Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 34-9

Cập nhật lúc: 2024-11-14 22:43:24
Lượt xem: 22

Mọi người trong bàn đều bị chọc cho cười phá lên.

 

“Cũng chỉ là thịt bò thôi mà.” Chu Huỷ cầm thìa múc thêm hai miếng nữa cho vào bát Thuỷ Lang: “Ăn nhiều một chút, đọc nhiều tài liệu như vậy, rất hại tế bào não.”

 

“Tế bào não?” Thủy Lang nhìn Chu Huỷ: “Chị cả, trước khi chị xuống nông thôn đã học tới cấp nào rồi?”

 

“Cấp trung học, có chuyện gì vậy?”

 

“Không có gì, em chỉ cảm thấy chị rất có học thức.”

 

Chu Huỷ lập tức  cười nói: “Hơn mười năm nay chị không động đến một cuốn sách, còn có học thức gì chứ?”

 

“Văn hoá học được sẽ theo chị cả đời. Chị cả, chị đừng dùng hết thời gian vào dán hộp diêm và hộp bìa cứng, chị có thể lấy hết sách cũ ra đọc lại.” Thủy Lang nuốt một miếng cơm, một ngụm canh: “Em không nói sách tiểu học để ba cháu gái học biết chữ, mà là sách trung học trước kia của chị.”

 

“Được.” Chu Huỷ cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ nghĩ Thủy Lang sợ mình ở nhà buồn chán nên mới nói như vậy.

 

“Đúng rồi.”

 

Thủy Lang vốn muốn nói nhưng vì quá bận rộn, không có thời gian: “Thời gian tới rất có thể sẽ có người tự xưng là thân nhân của em tìm tới cửa, chị cứ mặc kệ bọn họ, đuổi bọn họ đi là được rồi.”

 

Chu Huy ngạc nhiên nói: “Em vẫn còn người thân ở trong thành phố Thượng Hải à?”

 

Thủy Lang lắc đầu: “Bọn họ tự nhận là người thân của em, em không nhận bọn họ là người nhà.”

 

Chu Huỷ nghe qua là hiểu, trước đó cô ấy cũng biết gia đình Thủy Lang thành phần không tốt, mấy năm trước chắc chắn đã gây ra hiềm khích cả đời khó mà bù đắp, cô ấy gật đầu, không hỏi thêm nữa: “Được rồi, nếu bọn họ tới, chị sẽ nói em không có ở đây, không cho bọn họ nhìn thấy em, làm phiền em.”

 

Thủy Lang cười nhẹ: “Chị cả, chị thật là người thành thật.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-34-9.html.]

“Em đang lo lắng ai?” Chu Quang Hách ngồi xuống bên cạnh Thủy Lang, thấy cô không hề giấu diếm chị cả, anh cũng hỏi thẳng: “Nếu là Thân Tú Vân thì không cần phải lo lắng.”

 

Thủy Lang quay đầu nhìn anh: “Anh nói vậy là có ý gì? Có kết quả gì sao?”

 

Chu Quang Hách gật đầu: “Người cầm đầu phá hoại thu mua thống nhất tiêu thụ thống nhất, hoạt động có tổ chức, có dấu hiệu nhận hối lộ và tham nhũng, bị kết án mười sáu năm tù.”

 

Có một tiếng thở hổn hển vang lên.

 

Là Chu Huỷ và Đại Nha, Đại Nha lớn tuổi hơn một chút, hiểu biết nhiều, hơn nữa cô bé từng sống trong một chuồng bò cũ bên ngoài trại cải tạo, thường xuyên nhìn thấy những phạm nhân bị đưa tới.

 

Thường nghe nói là tù ba năm đến năm năm, tối đa là bảy năm, những người kia đã không muốn sống nữa, mười sáu năm tương đương với nỗi tuyệt vọng của những người đó nhân lên ba bốn lần!

 

Thủy Lang uống canh: “Sẽ bị đưa đi đâu?”

 

“Vẫn chưa quyết định, chỉ là chuyện chợ đen thôi., tội giả mạo giấy tờ vẫn chưa được quyết định.” Chu Quang Hách ăn một miếng cơm trắng: “Vốn dĩ đã tạm thời huỷ bỏ việc diễu hành thị chúng, nhưng gần đây gặp đúng đợt trừng trị nghiêm khắc, sự việc của Thân Tú Vân lại quá nghiêm trọng, cấp trên quyết định dẫn bà ta diễu hành thị chúng để dân chúng phê phán.”

 

Thủy Lang cười nói: “Tốt!”

 

Cô vốn dự định để bọn họ phải ngồi tù mấy năm trước, nếm trải mùi vị khổ sở thiếu ăn thiếu mặc, nghèo rớt mồng tơi, bị người bắt nạt. Chờ tới những năm 1980, đợt trừng trị nghiêm khắc nhất bắt đầu, khi đó các xét nghiệm quan hệ cha con cũng được thực hiện, cô sẽ để cho tiểu tam và người bố cặn bã đi chung ra đường diễu hành, tiếp tục ăn đạn.

 

Không ngờ tiểu tam lại được trải nghiệm trước.

 

“Khi nào thì diễu hành thi chúng?”

 

“Ba ngày nữa.”

 

“Vậy em nhất định phải đi xem.” Thủy Lang ăn hết một bát canh La Tống: “Tội danh làm giả giấy tờ, mặc dù Ô Thiện Bình không phải chủ mưu, nhưng cũng là người liên quan, đáng tiếc, Thân Tú Vân rất có thể sẽ một mình chịu tội, bảo vệ Ô Thiện Bình.”

 

Chu Quang Hách gật đầu: “Thân Tú Vân biết người của Ban thanh niên trí thức bị giam giữ, đúng là bà ta đã nhận hết trách nhiệm, không liên luỵ đến Ô Thiện Bình.”

Loading...