Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 31-3
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:52:31
Lượt xem: 35
“Phụt...”
Một que diêm rơi xuống đất, ngọn lửa lập tức đốt cháy xăng trên mặt đất, thế lửa dữ dội đuổi theo hướng những người già.
“A a a!!! Tên điên!”
“A a a a! Cháy tới chỗ tôi rồi!”
Tất cả mọi người ở hiện trường đề không ngờ rằng Thủy Lang sẽ làm như vậy, dù là cán bộ, lãnh đạo hay công an, lúc này đều sợ hãi, bị dọa tới đầu óc trống rỗng, trong đầu lập tức vang lên: “Xong đời rồi!”
Xảy ra chuyện lớn rồi!
“Cứu hỏa!!!”
“Cứu người!!!”
Cán bộ công an và những người chứng kiến ở hiện trường kịp lấy lại phản ứng, tất cả đều lao về phía đám cháy, xách theo chậu, xô, thùng rác, bồn hoa, thậm chí cả bình giữ nhiệt lao ra sông Tô Châu đổ đầy nước để dập lửa.
Khi đó những người có mặt tại hiện trường mới thực sự cảm nhận được, thế nào mới là hỗn loạn thực sự, la khóc, tiếng thét chói tai, tiếng hò hét ồn ào, mọi người đều sợ hãi đến tê cả da đầu.
Trong lúc hỗn loạn, Thủy Lang, người gây ra hỗn loạn, đợi lửa được dập tắt xong, đi ngang qua con đường đen nhánh, đi đến một nhóm người già lúc nãy còn nằm chặn đường trên mặt đất, bây giờ đã ngồi liệt trên mặt đất, chưa tỉnh hồn.
Mấy người già ngẩng đầu nhìn thấy Thủy Lang, lập tức run lên vì sợ hãi, ai nấy đứng bật dậy chạy về phía sau, chạy đến nơi cảm thấy an toàn, bọn họ nhìn Thủy Lang với vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ: “Cô còn muốn làm gì?”
Trước đây bọn họ ỷ vào bản thân lớn tuổi, không ai dám đụng vào, bây giờ tất cả đều bị Thủy Lang dọa sợ cho không còn chút sức lực, không thể ép ra được một chút nào.
Cô bé này chính là người điên!
Tên điên!!!
Ngay khoảnh khắc que diêm được ném xuống, những người già nằm trên mặt đất rên hừ hè này đã bắt đầu chạy nhanh hơn cả thỏ, Thủy Lang nhìn quanh đánh giá một vòng, chắc chắn rằng không có ai bị làm sao, cô hất cằm nhìn về phía cổng lớn ngõ Bình An, “Tôi muốn vào, các người còn cản nữa không?”
Mấy người gia nghe xong lập tức lùi lại phía sau, nuốt nước bọt, kinh hồn táng đởm nhìn Thủy Lang:
“Cô vào đi, không có ai ngăn cản cô đâu!”
“Tôi, chúng tôi không có ngăn cản cô, cô thích đi đâu thì đi!”
Thủy Lang chỉ vào phù hiệu trên quần áo của mình: “Tôi là nhân viên cục quản lý bất động sản, cũng không ngăn cản chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-31-3.html.]
“Chẳng cần biết cô là ai, cô... cô... cô đi nhanh lên!”
“Cô đi vào đi, đi vào đi, nhanh đi, đừng đến bên chỗ chúng tôi là được!”
“Cô đừng đến đây, đừng có lại đến đây! Tránh xa tôi ra, tránh xa tôi ra một chút!!!”
Mấy người già đều tránh né Thủy Lang, không dám tiến lên một bước ngăn cản cô, thậm chí không dám đứng yên tại chỗ, Thủy Lang dừng lại, bọn họ vẫn không ngừng lùi về phía sau, hơn nữa còn không dám đứng túm tụm một chỗ.
Trước kia bọn họ thường tụ tập thành một nhóm, người này hù dọa người khác, nhóm này hù dọa nhóm khác.
Trước mặt kẻ điên nhỏ này, nếu bọn họ cứ dính vào nhau, sẽ chỉ có toàn đoàn bị tiêu diệt!
Thủy Lang không nhìn bọn họ nữa, đi về phía ngõ Bình An.
Trên nóc lầu hai, một đám người ban nãy muốn nhảy xuống sông nhận ra Thủy Lang đang tiến về phía mình, bọn họ lập tức bị dọa sợ tới run rẩy nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải làm sao.
“Muốn nhảy xuống sông à?”
Thủy Lang đi từ cầu thang lên mái nhà nhà.
Chu Quang Hách theo sát phía sau.
"Cô, cô, cô muốn làm gì?!”
“Nếu cô đến đây, nếu cô cử động một cái, chúng tôi sẽ nhảy xuống!”
“Tôi nhảy đây! Nếu cô lại đến đây, tôi sẽ nhảy thật đấy!”
“Không phải nói tiến một bước tới ngõ Bình An sẽ nhảy sao?" Thủy Lang từng bước một đi về phía trước, "Tôi chỉ cách các người nhiều nhất còn có ba bước, trước khi tới nơi, chân vẫn chưa nâng lên...”
Hoàn toàn không cần bước ba bước, lời nói chỉ dừng lại ở đây, đám thanh niên đã “Vù” một tiếng rụt chân lại, từ đài cao bên cạnh mái nhà nhảy xuống, ngoan ngoãn đứng đấy xếp hàng.
Ai dám chống lại cô?
Lý Đại Đầu vẫn đang tè ra quần trên đường, sợ hãi tới run rẩy.
Đội ngũ già trẻ chiêu bài chiến lực lớn nhất ở ngõ Bình An đã bị dọa sợ đến mức phải cách xa cánh cổng ngõ Bình An tới mười mét, ánh mắt nhìn cô giống như nhìn thấy lão tổ tông bò ra từ trong mộ, hận không thể lạy một cái, cầu xin cô đi nhanh lên.
Nếu bọn họ không xuống, không cần nghi ngờ, chắc chắn cô sẽ một cước đạp bọn họ bay xuống sông!