Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 72-3
Cập nhật lúc: 2025-02-21 22:06:36
Lượt xem: 21
Đã có hai ví dụ từ cặp vợ chồng già, nên khi cô hỏi vài hộ gia đình liên tiếp trong tình hình này, trong đầu mọi người đều không ngừng hiện ra những khát vọng và mong muốn đối với ngôi nhà trong mơ của mình. Họ dám lấy hết can đảm nói ra những thứ mình muốn có trong nhà cũng do một phần Thủy Lang rất kiên nhẫn, không hề chê phiền vẽ lại mỗi một ý tưởng khác nhau của từng hộ gia đình.
Mong muốn về ngôi nhà trong mơ của phần lớn người dân đều rất đơn giản.
Chỉ cần có một cái giường đơn, một cái phòng vệ sinh riêng, sàn nhà được làm bằng gỗ, hoặc là một cái tủ quần áo có gương soi toàn thân thôi là đủ rồi.
Nếu hộ nào có con thì họ sẽ nghĩ ra những gì tốt nhất cho con mình.
“Cán bộ Thủy, nhà của chúng tôi có rất nhiều con, đứa lớn nhất cũng đã mười hai tuổi, là tuổi bắt đầu biết hiểu chuyện, nên chúng không thể cứ ngủ với nhau hoài được, tôi muốn tách ra hai phòng sát vách nhau, nam có một phòng, nữ có một phòng riêng.”
Người phụ nữ ấy đã nói hết ý tưởng của người nhà mình dưới sự dẫn đường của Thủy Lang: “Mặt khác, ba của mấy đứa nhỏ, may là có cô trợ giúp, cuối cùng anh ấy cũng có thể theo học nghề thầy mộc, bây giờ ngày nào anh ấy cũng nằm trên giường vẽ vẽ viết viết. Anh ấy rất thích viết chữ, cô xem xem có thể xây cho nhà chúng tôi một nơi làm việc, đọc sách riêng cho anh ấy được không, đúng rồi, có thể làm sàn nhà bằng gỗ cho chúng tôi luôn được không? Như vậy thì khi cha mẹ chúng tôi tới, là có thể trực tiếp ngủ dưới đất, không cần phải trải chiếu làm gì, trước kia dù có chiếu thì cũng chả có nơi để trải.”
“Tôi nhớ hết yêu cầu của dì rồi.”- Sau khi Thủy Lang đánh dấu trên bản vẽ xong, cô ngẩng đầu nhìn người phụ nữ: “Mẹ tiểu Tử à, còn bản thân dì thì sao? Dì có mong ước gì không?”
Người phụ nữ sửng sốt, bà ấy mất hơn nửa ngày để lấy lại tinh thần, nhưng trong ánh mắt vẫn còn hơi mê man: “Mấy lời vừa rồi cũng có suy nghĩ của tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-72-3.html.]
Thủy Lang buông bút xuống: “Kêu dì là mẹ tiểu Tử suốt quen luôn đấy, tôi nhớ tên của dì là Ngô Tú Trân đúng không?”
Đột nhiên nghe được tên của chính mình, người phụ nữ lại sửng sốt một lần nữa: “Đúng vậy, tôi tên là Ngô Tú Trân.”
“Ngô Tú Trân có ý tưởng gì cho nhà của chính mình không nào, hoặc là mơ ước cũng được.”
Thủy Lang nói xong, không ít phụ nữ ở đây đều sửng sốt theo mẹ của tiểu Tử.
Bởi vì, những yêu cầu bọn họ chuẩn bị nói ra đều xoay quanh con cái, chồng, hoăc về cha mẹ...
Trong đầu họ căn bản không nghĩ tới bản thân mình muốn gì.
Dường như gia đình này không thể sống thiếu bọn họ, chuyện gì cũng tới tay họ giải quyết, nhưng nếu nhất quyết muốn tìm thì chẳng có bấy nhiêu món đồ vật là của riêng cá nhân phụ nữ bọn họ ở trong nhà.
“Tôi...”- Ngô Tú Trân suy nghĩ nửa ngày: “Thật ra tôi rất thích nấu cơm, chỉ cần là những thứ có liên qua đến nấu cơm như nồi, bếp, lò, cái muỗng, bồn rửa chén thì tôi đều cảm thấy hứng thú, trước kia tiệm cơm Quốc Doanh tuyển nhân viên tạm thời, tôi có ứng tuyển đi làm, công việc mỗi ngày chính là nhìn chằm chằm cái lò nướng lớn ở chỗ người ta, tôi rất thích làm đồ ăn, hai người chúng tôi kiếm được bao nhiêu tiền thì toàn đổ dồn vào ăn, tuy rằng cũng không ăn được gì đặc sắc.”
“Ở phương diện này thì mẹ tiểu Tử hơi bị giỏi luôn đó, một món bánh rau dại thôi mà cô ấy có thể chế biến công thức làm ra rất ngon.”