Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 96-5
Cập nhật lúc: 2025-03-12 17:31:59
Lượt xem: 28
“Đồng chí Thủy Lang, ta thật sự rất thích nói chuyện với những người thông minh như cô.” Hội trưởng Tống cầm một phần tư liệu đưa cho Thủy Lang: “Không phải tất cả đều là kỹ thuật, thật ra chúng ta còn thiếu rất nhiều nhân tài trong việc quản lý, ông Chiêm đã đi du học khi còn trẻ, đã đi qua rất nhiều quốc gia, một bước trở thành Hội trưởng hội liên hiệp công thương nghiệp, chúng tôi hy vọng ông Chiêm cũng có thể gia nhập ban cải tạo lao động, để bồi dưỡng một nhóm nhân tài có thể thực sự quản lý, lấp đầy khoảng trống hiện tại kế thừa cương vị do nhân tài thiếu hụt gây ra.”
“Những việc như vậy ông Chiên sẽ sẵn lòng thực hiện.” Thủy Lang đem tư liệu đẩy trở về: “Kỳ thật có có một cách rất đơn giản, ông Chiêm và những người khác còn chưa sắp xế công việc, mở ra chính sách mở cửa thương nghiệp mới, ít nhất phải một hai năm, ông mới có thể trực tiếp cải tạo lao động này bàn giao cho ông Chiêm phụ trách quản lý, không cần phải lo lắng sẽ có người không chịu phối hợp, dù sao mười năm trước, ông Chiêm là người có nhiều uy tín nhất trong giới nhà tư bản, 10 năm sau, ông ta còn sống, sẽ càng có uy tín hơn.”
Sắc mặt Hội trưởng Tống lại lần nữa tỏ ra vẻ do dự: “Đồng chí Thủy Lang, ăn ngay nói thật, quốc gia và đảng, tạm thời chỉ tín nhiệm mỗi cô.”
Thủy Lang rốt cuộc cười ra tiếng: “Hội trưởng Tống, ông không cần phải vòng vo, hôm nay tôi đã rất kiên nhẫn, nếu ông còn tiếp tục vòng vo, tôi có thể sẽ rời đi.”
“Đừng!”
Tống Thanh Tùng vội vàng đứng dậy đóng cửa lại, không muốn cảnh tượng rượt đuổi lại một lần nữa xuất hiện, nhìn Thủy Lang, thở dài: “Đồng chí Thủy Lang, nói vậy cô cũng biết, tài chính quốc gia rất khó khăn, hai mươi năm trôi qua còn chưa kịp thở, chính quyền cấp trên đã bắt đầu tìm giải giáp, giảm bớt quân sự, các người phải hiểu rằng ngàn vạn lần không thể có oán giận, chúng ta phải cùng nhau chân thành mà cùng đồng hành chuẩn bị tốt mở ra cải cách, thương nghiệp phồn vinh trong tương lai.”
Thủy Lang mỉm cười hỏi: “Hội trưởng Tống là đang gặp phải khó khăn gì? Có người ép ông trả lại tiền? Chắc hẳn không ai có dũng khí như vậy.”
Hội trưởng Tống thở dài: “Không phải ai cũng đều hiểu giống như cô, nhà tư bản vốn dĩ rất xảo quyệt và đa đoan, Họ đều là những con người trong tâm hồn con người, hầu hết bên ngoài mặt là phối hợp nhưng trong lòng lạu thực sự không phục, chở đến khi đất nước mở cửa, chỉ sợ những người này tất cả đều sẽ bỏ chạy, sẽ không quay trở về, càng sẽ không vì quốc gia mà cống hiến bất luận cái gì.”
Thủy Lang trầm mặc một hồi, trong phòng hội nghị cũng không có người lên tiếng.
“Sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học được diễn ra lại, đất nước sẽ có rất nhiều nhân tài.”
“Mặc dù năm nay cuộc thi đại học có thể tổ chức lại, có thể thành tài, thì cũng phải chờ đến bốn năm sau, hơn nữa, trên sách vở đều là kiến thức chết, hiện tại chúng ta đang rất cần những nhân tài thật sự có thể kéo lấy sự nghiệp của đất nước.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-96-5.html.]
“Hội trưởng Tống, tôi dù sao cũng không phải là mẹ của tôi.” Thủy Lang nói thẳng: “Tôi nhiều lắm chỉ có thể trợ giúp ông huy động một số ít mối quan hệ, không thể kinh doanh, lại nói, không thể chỉ chờ đợi người khác chứng minh cho ông xem, ông muốn nhân tài, tại sao trước tiên bạn không tạo cho mình đủ niềm tin và thay đổi lòng người?”
Tống thanh tùng ngẩn ra, đôi tay nắm lấy ở sau người, cau mày, qua lại đi lại.
Một lát sau, bước chân dừng lại.
“Cô chắc chắn rằng Chiêm hồng đống, có thể tín tưởng?”
“Tôi chỉ có thể bảo đảm rằng Chiêm lão rất đáng để tin cậy và tín nhiệm.” Thủy Lang bình tĩnh nói: “Rốt cuộc lòng người hay thay đổi, không ai có thể đảm bảo nó sẽ tồn tại mãi mãi.”
“Được.” Hội trưởng Tống đập bàn: “Tôi sẽ giap việc huấn luyện nhân tài cho đồng chí Chiêm Hồng Đống phụ trách, Tuy nhiên, Đồng chí Thủy Lang, cô vẫn phải đến hỗ trợ nhiệt tình chu đáo hơn, cô cũng biết, quốc gia đang gặp khó khăn.”
Thủy Lang: “…”
Cuối cùng gật đầu: “Đã hiểu.”
“Còn có.” bản thân Hội trưởng Tống cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng: “Đồng chí Thủy Lang, cô có lòng với quốc gia, có lòng với nhân dân, là người chúng tôi tín nhiệm nhất, cô đã hỗ trợ về việc liên lạc với các nhà tư bản bên này trở lại, thương hội Hoa Kiều vẫn còn nhiều điều cần lo lắng.”
“Thương hội Hoa Kiều, vẫn là chờ cho đến khi chính sách được ban xuống rồi nói sau.”
Thủy Lang đứng dậy: “Tôi sẽ sắp xếp danh sách công nhân trước, đúng rồi, ngoài ra cư dân Bình An, tôi sắp xếp một số người ở nông thôn xã viên cùng tham gia nghiên cứu được không?”