Lòng Ngụy Nhiêu rối như tơ vò, trái tim như bị người ta siết chặt, làm nàng có chút khó thở.
Trong cuộc đời, nàng đã từng có hai lần bị áp chế đến không thở nổi như vậy.
Một lần, là khi Thẩm Vân Sơ đích thân g.i.ế.c nàng.
Và một lần khác…
Không khí vang lên tiếng tí tách, ngay sau đó xé ra một khe hở màu đỏ máu. Một luồng sát khí khổng lồ từ trong khe hở đó ùa ra, làm cho tất cả phàm nhân trong sân đều mềm nhũn người quỳ xuống, nằm rạp trên mặt đất run rẩy.
Một bóng người mặc huyền y bước ra từ trong vết nứt.
Người tới tóc đen như mực, mặt như quan ngọc, vốn có dung mạo tuấn mỹ thanh lãnh như tiên nhân, nhưng một đôi mắt lại lộ ra hàn khí. Mắt trái của hắn là con ngươi đen lãnh đạm, sâu như đầm tối không thấy đáy. Đồng tử mắt phải lại là một dị đồng màu đỏ như máu, bất tường.
Ngụy Nhiêu ngẩng đầu, liền đụng phải cặp mắt không hề có tình cảm kia.
Nàng trong nháy mắt như bị sét đánh, m.á.u trong người như đông cứng lại.
Thế nhưng, thế nhưng thật sự là Tạ Quân Từ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-38-cap-song-sinh.html.]
Kiếp trước, Ngụy Nhiêu đã từng gặp Tạ Quân Từ một lần.
Khi đó nàng vẫn là thiếp của một vị lĩnh chủ ở ma thành. Gã Ma Nhân đó đã mở tiệc trong một cung điện được tu sửa tráng lệ huy hoàng để chiêu đãi các Ma tộc khác.
Ngụy Nhiêu ngồi một bên, thờ ơ nhìn gã tay trái ôm, tay phải ấp mỹ nhân, được thuộc hạ tâng bốc đến mức cười ha hả, ý chí chiến đấu sục sôi tính toán nhân lúc đại chiến tiên ma, sẽ nuốt chửng thêm nhiều lãnh thổ.
Khi đó, không khí giữa đại điện cũng đột nhiên cuộn lên một khe hở màu đỏ như thế này. Tạ Quân Từ bước ra từ đó, ánh lửa trong điện phản chiếu lên gương mặt lạnh như ngọc của hắn, phủ thêm một lớp ánh sáng ấm áp, nhưng lại không thể dung hòa được cái lạnh như băng trong mắt hắn.
Giữa ánh sáng và bóng tối đan xen, nàng cùng các nữ tử khác đều ngây người vì người đàn ông tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện này, rồi lại nghe thấy tiếng thét chói tai của gã Ma Nhân bên cạnh.
Mãi sau Ngụy Nhiêu mới nhận ra, quay đầu lại thì thấy vị lĩnh chủ trượng phu Nguyên Anh kỳ của mình đã trợn trừng hai mắt, sự sợ hãi và kinh hoàng trên mặt còn chưa kịp thu lại thì đã c.h.ế.t rồi.
Gã bị g.i.ế.c nhanh chóng và im hơi lặng tiếng đến vậy, đối với người kia mà nói, đơn giản như g.i.ế.c một con sâu cái kiến.
Tạ Quân Từ đã g.i.ế.c tất cả các tướng lĩnh Ma tộc có mặt ở đó. Ngụy Nhiêu suýt nữa cho rằng mình cũng sắp chết. Kết quả là hắn không làm hại đến nữ quyến ở đó, chỉ là trước khi đi, hắn nghiêng đầu, lạnh nhạt liếc nàng một cái.
Cái liếc mắt đó làm Ngụy Nhiêu sởn tóc gáy. Nàng không thể nảy sinh bất kỳ tâm tư yêu kiều nào, thậm chí không cảm nhận được sức hấp dẫn từ gương mặt tuấn mỹ như tiên nhân của Tạ Quân Từ, nàng chỉ có sợ hãi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Thẩm Vân Sơ g.i.ế.c nàng, nàng có ám ảnh. Nhưng nàng sợ cảm giác của cái chết, chứ không phải bản thân hắn. Nhưng với Tạ Quân Từ, nỗi sợ hãi của Ngụy Nhiêu đã khắc sâu vào tận xương tủy, giống như sự run rẩy trong m.á.u của một con thú nhỏ yếu khi đối mặt với thiên địch.
Sau này Ngụy Nhiêu mới nhớ ra, Tạ Quân Từ rất nổi tiếng. Thực ra nàng đã từng nghe đến tên của hắn khi còn ở Trường Hồng kiếm tông.