Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 19-7

Cập nhật lúc: 2024-10-18 20:22:14
Lượt xem: 60

Khung giường tầng ra lò, đặt sạp giường vào, tầng hai cố định, lắp đặt lên một lớp hàng rào đặc biệt hình bầu dục cổng vòm, thêm mái trên, mở cửa sổ, phía trên trở thành lâu đài, trên mái còn đặc biệt điêu khắc một cửa sổ nhỏ, vì người đang chờ chuyển vào ở nên cô không sơn màu chỉ chọn gỗ thô.

 

Tủ trong lâu đài trên tầng hai đã được lắp đặt, bắt đầu lắp ráp cầu thang, thiết kế của Thủy Lang không phải là một dãy cầu thang thẳng tắp của giường tầng như ngày nay mà là một hộp vuông có độ dốc, phía dưới một một bậc cầu thang có ngăn kéo hình vuông, có thể dùng để đựng đồ, cũng có thể ngồi lên đó, dùng làm ghế đẩu.

 

Mặc dù khi bước vào trông giống như một lâu đài nhưng phía trên không bị che lại, như vậy không ảnh hưởng đến việc lấy ánh sáng.

 

Thủy Lang nói không cần giúp đỡ, sau khi lão Du Điều hiểu ra, cũng không quấy rầy cô lắp ráp giường tầng, lại lấy một mẻ gỗ khác định giúp đỡ lắp đặt bàn làm việc, nhớ kỹ trong bản thiết kế là thiết kế như thế nào.

 

Nhưng khi bắt đầu lắp đặt, Lão Du Điều lại không rõ ràng được đầu mối, không biết làm thế nào để lắp cái bàn treo, dưới mặt bàn không có chân cũng không có ngăn tủ.

 

Còn có giá sách hai bên, không chỉ là tìm ra tấm làm vách hai bên, vách sau rồi lắp vách ngăn từng tầng lên là được, vách bên này dài bằng cả hai người, dựng thẳng lên có thể chạm tới trần nhà, hoàn toàn xem không hiểu,  không biết là thực sự dài như vậy, hay là vẫn cần phải cưa lại một chút..

 

Có lẽ cần phải cưa lại.

 

Lão Du Điều tìm thấy cái cưa ở ngoài sân vườn, mang vào phòng, lấy vạch mực đánh dấu trên gỗ, khi chuẩn bị ra tay thì cái cưa đã bị lấy đi.

 

“Ông đang làm gì vậy?”

 

“Tôi cưa giúp cô, cái này không cưa sao có thể lắp thành giá sách được?”

 

“Cám ơn ông.”

 

Thủy Làng ném cái cưa ra ngoài cửa. "Nếu ông thật sự muốn giúp, thì đỡ giúp tôi là được rồi.”

 

Lão Du Điều rất tình nguyện đỡ, Thủy Lang ní ông ta làm gì ông ta đều sẽ làm, ông ta luôn có con mắt tinh tường, có thể thấy đồ của Thủy Lang khác với những thứ khác, rất mới lạ, rất thời thượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-19-7.html.]

 

Có Lão Du Điều giúp đỡ, giá sách đã được đặt lên tường rất nhanh, điều thuận tiện hơn nữa là vợ chồng Chu Phục Hưng vừa sơn lại tường căn phòng này, đánh bóng lại cách đây không lâu, trần nhà và sàn xi măng đều có đã được mài phẳng, bây giờ bọn họ chỉ cần xếp đồ đạc vào thôi, không cần phải làm phẳng, thậm chí phải làm phẳng tới ba lần.

 

Việc lắp đặt rất tốn thời gian, từ khi ăn xong bữa sáng đến tận trời tối, Chu Quang Hách bưng bữa tối trở về, tất cả đồ dùng trong nhà mới được lắp đặt xong.

 

Căn phòng không chướng ngại của chị cả và không gian học tập riêng của ba bé gái cũng đã được cải tạo hoàn tất.

 

“Tại sao không cho xem?”

 

“Vẫn chưa được quét dọn, ngay mai quét dọn sạch sẽ rồi mới nhìn được.”

 

Giai đoạn bàn giao là phải quét dọn sạch sẽ, không ảnh hưởng đến hiệu quả thiết kế và thi công, trình bày một cách hoàn hảo cho chủ sở hữu.

 

Chu Quang Hách nhìn cô mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế, hai bé gái đang xoa bóp vai, Tam Nha giúp đ.ấ.m bóp hai chân cho Thủy Lang: “Có tác dụng không?” 

 

“Cái gì?”

 

“Các cháu đ.ấ.m bóp có tác dụng không?”

 

“Có chút ít còn hơn là không có gì.” Thủy Lang Lang nhận tâm ý của ba bé gái, ngồi dậy, cử động chân tay đau nhức: “Sao lão Du Điểu lại đi rồi, không bảo ông ấy ở lại đây ăn tối sao?" “Ông ấy cầm đi nguyên một con gà luộc anh mua về. ” Chu Quang Hách đứng dậy nhường chỗ ngồi: “Em ngồi đây, anh xoa bóp cho em.”

 

“Không xoa bóp nữa, em đói rồi.” Thủy Lang nhấp một ngụm nước, nói: “Chờ ăn no rồi, sẽ không mệt mỏi nữa.”

 

Trong mắt Chu Quang Hách hiện lên vẻ thất vọng, lập tức bận rộn: “Vậy thì nhanh tới ăn đi. Anh đặc biệt đạp xe đến cửa hàng thực phẩm để mua cá hun khói và vịt quay.” 

 

“Mợ nhỏ.” Nhị Nha mở đồ ăn được gói kĩ ra, lấy một đùi vịt quay từ trong đĩa sứ đưa cho Thủy Lang: “Mợ nhanh ăn đi, thơm lắm.”

Loading...