Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 42-5

Cập nhật lúc: 2024-12-02 22:12:17
Lượt xem: 29

Xuống xe, Chu Quang Hách dẫn một lớn ba nhỏ về phòng tiếp khách, ném chìa khóa xe lại, liếc nhìn cô một cái rồi quay người đi.

 

Trước khi đi, anh để lại một câu: “Anh đi công xã thẩm vấn phạm nhân.”

 

“Em trai tức giận à?”

 

Thuỷ Lang đang cầm hộp cơm chợt khựng lại” “Anh ấy nhìn giống như đang tức giận sao?”

 

Chu Huỷ cười, nhận lấy hộp cơm, cảm nhận hơi ấm còn giữ lại. Mở ra, cô ấy nhìn thấy thịt kho tàu, ốc đồng xào hẹ, trứng xào hành, còn có cơm trắng, cô kinh ngạc nhìn về phía Thuỷ Lang: "Cái này? Tối nay lại ăn ở nhà ai vậy?"

 

Buổi trưa đã mang về bao nhiêu là thịt gà, còn có chả thịt hấp trứng.

 

Tối nay lại mang về nhiều món thế này!

 

Đây là thôn Hồng Hà mà cô ấy từng ở sao?

 

Cái nơi một tháng còn không được ăn một bữa cơm trắng, càng đừng nói món ăn mặn ấy?

 

"Ở nhà bà cụ."

 

Ba cô bé bất ngờ lôi từ trong túi ra một xấp  đại đoàn kết, làm Chu Huỷ sững người: "Lấy đâu ra nhiều tiền thế này?"

 

"Ông bà nội cho ạ." Đại Nha cười nhìn Thuỷ Lang: "Còn có bà nội của mợ nhỏ, mỗi người cho bọn con một trăm."

 

"Bà Khương?" Chu Huỷ trố mắt: "Chuyện này sao có thể? Trước đây cháu trai bà ấy về, xin một đồng mà bà ấy còn tiếc không chịu cho!"

 

Ba cô bé nhìn về phía Thuỷ Lang bằng ánh mắt càng thêm ngưỡng mộ.

 

Chu Huỷ còn chưa hết kinh ngạc, chợt nhớ ra gì đó: "Khoan đã, ông bà nội của con sao? Ông bà nội cũng cho tiền các con sao?"

 

Đại Nha đưa thêm một xấp tiền dày: "Đây là bốn trăm đồng, là tiền bồi thường của bố."

 

Chu Huỷ hoàn toàn choáng váng.

 

Cô ấy nhìn đống tiền, mãi không nói được lời nào.

 

"Thuỷ Lang, em, em đúng là thần tiên, ngay cả tiền của bọn họ mà cũng có thể đòi được."

 

"Không phải em đòi, là ba cô bé nhà mình tự đòi." Nhắc đến chuyện này, Thuỷ Lang cũng chú ý, cười nhẹ: "Các con có tiến bộ rồi đấy."

 

Đại Nha mím môi cười: "Là cáo mượn oai hùm thôi."

 

Nhị Nha đắc ý: "Ông bà sợ mợ nhỏ tức giận, nên chúng con nhân cơ hội đòi tiền lại. Mẹ ơi, mợ nhỏ nói tiền bà cụ cho là tiền tiêu vặt của bọn con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-42-5.html.]

 

Chu Huỷ vô thức gật đầu, sau đó lại sững lại: "Tiền tiêu vặt? Nhiều quá."

 

Ba cô bé lập tức xị mặt thất vọng.

 

Thuỷ Lang tựa vào ghế, thản nhiên nói: "Cứ để chúng nó tự giữ lấy, có tiền sẽ càng thêm tự tin, có chỗ dựa. Làm mất thì coi như một bài học đáng nhớ."

 

Chu Huỷ suy nghĩ, cuối cùng chỉ nhận lại bốn trăm đồng tiền bồi thường: "Nghe theo em vậy."

 

"Oa!"

 

Nhị Nha là người đầu tiên nhảy cẫng lên, cô bé có tiền rồi!

 

Một trăm đồng!

 

Đại Nha siết chặt tiền trong tay, khuôn mặt đỏ bừng vì phấn khích, trong lòng tràn ngập cảm giác yên tâm. Đúng như mợ nhỏ nói, có tiền sẽ tự tin ngay, thậm chí trẻ con trong ngõ Ngô Đồng cũng không có đứa nào có đến một trăm đồng!

 

"Cảm ơn mợ nhỏ, cảm ơn mẹ!"

 

Tam Nha vui sướng nằm bò lên đùi Thuỷ Lang, vỗ vỗ vào túi xách đưa thư của mình. Bên trong chính là tiền tiết kiệm của cô bé.

 

Tiền tiết kiệm đấy!

 

Một trăm đồng!

 

Một trăm đồng có thể mua được một nghìn cuốn truyện tranh cho trẻ em!

 

Giường trong nhà khách nhỏ, ban đầu đã thuê hai phòng chỉ là tối hôm qua  Thuỷ Lang đã ngủ ở phòng của chị cả, có hơi chen chúc một chút nhưng rất an toàn.

 

Hôm nay cô còn muốn tiếp tục ngủ như vậy nhưng khi bước ra từ phòng tắm công cộng, cô đã nhìn thấy Chu Quang Hách cầm túi xách của cô đang đứng đợi ở cửa phòng.

 

Là phòng mà cô chưa ở.

 

Anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô.

 

Thuỷ Lang chậm rãi đi tới, mở túi xách, lấy chìa khóa ra, mở cửa bước vào trong.

 

"Rầm" một tiếng

 

Cửa đóng lại.

 

"Cạch."

 

Chốt cửa cũng đã được cài lại.

Loading...