Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 29-3

Cập nhật lúc: 2024-11-06 22:17:29
Lượt xem: 46

Nghe được Thủy Lang nói như vậy, lại thấy cô thức sự đưa cái túi lớn chứa ít nhất hơn 20 cái bánh có hình con bướm cho Nhị Nha!

 

Đôi mắt của Tiẻu Bá Vương lập tức đỏ ngầu, mỗi lần cậu bé chỉ được ăn nửa cái, phần còn lại sẽ bị khóa lại, lần sau phải cư xử thật tốt mới có thể được ăn.

 

Nếu biểu hiện không tốt, không làm bài tập, không làm việc nhà thi không biết khi nào mới có thể ăn được, mấy cô bé này vậy mà có thể ăn cả một bụng!

 

“Mẹ! Con cũng muốn ăn bánh xốp bướm!”

 

“Ăn cái gì mà ăn, mẹ đã nó, nếu muốn ăn thì trả lại sách ảnh thiếu nhi.” 

 

“Sách ảnh?” Nghe được là sách, Nhị Nha nhìn về phía Tiểu Bá Vương, trên tay cậu bé cầm hai cuốn sách rất nhỏ, vừa rồi đi trong ngõ cũng nhìn thấy có người lật giở, trên đó có chữ và hình ảnh.

 

Đột nhiên, một bàn tay thanh tú cầm tờ một tệ đưa cho Nhị Nha, Nhị Nha sửng sốt nói: “Mợ nhỏ?”

 

“Sách ảnh không cần phiếu.” Thủy Lang lại lấy thêm một tờ một tệ nữa đưa cho Tam Nha: “Một cuốn chắc phải mười xu. Số tiền này có thể mua mười cuốn, các cháu đi xem mua đi.”

 

Nhị Nha và Tam Nha mỗi người cầm một tờ một tế, gương mặt đỏ bừng vì phấn khích.

 

“Ô oa...” 

 

Tiểu Bá Vương khóc thét thành tiếng, từ khi ba kẻ nhà quê này có mợ nhỏ, dần dần cái gì cũng có thể đuổi kịp cậu bé.

 

Được ăn Tiểu Long Bao, nếm thử sữa mạch nha, may hai ba bộ quần áo mới, mang đôi giày da nhỏ, nghe nói còn được uống cả bột ca cao mà trước giờ cậu bé chưa từng nếm qua, bây giờ còn được ăn bánh xốp bướm mà cậu bé không được ăn, đi mua mười cuốn sách ảnh thiếu nhi.

 

Mười cuốn!

 

“Ô ô... Con cũng muốn có mợ!”

 

“Hai bé gái này thật sự rất may mắn.”

 

Ngay cả người mợ cũng phải ghen tị, bà ta cũng chưa ăn bán xốp bướm được mấy lần.

 

“Sống còn tốt hơn Tiểu Mẫn nhà chúng tôi.”

 

Kim Xảo Chi cũng ghen tị, vừa ghen tị vừa ghen ghét.

 

Nhưng không còn cách nào, chỉ có thể chịu đựng, hơn nữa còn phải mỉm cười đưa tiền lương cho mấy bé gái này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-29-3.html.]

 

Tại sao em dâu lại không giúp cô ta?

 

“Một thùng dầu đậu nành, không phải dầu hạt cải.” Thủy Lang không thích mùi dầu hạt cải: “Hai lạng ớt bột, hai lạng bột thì là, một chai sốt tương ớt, nước tương, dấm, dầu vừng, muối, hạt tiêu, tất cả những nguyên liệu này đều lấy một phần.”

 

“Mua nhiều gia vị như vậy không nhẹ đâu.” Lão Du Điều cuối cùng cũng hiểu tại sao Thủy Lang lại kép xe ba gác tới cửa hàng.

 

“Cái gì?” Người mợ có chút thất vọng: “Kéo xe ba gác là đề mua gia vị!”

 

“Hai bao tinh bột ngô." Thủy Lang không để ý đến những người ở phía sau, đi dạo vòng quanh quầy kính và các cửa hàng nguyên liệu phụ, nhìn thấy cái gì thì gọi cái đó: “Thanh Đoàn? Hai gói nhân đậu, hai gói nhân lòng đỏ trứng muối.”

 

Hiện tại không có ai tổ chức tết Thanh Minh nhưng Thanh Đoàn vẫn có mặt trên thị trường theo mùa.

 

“Một cân thịt ba chỉ, hai con gà trống, ba mươi con cá đù vàng!”

 

Mợ vốn đang chậm rãi ung dung đi ở phía sau, lập tức lao về phía trước với tốc độ ánh sáng: “Mua nhiều đồ ăn quá!”

 

“Sao có thể có ý tốt như vậy chứ?” Kim Xảo Chi buồn cười chết, cô ta biết em dâu của mình sẽ không keo kiệt, đi cùng tới đây là đúng, hôm nay không về nhà bố mẹ đẻ lại càng đúng đắn hơn: “Em dâu, em muốn nấu cái gì? Buổi tối mấy giờ em trai mới về? Nấu nhiều món như vậy có kịp không?”

 

“Để tôi nấu!” Lão Du Điều cười đến không ngậm được miệng, ông ấy biết người vợ này của Chu Quang Hách cực kỳ hào phóng!

 

Nhất định là biết ông ấy thích ăn gà, mới mua hai con!

 

“Đây là mực sao?” Thủy Lang nhìn mực sống bơi lội trong bể lớn, vui vẻ nói: “Cân toàn bộ chỗ này!”

 

Nhân viên mậu dịch không dám tin hỏi lại: “Lấy tất cả sao?”

 

Mặc dù mua mực không cần nhiều nhưng cũng chưa từng thấy ai mua nhiều như vậy!

 

“Em dâu, đây là...”

 

Hộ pháp trái phải và thú cưỡi đều bị cả kinh, không nói nên lời.

 

“Tôi lấy tất cả, chỉ năm con thôi à?" Thủy Lang lấy tiền ra, mực không hề rẻ, giá gần bằng thịt, nhưng nếu có tiền mua thịt, sẽ không có ai đến mua mực. Dù sao nấu món này chỉ một chút dầu thì không ăn được, phải đổ thật nhiều dầu vào xào: “Ba tệ sáu mươi xu, đếm xong.”

 

Dau khi ba người kinh ngạc liền lập tức đi theo Thủy Lang, thấy cô vẫn đang đi mua sắm, vẫn còn muốn mua, bọn họ không còn ghen tị hay ghen ghét gì nữa, chỉ không muốn bị tụt lại phía sau, lập tức đi theo cô.

 

“Nửa cân đậu hũ khô, nửa cân đậu hũ già. Đây là đậu phụ non à? A đậu khấu, lấy nửa cân.”

Loading...