Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 29-1
Cập nhật lúc: 2024-11-06 22:16:24
Lượt xem: 42
“Em về nhà.” Thủy Lang vỗ vào túi xách của mình: “Hôm qua đã mua một ít thịt, chờ trở về nấu cơm thịt kho. Lúc này vừa vặn cửa hàng và chợ đều có hàng hoá mới tới, em chuẩn bị đi mua sắm một vòng, mua thêm ít đồ ăn, tối nay làm một bữa thịnh soạn!”
Bóng lưng căng cứng của Chu Quang Hách hơi thả lỏng, trong mắt lộ ra ý cười: “Em ngồi xe về à? Đi cẩn thận.”
“Em biết.” Thủy Lang xua tay: “Anh có muốn ăn gì không?”
“Em muốn là được.” Chu Quang Hách do dự một chút: “Chiều tối anh sẽ cố gắng về sớm một chút, chúng ta nói chuyện nhé?"
Thủy Lang tức giận, vừa rồi đã vẫy tay, sao không rời đi, còn đứng lại nghe anh nói nhiều thêm một câu làm gì.
Thấy người vẫn đang đợi, cô tuỳ ý “Ừ” một tiếng.
Chu Quang Hách cười nói: “Anh đưa em đến bến xe buýt.”
“Không cần, chỉ đi một đoạn thôi.”
Thủy Lang xua tay, lần này quay người không nói nhiều thêm một lời nào.
Sợ rằng nếu ở lại thêm một giây nữa, sẽ nói tới vấn đề cô không muốn đối mặt.
Lúc lên xe buýt, cô mới nhìn thấy Chu Quang Hách vẫn còn đứng ở phía đối diện, sau khi tận mắt xác nhận cô đã lên xe buýt đi về ngõ Ngô Đồng, anh mới giống như đã yên tâm, nhịn không được cười lên một tiếng.
Cũng không nghĩ tới chuyện buổi tối sẽ nói chuyện nữa.
Sau khi xuống xe buýt, cô nhìn thấy hai cô bé, một lớn một nhỏ, ngồi xổm trên cục gạch trước cổng ngõ Ngô Đồng, tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn, thỉnh thoảng nhìn về phía ngã tư đường.
Khi không nhìn thấy ai, lại thất vọng cúi đầu xuống.
Khi nhìn thấy đôi giày da nhỏ với tất trắng, lập tức vui vẻ trở lại, dùng đôi bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng lau đôi giày da, nhìn có vẻ vô cùng trân trọng.
“Mợ nhỏ vẫn chưa về.”
“Mợ nhỏ đi làm, năm giờ mới tan sở, cậu sẽ đi đón.”
Thủy Lang cảm giác như mình vừa ăn một viên kẹo dẻo, trong lòng trở nên mềm nhũn.
Lúc này cô vừa đánh thắng một trận chiến ác liệt, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, lại có chút lâng lâng, nhưng bây giờ, hơi ấm và khói bêos khiến cô từ từ thả lỏng, hạ xuống, trong lòng yên bình hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-29-1.html.]
Không còn cảm giác ở trên cao lạnh lẽo nữa.
“Nhị Nha, Tam Nha.”
“Mợ nhỏ!!”
Hai bé gái nện bước chân ngắn chạy về phía Thủy Lang, một trái một phải ôm lấy cô.
“Các cháu đang làm gì ở đây vậy?”
Thủy Lang vừa rồi đi ngang đường Hoài Hải đã muốn xuống xe, nhưng trên đường lại có linh cảm mới, đồ đạc định mua thực sự quá nhiều, cuối cùng quyết định xuống xe ở ngõ Ngô Đồng, tới nhà bà ngoại mượn một chiếc xe đẩy nhỏ, đẩy đi mua.
“Bọn cháy đang kiểm tra xem mợ đã tan sở chưa.” Nhị Nha nắm tay Thủy Lang: “Mợ nhỏ, không phải cậu đi đón mợ về sao?”
“Cậu đang bận, không biết khi nào mới xong việc, mợ trở về trước.” Thủy Lang mỉm cười nhìn hai cô bé hai bên trái phải đang ôm chặt lấy mình: “Đợi lát nữa mợ dẫn hai đứa đi cửa hàng.”
Hai đôi mắt to lập tức sáng lên.
“Cháu muốn đi!”
“Cô định đi cửa hàng mua gì thế?”
Uông Tú ở gần cửa nhìn thấy Thủy Lang trở về: “Cán bộ Thủy, cô về sớm như vậy sao? Tôi đang chờ ăn cơm thịt kho của cô đây.”
“Đừng vội, tôi định đi đến cửa hàng mua chút thức ăn.” Thủy Lang nhìn chiếc xe ba gác để trước nhà phó xưởng trưởng: “Hay là cô cho tôi mượn cái này một chút được không?”
“Cái này?” Uông Tú kinh ngạc chỉ vào xe đẩy: “Ôi, cô định chuyển cả cửa hàng về à, sao có thể dùng xe ba gác đi mua thức ăn chứ?”
“A, vợ Quang Hách về rồi à?” Mợ từ bên sân vườn sau cổng đi tới, chắc chắn là Thủy Lang mới gọi vào trong cửa: “Mẹ ơi, cô bé đi làm về rồi, mẹ đừng nấu cơm bữa, chúng ta cùng đi ăn cơm thịt kho.”
“Người ta không mời mợ đâu.”
Kim Xảo Chi đột nhiên cũng xuất hiện bên cạnh: “Em dâu, cơm thịt kho đã đủ tốt rồi, không cần phải đi mua thêm đồ ăn đâu, em cũng không nấu được mà.”
“Tôi sẽ nấu!” Giọng nói của lão Du Điều đột nhiên vang lên trong không trung.
Thủy Lang ngẩng đầu tìm kiếm hồi lâu mới nhìn thấy cửa sổ gác xép trên tầng hai của một tòa nhà: “Ông đúng là xuất quỷ nhập thần.”
“Cô muốn mua cái gì? Tôi sẽ nấu giúp cô.” Lão Du Điều ở trển cửa sổ cười hì hì: “Cô chờ một chút, tôi xuống cùng cô đi cửa hàng, tôi kéo xe giúp cô.”