Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 29-8
Cập nhật lúc: 2024-11-06 22:20:42
Lượt xem: 22
Nhìn thấy bộ dạng Nhị Nha ăn uống như điên, bọn trẻ càng thèm thuồng, âm thanh phát ra cũng càng đáng thương.
“Khong cho các người ăn.” Hai tay nhỏ của Tam Nha cầm hai nắm xiên thịt nhỏ, hung hăng nói với Tiểu Bá Vương: “Cậu đi ăn thức ăn cho lợn đi!”
Khi Tiểu Bá Vương nhìn thấy Đại Nha đã đưa xiên cho những đứa trẻ khác, nhưng lại không đưa cho mình và La Bặc Đầu, bởi vì vừa rồi hai người bọn họ cùng nói rằng thứ mà mợ nhỏ làm ra nhất định là thức ăn cho lợn, mắt cậu bé lập tức đỏ hoe, nhìn mọi người bắt đầu cùng “Phù” “Phù”, phát ra những lời cảm thán:
“Cái này ăn ngon quá!”
“Chị Đại Nha, mợ nhỏ của chị quá lợi hại, hoàn toàn không phải đồ ăn cho lợn, thậm chí còn ngon hơn cả món đầu bếp tiệm cơm nấu!”
“Trong tiệm cơm căn bản cũng không bán những món này. Tôi đã ăn ở tất cả các tiệm cơm. Đây là lần đầu tiên tôi ăn thịt gà xiên kim đan len!”
“Thật là thơm thật là cay, tôi không nỡ ăn, chỉ muốn l.i.ế.m một cái, ngon quá!”
“Tam Nha, cậu thật hạnh phúc, mợ nhỏ của cậu đối với cậu tốt như vậy, cậu còn có nhiều thịt gà xiên như vậy, cậu chính là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên đời!”
Tam Nha vui vẻ, đôi mắt to híp lại thành một đường nhỏ, lại đưa một xiên khác cho cậu bé bên cạnh: “Thịt lợn xiên cũng ngon lắm, cậu ăn thử đi.”
Đôi mắt của những đứa trẻ khác lập tức sáng lên, trong đám trẻ con lập tức vang lên: “Mợ nhỏ của cậu thật là tài giỏi”, “Mợ nhỏ của cậu thật là tuyệt vời”, “Mợ nhỏ của cậu là người giỏi nhất trên thế giới”… Sau đó, tất cả những người nhen xong lại được thêm một xiên nữa, vô cùng vui vẻ!
Tiểu Bá Vương cũng muốn tiến lên đóng vai đáng thương, kết quả Nhị Nha nhìn thấy cậu bé, lập tức đem những xiên thịt còn lại trong tay, bắt chước mợ nhỏ, cho vào miệng kéo hết, vừa nhai vừa nheo mắt nhìn cậu bé.
Tiểu Bá Vương “Oa” một tiếng khóc lên, từng giọt nước mắt rơi xuống lã chã.
Người lớn ở bên kia cũng không ngừng chảy nước miếng ròng ròng, nhìn thấy Thủy Lang chuẩn bị chiên lượt xiên thứ hai, vội vàng nói:
“Ôi, tôi thật sự không khống chế được nước bọt của mình nữa rồi, sao có thể thơm như vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-29-8.html.]
“Bề ngoài nhìn rất đẹp, không ngờ khi chiên lại thành ra thế này. Cán bộ Thuỷ, cô thật sự có thể làm được!”
“Đúng đúng đúng, nhìn ngon quá. cho tới bây giờ chưa từng thấy kiểu ăn này, làm người ta thèm c.h.ế.t mất.”
“Ngày ngày cô chỉ tính toán lượng dầu đổ vào nồi, nhiều một giọt cũng không nỡ. Người ta đây là đổ trực tiếp một thùng vào nồi, tất nhiên là cô chưa bao giờ nhìn thấy rồi.”
“Vừa rồi lão Du Điều thật sự là có mắt không tròng, làm ra đồ thơm ngon như vậy, lại nói là lãng phí.”
“Các người đổ hết tội lên đầu tôi phải không?” Giọng nói lão Du Điều nghe có vẻ không vui, nhưng thực ra đến đầu cũng không quay lại, cứ chen chúc ở bên cạnh Thủy Lang, hận không thể vùi đầu vào trong chảo dầu.
“Các người thì hiểu cái gì? Vừa rồi là tôi chỉ cố ý thôi. Cán bộ Thuỷ là ai chứ? Trước khi các người biết đến năng lực của cô ấy, tuệ nhãn của tôi đã nhìn ra châu ngọc rồi, cho nên tôi đã sớm biết đồ ăn cô ấy làm ra nhất định là ăn rất ngon, tôi sợ các người cướp mất nên mới nói là lãng phí.”
“Lời đều là ông nói.”
Kim Xảo Chi tức giận muốn chết, sớm biết vừa rồi cô ta nhịn xuống, hùa theo lão Du Điểu nói lãng phí, bây giờ chẳng những cô ta thèm thuồng tới chảy nước miếng, mà đôi mắt Tiểu Mẫn cũng dán chặt vào xiên thịt trên tay những đứa trẻ khác, hung hăng gọi mẹ.
“Em dâu chúng ta có đầu óc vô cùng thông minh, đương nhiên chuyện em ấy làm cũng khác với những người khác, những thứ em ấy làm ra nhất định sẽ khiến mọi người phải kinh ngạc. Tôi đã sớm biết rồi.”
Sau những lời nịnh nọt, cô ta còn không quên nở một nụ cười lấy lòng.
Người mợ lập tức kéo một đám người tới nói: “Cô bé, cháu thấy tất cả mọi người đều bận rộn như vậy mà còn chưa được nếm thử mùi vị, lượt chiên này cho mọi người nếm thử trước được không?”
Thủy Lang gắp một nắm xiên lớn ra khỏi chảo, cầm sang một bên rưới chút nước sốt lên: “Lão Du Điều, còn lại ông đến chiên đi, mọi người muốn ăn gì thì cứ lấy, muốn đổ nước sốt gì tùy thích. Hôm nay là tiệc đứng.”
Lời vừa dứt, hàng xóm đã lập tức xông tới, bất kể là chú, dì, bé gái hay bé trai, không ai khách sáo.
Dù sao đây chính là thịt!