Tạ Quân Từ, khỏi rơi im lặng.
EQ của đủ để lời nào thỏa đáng lúc , cũng may là cho qua chuyện mà tiếp tục chọc giận Tạ Quân Từ nữa.
…Tạ Quân Từ đúng là một trong ngoài như một, quả nhiên như chính , dối. Ngày thường đạm bạc ít lời, trúng tim đen liền hổ bực bội đến mức , cũng thật khiến bất đắc dĩ.
Tần Tẫn đưa ánh mắt cầu cứu về phía Tề Yếm Thù và Tô Khanh Dung. Tô Khanh Dung hắng giọng: “ là, Tần Tẫn suốt ngày bừa, đại sư rõ ràng là vì nên mới để tâm như .”
“Thì là thế, thì ngươi là vì sư , bổn tọa hiểu lầm , thất sách thất sách.” Tần Tẫn lập tức hùa theo.
Hai kẻ tung hứng, ý đồ cho Tạ Quân Từ một lối thoát thật sự quá rõ ràng, đến Tạ Quân Từ cũng thể nhận . Cảm giác như thể họ đang dỗ dành . Da mặt Tạ Quân Từ mỏng, điều càng thêm hổ, bực bội.
cũng tiện thêm gì, chỉ thể lạnh lùng hừ một tiếng, mặt nữa.
“Thôi , các ngươi đều lớn cả .” Tề Yếm Thù đau đầu : "Sao còn trẻ con hơn cả Thanh Thanh, đến lúc đó để sư các ngươi chê .”