Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 32-8
Cập nhật lúc: 2024-11-10 22:28:35
Lượt xem: 36
Thủy Lang cau mày nói: “Có gì khó khăn trắc trở?”
“Ngõ Bình An...” Ngô Vận nói một nửa, bỗng nhiên ngừng lại: “Những chuyện này trong nội bộ cô có lẽ phải biết, tôi cũng không muốn nói nhiều. Đồng chí Thủy Lang, cảm ơn sự hợp tác của cô, đợi đến lúc cục công an tới trao thưởng, chúng ta sẽ gặp lại.”
Mặc dù trong lòng Thủy Lang tràn đầy nghi hoặc nhưng cũng không hỏi phóng viên nữa mà đứng dậy bắt tay anh ta: “Cám ơn.”
Sau khi phóng viên rời đi, phó cục trưởng Hứa bước vào.
“Những phần thưởng này đã tính là gì.”
Thủy Lang tỉnh táo lại, hỏi: “Còn có gì khác nữa sao?”
“Đảng ủy đề cử cô vào danh sách vào đại học, đây chính là công nhận cô.” Không có người ngoài, thái độ của phó cục trưởng Hứa càng thân thiết hơn: “Thủy Lang, cô thật là có bản lĩnh, ngày đầu tiên đi làm, đã làm ra một trận chiến lớn như vậy, trên tổng cục cũng phải ra mặt, đơn vị nào có một nhân viên như vậy đều phải làm một cái chiêu bài vàng rực rỡ mà cúng bái, chưa kể cô còn có năng lực, tương lai thật sự rất hứa hẹn!”
Thậm chí hôm qua ông ta còn được Tổng cục khen ngợi!
“Nhờ có phó cục trưởng Hứa đề cử, tôi mới có thể có cơ hội nhận được những khen thưởng này.”
Phó cục trưởng Hứa lập tức cười lớn, nhận ra lời nói này của Thủy Lang chính là thật lòng.
“Phó cục trưởng Hứa.” Thủy Lang đứng dậy, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi phóng viên có nói việc viết bài về chuyện của tôi ngày hôm qua rất khó khăn trắc trở, tại sao lại khó khăn trắc trở như vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-32-8.html.]
“Ngõ Bình An quá phức tạp, khu vực đó năm năm trước được chia vào khu Phục Mậu, vốn thuộc về khu Bằng Bắc.” Phó cục trưởng Hứa không chút do dự, hiện tại ông ta đã xem Thủy Lang là người của mình: “Hôm qua lãnh đạo khu Bằng Bắc đề nghị không nên báo cáo, lo sợ nếu làm lớn chuyện sẽ khiến tình hình ở ngõ Bình An trở nên phức tạp hơn, cũng sợ sẽ khiến ngõ Bình An có mâu thuẫn với cục quản lý bất động sản, hơn nữa còn kéo theo công an dính dáng vào, bởi vì ngày hôm qua có công an đến hiện trường, nhưng cái chính là bọn họ sự dư luận quần chúng, cũng chính là cô, một cô bé lại đứng lên hành động đầy dũng cảm, sợ ảnh hưởng đến uy tín của công an trong quần chúng, cho nên muốn đem chuyện ngày hôm qua chuyện nhỏ biến thành không có.”
“Khu Bằng Bắc.” Thủy Lang cau mày nhớ lại: “Chẳng lẽ người lãnh đạo bên đó họ Trâu sao?”
Phó cục trưởng Hứa nghi hoặc: “Không phải, cô muốn hỏi ai?”
Thủy Lang thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu: “Tôi chỉ hỏi vậy thôi, ông nói tiếp đi.”
“A, dù sao thì sau khi cục trưởng Chu nghe được chuyện này, ông ấy đã nói rằng tuyệt đối không thể xem chuyện này như không xảy ra được, chúng ta đã tiếp quản đống lộn xộn ngõ Bình An cho cục quản lý bất động sản khu Bằng Bắc, không thể nào lại nuốt giận, tuỳ ý để người khác đè đầu.” Phó cục trưởng Hứa cười giải thích: “Sau đó cục trưởng Triệu của cục công an cũng tuyên bố không thể đè xuống câu chuyện về hành động anh hùng của đồng chí. Ông ấy nói bất cứ người công an nào cũng sẽ tự hào về những người đồng chí như cô, yêu cầu nhật định khen thưởng thật lớn, tóm lại, việc làm dũng cảm của cô đã được đăng lên báo thành công, bên đảng uỷ cũng thể hiện hoàn toàn công nhận cô!”
Thủy Lang mỉm cười, trước mắt nhìn thấy được ánh sáng.
...
“Mẹ!”
“Đi thôi, chúng ta đi nhanh lên.”
Thân Tú Vân ôm con gái đi đến bến xe buýt: “Lần này mẹ ra ngoài, không biết có thể ở đạo bao lâu, giai đoạn xét xử nhất định phải có mặt bất cứ lúc nào, nhất định phải sớm xử lý xong việc của con.”
Ô Lâm Lâm đi theo mẹ, lên xe: “Mẹ, ai bảo lãnh mẹ ra ngoài vậy?”
“Con đừng hỏi nhiều như vậy.” Thân Tú Vân nhìn bộ dáng tiều tụy của con gái, đau lòng nói: “Mẹ sẽ không để con bị cưỡng chế xuống nông thôn, con tiện nhân Thủy Lang đó, không có gì có thể uy h.i.ế.p được con bé, sợ là em trai con sẽ phải ngồi tù mấy năm, nhưng đây cũng là cơ hội của con, nhà chúng ta như vậy, chỉ còn lại một mình con, miễn cưỡng có thể coi là phù hợp với các quy định chính sách không cần phải xuống nông thôn. Bây giờ chỉ cần mẹ giao lại công việc cho con thì con có thể ở lại thành phố Thượng Hải, tiếp tục sống tốt.”