Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 19-1

Cập nhật lúc: 2024-10-18 20:15:50
Lượt xem: 57

Cách bố trí căn phòng lớn trong ngôi nhà gỗ này là một trong những tác phẩm khiến Thân Tú Vân hài lòng nhất.

 

Nó giữ nguyên các vật liệu trang trí nguyên bản được nhập khẩu từ nước ngoài, bao gồm đèn chùm pha lê sáng lấp lánh , khung cửa sổ bằng đồng sáng bóng, cửa sổ kính màu, có phòng chính, phòng khách, phòng học, phòng trẻ em, phòng sinh hoạt, tất cả những nơi có tường đều được trang trí gạch ốp tường màu trắng với những đường cong trang nhã, không phô trương, mỗi phòng đều có ban công hình bán nguyệt, lấy ánh sáng vào bên trong.

 

Tiêu chuẩn của bà ta rất cao, màu sắc của rèm cửa, màu của ghế sofa và vỏ chăn trên giường đều rất phù hợp.

 

Chẳng những không lo lắng sẽ bị Trâu Khải coi thường mà bà ta còn đặc biệt mong chờ được nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của con rể tương lai.

 

“Làm sao là là lần đầu tiên được? Sinh nhật sáu tuổi và sinh nhật mười tuổi của cháu đều được tổ chức ở đây.”

 

Trâu Khải đánh giá chậu rửa tráng men hoa mẫu đơn đã bong tróc trên bệ chậu hình vòm cong duyên dáng, xá phòng đã dùng một nửa còn dính cọng tóc, cái bình thủy bị hỏng dưới bệ chậu, bước đến bên cửa sổ, nhìn khu vườn bừa bộn không chịu nổi ở tầng dưới, lẽ ra phải là cỏ xanh như tấm đệm, với những tác phẩm điêu khắc Ý nằm yên bình trên cỏ, những tiểu thiên sứ trong đài phun nước nhìn nhau từ xa.

 

“Chính là ở đây.”

 

Sắc mặt Thân Tú Vân lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hồi lâu không có phản ứng.

 

“Ngồi đi.” Ô Thiện Bình giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, khách sáo nói: “Tiểu Khải, chú còn nhớ rõ cháu thích ăn bánh ngọt. Hôm qua Lâm Lâm đã đặc biệt  đến cửa hàng đặt bánh, buổi sáng đã đi lấy về, đáng tiếc trong nhà không có cà phê, cháu uống trà được không?”

 

“Con đã qua nhà dì Vương bên cạnh mượn một ít cà phê về pha." Ô Lâm Lâm bưng một cái khay đi tới, trên khay bình cà phê đang bốc khói: “Trâu Khải, đến đây ngồi đi, trong nhà mình anh cứ yên tâm uống, không có ai nhìn thấy đâu.”

 

Trâu Khải bước đến ghế sofa, ngồi xuống: “Chú dì, cháu xin lỗi, buổi tối hôm qua cháu trực ca đêm, bận rộn cho đến khi buổi sáng. Khi thấy đã muộn, cháu vội vàng chạy tới, không kịp ghé cửa hàng mua quà cho mọi người.”

 

“Hai ngày nay anh đều trực ca đêm à?” Ô Lâm Lâm ngạc nhiên hỏi, nhìn thấy Trâu Khải gật đầu, cuối cùng cô ta cũng buông bỏ những suy nghĩ căng thẳng suốt hai ngày nay, đắc ý nhìn bố mẹ mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-19-1.html.]

 

Cô ta đã nói Trâu Khải không thể mặc kệ mình, hoàn toàn không thể nào là loại người mà bố mẹ nói được, chắc chắn là anh ta không hề rõ tình hình, mới có thể từ đầu đến cuối đều không hề xuất hiện.

 

Chắc chắn là hai ngày nay anh ta rất bận nên mới không đến gặp cô ta, hoàn toàn không phải đang trốn tránh cô ta.

 

“Đúng vậy, gần đây trong sở rất bận rộn.” Trâu Khải xoa xoa lông mày: “Suốt đêm hôm qua anh không ngủ được chút nào.”

 

Ô Lâm Lâm lập tức cảm thấy đau lòng, muốn xoa bóp cho anh ta, nhưng Trâu Khải lại giơ tay ngăn cản: “Có trưởng bối ở đây.”

 

Một câu trưởng bối này khiến Thân Tú Vân cảm thấy được kính trọng, sắc mặt lập tức chuyển thành tốt đẹp: “Trong nhà mình, sợ cái gì?”

 

“Đúng vậy.” Ô Lâm Lâm ngoài miệng nói như vậy, lại không dám tiếp tục. Cô ta rót cà phê, cắt bánh kem đưa đến trước mặt Trâu Khải: “Anh bận như vậy chắc vẫn chưa ăn sáng, mau ăn đi.”

 

Trâu Khải không ăn, ngẩng đầu những trưởng bối trong phòng, nói: “Nghe nói hôm kia trong nhà xảy ra chút chuyện, ồn ào đến đồn cảnh sát. Cháu đã hỏi qua, nói là mọi người bắt kẻ trộm, trong nhà bị mất thứ gì sao?”

 

Không khí vui vẻ trong phòng đông cứng lại.

 

Ô Thiện Bình bình tĩnh nói: “Không phải trộm, là dì Thân của cháu nhìn thấy gần đây có người lén lút theo dõi liền đuổi theo chạy ra ngoài. Cháu làm việc ở đồn cảnh sát, là đội trưởng an ninh, cũng biết gần đây đơn vị đang nghiêm khắc điều tra, trấn áp phần tử ngoài vòng pháp luật. Tất cả chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm.”

 

“Là đội phó của đội an ninh.” Trâu Khải cười nói: “Chính phó không thể nhầm lẫn được.”

 

Đôi mắt của Ô Lâm Lâm biến thành si mê nhìn vị hôn phu của mình: “Kiểu gì anh cũng sẽ trở thành đội trưởng!”

 

Loading...