Chạy tới chạy lui, cuối cùng chúng đến bên một gốc cây cổ thụ, chơi đùa một lúc bóng cây ngẩng đầu lên nghiên cứu cái cây.
Thật cây quá cao, chỉ cao gần bằng một lớn. Một nhóc nghịch ngợm, thoắt một cái trèo lên đến ngọn cây.
“Các bạn lên đây !” Cậu bé vắt vẻo cành cây : "Trên cảnh lắm.”
Mấy đứa trẻ lớn hơn cũng trèo lên, còn mấy đứa nhỏ tuổi hơn thì .
Lòng Ngu Niệm Thanh ngứa ngáy, nhưng chút do dự.
Cô bé hứa với các sư là leo trèo ở nơi khác, nhưng mà…
“Sao các bạn ai lên ?” Đứa trẻ cây hỏi: "Lên , lên , chẳng lẽ các bạn trèo cây ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Ta !” Ngu Niệm Thanh đáp.
“Xạo quá! Ta thấy ngươi trèo thì .” Một bé .
Ngu Niệm Thanh từng ai nghi ngờ như , cô bé ngẩng đầu cãi : “Ta trèo cây cao ơi là cao , cao hơn cây nhiều.”
“Ta tin! Trừ khi ngươi trèo lên thì mới tin.”
“Thanh Thanh trèo lên , vẫn còn chỗ nè, mau lên .” Lũ trẻ xung quanh nhao nhao.
Giữa một mớ hỗn loạn, Tiểu Niệm Thanh trúng phép khích tướng, cô bé xắn tay áo lên.
“Thanh Thanh, đừng học theo bọn nó, leo cây nguy hiểm lắm.” Tiểu Hoa ở bên cạnh khuyên can.
Ngu Niệm Thanh hăng máu, cô bé thoăn thoắt trèo lên, động tác linh hoạt như một con mèo con, khiến lũ trẻ cây kinh ngạc kêu “oa” một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-413.html.]
Cô bé trông trắng trẻo sạch sẽ, vẻ ngoan ngoãn đáng yêu, qua cứ ngỡ sẽ trèo cây, ngờ nhanh nhẹn đến .
“Ta khoác nhé!” Ngu Niệm Thanh xuống cành cây, hừ một tiếng.
“Thanh Thanh bạngiỏi thật! Bạn trèo nhanh quá.”
Lũ trẻ cây đất cùng vui đùa một hồi lâu, đó quyết định đổi sang chỗ mới.
Các bạn nhỏ lượt trèo xuống, khi tất cả xuống đất, chúng mới phát hiện Ngu Niệm Thanh vẫn còn ở cây.
“Thanh Thanh, mau xuống , chúng .”
Ngu Niệm Thanh vịn chặt cây bên , sắc mặt cô bé ngày càng tái .
“Ta, xuống.” Cô bé với giọng gấp gáp.
Cô bé chỉ trèo lên chứ dám xuống. Chân tìm điểm tựa, đạp cũng trơn tuột, cảm giác chới với, mất thăng bằng như sắp ngã xuống thật sự đáng sợ.
Lũ trẻ tụ tập , đứa một câu đứa một câu chỉ cho cô bé, ồn ào ngớt, còn bé trèo lên trèo xuống mẫu. Ngu Niệm Thanh cố gắng thử, nhưng cứ là cô bé mất hết cảm giác an , vì nếu đạp trúng điểm tựa, cô bé sẽ rơi xuống.
Chỉ còn một cây, Ngu Niệm Thanh chút hoảng loạn, đôi mắt cô lập tức ươn ướt, cô bé nức nở khẽ: “Sư , , tìm sư …”
“Thanh Thanh bạn đừng , khó !”
“ , , chúng lên với bạn, hết, lúc đầu chúng cũng xuống mà. Bạn trèo giỏi như , chắc chắn sẽ học thôi!” Các bạn nhỏ động viên cô bé.
Trong đầu Ngu Niệm Thanh, hệ thống : “Thanh Thanh, đừng vội. Em luyện kiếm một năm, bây giờ mạnh mẽ . Em đủ khả năng để tự xuống .”