Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 31-5
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:53:25
Lượt xem: 49
Lưu Đức Hoa giơ ngón tay cái lên với Thủy Lang.
Ánh mắt Lâm Hậu Bân phức tạp, trên mặt vẫn còn sót lại vẻ hoảng sợ, anh ta còn tưởng rằng người mới tới này là ỷ vào xuất thân quan hệ của mình, về kiêu ngạo với anh ta như vậy, nhưng không ngờ bản chất bẩn sinh của cô đã ngang tàng như vậy, trong lòng anh ta lập tức cảm thấy may mắn, may mắn là sáng nay anh ta đã không làm gì quá đáng.
Tiểu Khả Mai thất thần đờ đẫn, sợ hãi đến mức không kịp phản ứng, vô thức giơ ngón tay cái lên.
“Phó cục trưởng Khâu, chúng tôi sẽ đưa những kẻ cầm đầu gây rối ngày hôm nay về đồn.” Chu Quang Hách nhìn về phía phó cục trưởng Hứa: “Chúng tôi cũng cần một số người ở Cục quản lý Bất động sản ở đây hợp tác với chúng tôi để hiểu rõ tình hình cụ thể. Ngoài ra, chuyện của Ô Thiện Bình hai ngày trước đã có nhân chứng mới, cần Thủy Lang phải qua đói phối hợp điều tra.”
“Được, được, vậy tôi qua đó trước. Phó cục trưởng Khâu, ông ở lại xử lý sự việc.” Phó cục trưởng Hứa gật đầu: “Thủy Lang, vậy cô đừng về cục nữa, chúng ta cùng đi tới đồn công an”
Thủy Lang nhìn chằm chằm người đứng sau phó cục trưởng Hứa vài giây, sau đó xoay người rời đi.
“Lý Hoa, anh lái xe.”
“A! Nhưng đội trưởng Chu, tôi mới học cách đây không lâu, lái xe cũng chưa nhiều.”
Chu Quang Hách trực tiếp ném chìa khóa cho anh ta, mở cửa hàng ghế sau, để Thủy Lang ngồi vào, sau đó anh cũng theo vào ngồi ở ghế sau.
Khi xe bắt đầu chạy, Thủy Lang nghiêng đầu nhìn anh giống như không dám hít thở, đặt tay lên đầu gối anh, vỗ nhẹ hai cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-31-5.html.]
Vừa định rút về thì đã bị nắm lấy, siết chặt khiến cô cảm thấy đau.
Nhưng lại không kêu lên được.
Một lát sau, anh vẫn không buông ra mà chỉ dời tay vào giữa, tay của hai người vừa vặn giấu ở ghế lái phía sau.
Lý Hoa ở phía trước đột nhiên kêu lên: “Chị dâu, chị thật sự là quá tài giỏi, chị dọa chúng tôi đều sợ tới choáng váng. À không phải, chị dọa đội trưởng Chu phát điên rồi. Đây là lần đầu tiên tôi biết người ta có thể chạy nhanh như vậy, mấy chiếc xe máy đều đuổi theo không kịp, cũng may là chị không sao.”
Thủy Lang nhìn Chu Quang Hách, phát hiện sắc mặt của anh vẫn như bình thường, chỉ có điều đôi môi nhìn thiếu một chút huyết sắc, lòng bàn tay nóng bừng: “Trong lòng tôi có chút đoán được suy nghĩ thực sự của những người kia.”
“Cảm xúc của con người không ngừng thay đổi, nhất là những người dường như có vấn đề tinh thần nghiêm trọng. Cảm xúc của bọn họ có thể thay đổi trong nháy mắt, một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sẽ xong đời. Chị dâu, lần sau chị không thể làm như vậy được.” Vẻ mặt Lý Hoa vô cùng sợ hãi: “Chị đây là đang muốn g.i.ế.c đội trưởng Chu, anh ấy sợ muốn chết.”
Thủy Lang cúi đầu nhìn mu bàn tay của anh nổi gân xanh, cô đưa tay còn lại sờ những đường gân đó nói: “Cầu phú quý trong nguy hiểm mà.”
Chủ nhân của bàn tay đột nhiên mỉm cười, bàn tay đang nắm không còn căng thẳng nữa, những đường gân dưới đầu ngón tay cũng từ từ giãn ra.
“Mẹ và anh trai của Ô Thiện Bình hiện đang ở trong đồn.” Chu Quang Hách báo trước tình hình cụ thể:“Bọn họ đã bị giam ba ngày, Ô Thiện Bình sống c.h.ế.t nói mình không quan hệ nam nữ bừa bãi, Ô Thiện Thành mang giấy đăng ký kết hôn tới, từ đó chứng minh, chủ nhân gian phòng bên trong căn nhà gỗ là ông ta ở.”
Thủy Lang ngẩng đầu lên: “Giả mạo giấy chứng nhận sao?”
“Vấn đề này rất nghiêm trọng, nhưng trước mắt trong luật vẫn chưa có tội danh này. Ngay cả đơn vị bên anh cũng là lần đầu tiên gặp phải loại vụ án này, vẫn cần tiếp tục điều tra các tài liệu giả mạo của Thân Tú Vân, đã từng sử dụng trong những trường hợp nào, mới có thể đưa ra tội danh cuối cùng.” Chu Quang Hách cau mày: “Tuy nhiên, bên chỗ Ban Thanh niên trí thức đã xác nhận, năm đó Thân Tú Vân thực sự đã lấy danh nghĩa người nhà để ép em bị đưa về nông thôn, Ô Lâm Lâm được tránh thoát, bây giờ Ô Lâm Lâm sẽ bị cưỡng chế đưa về nông thôn.”