Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 16-3
Cập nhật lúc: 2024-10-15 17:54:34
Lượt xem: 75
Chu Quang Hách xuống xe, rút còng tay ra: “Các người là kẻ khả nghi nhất trên phố này, đi về đồn!”
Đồ đạc bị lấy đi, người không đuổi kịp, cả gia đình bốn người lại bị xem là đối tượng khả nghi đưa về đồn công an.
Trên đường đi Ô Lâm Lâm lo lắng đến mức bật khóc, khi đến đồn công an, cô ta càng khóc to hơn, ai khuyên cũng không được.
Những thứ đánh mất đêm nay chính là nửa đời sau của cô ta, cái đồng hồ bên trong sẽ cho phép cô ta trở thành nhân viên chính thức của Cục Bất động sản, phiếu xăng bên trong sẽ quyết định xem Trâu Khải có cưới cô ta hay không, những thứ này đã mất hết rồi, cô ta cũng không biết mình phải sống như thế nào.
Nghĩ tới đây, cô ta thương tâm không cầm được nước mắt, lại nghĩ tới không biết giải thích thế nào việc bị đưa đến đồn công an đường Phục Mậu, lát nữa không thể không chạm mặt Trâu Khải, cô ta càng lo lắng đến mức ngoài khóc lóc ra, hoàn toàn không biết phải làm sao.
“Các người mất thứ gì thế?”
Chu Quang Hách ngồi ở sau bàn, mở cuốn sổ ra ngay trước mặt, tay cầm bút, trong lúc đang ghi chép, bị tiếng khóc làm cho ồn ào mà cau mày, quay đầu liếc nhìn: “Đưa cô ấy qua phòng khác thâm vấn một mình đi.”
Ô Lâm Lâm lập tức sợ hãi đến ngừng khóc: “Đồng chí Công an, tôi sẽ hợp tác. Không cần phải tiến hành thẩm vấn riêng.”
Cô ta đã từng nghe nói không ít người bị thẩm vấn riêng đều sẽ bị dùng tư hình.
Hiện tại cô ta không dám nói ta mình là đối tượng của Trâu Khải, mấy người trực ban đêm cũng không biết cô ta, lỡ như không phân tốt xấu dùng tư hình với cô ta thì phải làm sao.
Ô Thiện Bình nói: “Đồng chí, chúng tôi không phải đuổi theo kẻ trộm, chỉ là người kia lén lút theo dõi chúng tôi, cho nên chúng tôi mới ra ngoài nhìn xem.”
Lý Hoa chất vấn: “Vậy thì các người nhiệt tình thật đấy. Cả nhà cùng ra ngoài đuổi theo người ta suốt hai con đường, còn mặc đồ ngủ đi dép lê.”
Ô Thiện Bình nhìn quần áo trên người mình và con trai, không nói nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-16-3.html.]
“Đồng chí, tôi làm việc tại Văn phòng Công thương, trước đây tôi thường phối hợp với đội an ninh của văn phòng đồng chí để trấn áp và truy tìm những phần tử ngoài vòng pháp luật phá hoại mua bán thống nhất tiêu thụ thống nhất.”
Thân Tú Vân khôi phục lại vẻ bình tĩnh, lên tiếng giải thích, trước mắt những thứ đó không còn quan trọng nữa, người đã xui xẻo bị đưa đến đồn công an, quan trọng nhất là phải thoát sạch liên quan, quyết không thể thừa nhận mình đã làm mất đồ. Nếu không, lỡ như công an thực sự đã tìm ra người kia, nhìn thấy đồ vật bên trong thì chắc chắn công việc của bà ta sẽ không thể nào giữ được.
Chu Quang Hách hơi cúi đầu, cầm bút nhanh chóng ghi chép lên giấy: “Cho nên các người nghi ngờ người kia là phần tử ngoài vòng pháp luật?”
Thân Tú Vân gật đầu: “Đúng vậy.”
Chu Quang Hách: “Gần đây có ai thực hiện giao dịch trái phép gần nhà số 2 đường Phục Nam không?”
Thân Tú Vân dừng lại, bình tĩnh nói: “Chuyện này thì không có...”
Nói được nửa chừng, Chu Quang Hách đang cúi đầu viết đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm bà ta, chỉ một cái liếc nhìn này, Thân Tú Vân liền cảm giác được trong bụng mình cất giữ điều gì, đều bị ánh mắt người này điều tra ra được. Nếu không phải tuổi tác bày ra trước mặt, sự bình tĩnh trên khuôn mặt bà ta khó có thể duy trì được.
Trái tim Thân Tú Vân đập thình thịch, đây là lần đầu tiên bà ta gặp một người lợi hại như vậy, nhớ lại lời con gái mình từng nói về đội an ninh mới có một đội trưởng tạm quyền, lúc đó bà ta còn không coi trọng, nghĩ rằng không ai có thể hơn được con rể tương lai của mình. Nhưng vào lúc này, đứng trước cái nhìn này, từ tận đáy lòng bà ta cảm thấy con rể tương lai của mình cạnh tranh giành chức vụ đội trưởng sợ là không xong rồi.
Hơn hai mươi năm thăng trầm, nhìn thoáng qua có thể thấy được vị quyền đội trưởng an ninh này chắc chắn không phải là sinh vật trong ao.
“Chỉ là ở đơn vị, tôi nghe nói gần đây chợ đen bị điều tra nghiêm ngặt, rất nhiều người không đi chợ đen mà mạnh dạn ngầm ngầm buôn bán tư nhân. Vì vậy, với tư cách là người trong cơ quan công thương, tôi không thể không chú ý hơn đến những người khả nghi xung quanh mình.”
Chu Quang Hách: “Đã như vậy, tại sao lần đầu tiên nhìn thấy chúng tôi, các người đã nói đội trưởng an ninh là con rể?”
Thân Tú Vân nghẹn ngào.
Ô Lâm Lâm cũng không nói nên lời, bây giờ nghĩ lại, phần nào hiểu được tại sao mẹ mình bị người ta chiếu đèn pin vào ban đêm lại bỏ chạy.