Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 31-8
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:55:45
Lượt xem: 51
Tới Thuỷ Mộ Hàm cũng không biết chuyện này!
Lão phu nhân và Ô Thiện Thành cũng tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Thủy Lang, người phía sau ngoài kinh hãi, trong mắt còn có một chút hy vọng.
Người trong cục quản lý bất động sản lập tức ngửi thấy mùi bát quái, không ngờ rằng trong chuyện này lại còn có thể có gì đó, lập tức khơi dậy sự quan tâm của mọi người.
Ô Thiện Thành tiến về phía trước hai bước, tay run run nói: “Cháu, có phải cháu biết gì không, cháu nghe ai nói chuyện này?”
“Dù sao cháu cũng không thể tìm người ở rể! Bà không đồng ý!” Lão phu nhân lên tiếng, chuyển hướng sự chú ý của mọi người: “Lang Nhi, bà nội làm là vì muốn tốt cho cháu, tài sản sẽ sớm được trả về, cháu có nhiều tiền như vậy, một người đàn ông trưởng thành, có thể vào nhà cháu ở rể, ngoài trừ để mắt đến tài sản của cháu, không có mấy phần thật lòng, đến lúc đó, cháu bị lừa sạch tiền chỉ là chuyện nhỏ, nói không chừng cháu c.h.ế.t thế nào cũng không biết...”
Lão phu nhân nói được nửa chừng, nhận thấy ánh mắt mọi người nhìn mình càng lúc càng không đúng, hai người con trai cũng bị mọi người nhìn mà cúi gằm mặt, sắc mặt nhất thời tái nhợt, lúc này mới ý thức được bản thân chột dạ nói sang chuyện khác, lại nói đến chuyện không nên nói, lập tức chống chế: “Người giống như bố cháu không được mấy người đâu.”
Vừa dứt lời, lại phát hiện ánh mắt của mọi người càng trở nên quái dị hơn, còn có một vài người giống như bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu, khinh thường nhìn bà ta và hai đứa con trai.
Lão phu nhân: “!”
Đó không phải là ý của bà ta!
“Quả nhiên.” Thủy Lang nhìn Ô Thiện Bình: “Bà thật sự là người hiểu chuyện, bà tuyệt đối không thể để cháu gái mình trải qua những chuyện con trai đã làm với con dâu, bây giờ cháu đã tin tưởng bà là muốn tốt cho cháu rồi.”
Lão phu nhân hết đường chối cãi, mặt mũi đỏ bừng, vốn dĩ muốn hủy hoại thanh danh của Thủy Lang trước mặt đồng nghiệp ở cục quản lý bất động sản, nắm lấy cô trong tau, khiến cho cô không thể hé miệng được, bỏ qua cho Nguyên Diệp, kết quả không ngờ lại hủy hoại hoàn toàn danh tiếng của con trai lớn!
“Mày đừng nói nhảm!”
Ô Thiện Bình tức giận suýt chút nữa mất nửa cái mạng, ông ta còn chờ để đi văn phòng đăng ký căn nhà gỗ, chỉ vừa mới thoát khỏi tội danh quan hệ nam nữ bừa bãi, bây giờ lại bị quy chụp tội danh tới ở rể để chiếm đoạt tài sản của vợ trước, nếu ông ta còn đi đăng ký, không hải đã khẳng định tội danh này rồi sao?
“Bố!”
Giọng nói yếu ớt của Ô Lâm Lâm đột nhiên vang lên.
Thủy Lang quay đầu, nhìn khuôn mặt hốc hác đã được giáo dục tư tưởng mấy ngày của cô ta, hỏi: “Cô gọi ai ở đây vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-31-8.html.]
Ô Lâm Lâm dừng bước chân lại, nhìn Ô Thiện Bình, lại nhìn Ô Thiện Thành, rồi nhìn ánh mắt sáng ngời của đồng nghiệp ở cục quản lý bất động sản, cuối cùng nhìn về phía Ô Thiện Thành: “Bố, bố đến rồi.”
Ô Thiện Thành nghe xong không những không vui vẻ chút nào mà sắc mặt cũng tối sầm lại, tuy nhiên nhìn ánh mắt cảnh cáo của mẹ, từ khóe miệng ông ta phát ra một tiếng “Ừ”.
Ô Thiện Bình suýt chút nữa nghiến gãy hàm răng, đây là lần đầu tiên ông ta nghe thấy con mình gọi người khác là bố, nghĩ đến sau này, ở trước mặt người ngoài, cả hai đứa trẻ đều không thể gọi ông ta một tiếng bố, sắc mặt lập tức xanh xám.
Cùng lúc đó, ông ta nghĩ đến người vợ lần này đã hy sinh vì mình.
Vợ sẽ phải vào tù vì mình, còn hai đứa con cũng vì mình mà phải gọi người khác là bố.
Đã như vậy rồi, còn cần thanh danh làm gì?
Buổi chiều, không, bây giờ ông ta lập tức đi đăng ký!
Đột nhiên nghĩ đến một đứa con khác, Ô Thiện Bình lấy lại lý trí, nhìn về phía Thủy Lang: “Bây giờ bố đã đủ tư cách để đăng ký một nửa tài sản, con có biết không?”
Thủy Lang không gật đầu cũng không lắc đầu: “Vậy thì sao?”
“Nhà họ Ô chúng ta chỉ có một người cháu trai.” Ô Thiện Bình hít sâu một hơi: “Nguyên Diệp chính là mạng sống của bà nội con. Chỉ cần con đi nói với công an một tiếng, đây không phải là cố ý g.i.ế.c người, chỉ là đùa giỡn, thả thằng bé ra ngoài, bố có thể không đi đăng ký nữa, tất cả tài sản đều là của con.”
Nói xong, Ô Thiện Bình lại cảm thấy mình thật là nhanh trí, bằng cách này, ông ta không những thoát khỏi tội danh âm mưu chiếm đoạt tài sản của vợ mà còn mang lại có tiếng là hiếu thảo.
Hơn nữa, nếu Thủy Lang đồng ý, cô sẽ bị mang tiếng là kẻ m.á.u lạnh, vì tiền không nhận người thân, nếu cô không đồng ý, vậy thì càng tốt.
Khóe miệng Thủy Lang cong lên: “Tôi không thể bỏ qua cho người muốn g.i.ế.c tôi.”
“Con bé độc ác nhẫn tâm này!”
Ánh mắt lão phu nhân tối sầm lại, sắp ngất đi, Ô Thiện Thành vội vàng bước tới ôm lấy mẹ.
Trong mắt Ô Thiện Bình xuất hiện ý cười, nhưng trên mặt lại không lộ ra: “Bố vốn không có ý định đi đăng ký, đây là con ép bố làm việc này, con không nhận người thân, bố cũng sẽ không để con đạt được mục đích. Bố sẽ đăng ký với cục quản lý bất động sản ngay bây giờ!”