Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 105-1

Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:25:03
Lượt xem: 17

“Nghe nói là có tin tức này.”

 

Chu Quang Hách gắp một khối sườn xào chua ngọt bỏ vào trong chén Thủy Lang: “Mau ăn, không phải em thích ăn đồ nóng hay sao?

 

Kết thúc bản tin quốc tế, ngay sau đó phát buổi ca múa “Đông Phương Hồng” của Đoàn văn công biểu diễn.

 

Đêm giao thừa phát những cái này đúng thật là vui mừng.

 

Tiểu A Mao và năm cô nhóc nghe được động tĩnh, đứa nào đứa nấy cũng quay đầu về phía TV, cho dù có xem bao nhiêu lần thì khi nhìn thấy chị gái xinh đẹp ca múa vẫn luôn hứng thú như cũ.

 

“Cho dù có thay đổi thế nào thì cũng không có quan hệ với công ăn việc làm ổn định của chúng ta.”

 

Chu Phục Hưng cười nói: “Người của nhà chúng ta, ai cũng có công ăn việc làm ổn định, ngay cả chị cả cũng có, mấy đứa nhỏ sau này cũng không lo chuyện không có công việc làm, chỉ chờ đến khi chúng ta già rồi về hưu, sẽ truyền cho bọn nhỏ.”

 

Thủy Lang cắn sườn xào chua ngọt, nhìn thoáng qua Chu Phục Hưng, anh cả này nếu không phải làm việc ở cục bưu chính thì chắc chắn sẽ phải trải qua nỗi khổ bị sa thải.

 

“Nếu cải cách mở ra, thì việc cha truyền con nối trong tương lai rất có khả năng sẽ bị hủy bỏ.” Chu Quang Hách giúp Thủy Lang múc canh, nhìn như tùy ý nhưng lại không hề tuỳ ý một chút nào: “Nếu không, nó sẽ chỉ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn.”

 

Chu Phục Hưng tức khắc lộ vẻ xấu hổ, sắc mặt Kim Xảo Chi cũng như thế.

 

Hai người đều hiểu ý tứ của em trai, anh đang nói “Đức không xứng vị”.

 

Chính là năng lực không xứng đôi, mà lại đi chiếm lấy một chức vị tốt.

 

Bọn họ chính là hai người trong nhóm người này.

 

Người ta có năng lực đều thi cử hằng năm để lên chức tăng lương  còn bọn họ mỗi ngày đều lo lắng việc sẽ bị giáng cấp giảm lương.

 

“Đúng vậy nha, hiện giờ cái dạng đều không công bằng một chút nào.” Mợ liền thích nhìn thấy hai người bọn họ chịu thiệt: “Hiện tại trường học cũng mở lại, có rất nhiều giáo viên cực kỳ giỏi, nhưng sau khi con cái tiếp nhận chức vị của bọn họ, thì năng lực lại không đủ, đều là do sai lầm trên người con cháu, nếu cứ tiếp tục như vậy, sau này ai sẽ là người nghiên cứu khoa học, ai sẽ thực hiện kế hoạch hiện đại hoá đây, không được nha.”

 

Thủy Lang kinh ngạc nhìn về phía mợ: “Mợ, thì ra mở lại hiểu sâu như vậy.”

 

Thình lình, phá lệ, lâu như vậy, mợ mới được Thủy Lang khích lệ, hơn nửa ngày cũng không phản ứng lại.

 

Người của hơn phân nửa bàn đều ngây ngẩn.

 

“Ai u!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-105-1.html.]

Mợ vội vàng nhổ xương cá ra, kích động mà vỗ đùi: “Ý của Thủy Lang vừa rồi là khen tôi sao? Ai u! Tôi được Trạng Nguyên khích lệ! Má ơi, Thủy Lang khen tôi giác ngộ cao!”

 

Thủy Lang: “...”

 

Nhìn bộ dáng này của mợ, nếu như cậu không ngăn cản lại ,có lẽ cả ngõ đều nghe được.

 

“Nói rất đúng.” Chu Quang Hách cũng cười nói: “Các vị trí của quốc gia đều cần nhân tài chân chính, mới có thể trợ giúp quốc gia phát triển, giúp cho nhân dân có cuộc sống tốt hơn.”

 

“Tiểu Hách cũng khen tôi!” Mợ tức khắc càng kích động: “Đạo lý này tôi nghĩ Thủy Lang đã hiểu rõ, con bé chính là dựa vào bản thân chính mình mà đi vào cục quản lý bất động sản, nhân tài chân chính này vừa đảm nhận cương vị lập tức đã có hành động lớn, một nơi như phố Bình An, lúc ban đầu không có ai muốn đi qua bên đó, lúc mới nhập vào khu vực Phục Mậu, không có ai là không chê, đều nói nó liên lụy đến nhịp sống của Phục Mậu, nhìn xem hiện giờ có ai mà không hâm mộ bọn họ đâu, đây là bởi vì cái gì, còn không phải bởi vì có nhân tài như Thuỷ Lang hay sao, nếu hiện giờ vẫn là người của bên trong cục Quản lý bất động sản như bọn họ, thì không có khả năng có hành động lớn như vậy, bọn họ nghĩ mãi cũng không ra!”

 

“Đừng kích động như vậy.”

 

Thủy Lang kéo góc áo của mợ, để bà ta ngồi trở lại ghế dựa: “Đều là vì nhân dân suy nghĩ, chỉ là phương pháp bất đồng, đừng dựa vào việc làm thấp đi người khác để nâng tôi lên.”

 

“Không có làm thấp đi nha, lời mợ nói đều là sự thật!” Mợ lại cầm lấy đũa, “Cho bọn họ thời gian mười năm, bọn họ cũng không nghĩ ra biện pháp như vậy!”

 

Bà Tống nhìn cười: “Cô gái nhỏ là lợi hại nhất, có thể nấu được xôi ngọt thập cẩm đúng không? Bánh trôi cũng nấu được.”

 

Món ăn tết của Thượng Hải có chuẩn bị một món điểm tâm, xôi ngọt thập cẩm, cơm là gạo nếp mềm mại, nhai rất ngon.

 

Buổi tối 30 cũng không ăn sủi cảo, mà là ăn bánh trôi, cửa hàng có bán bánh trôi làm sẵn, nhưng tối hôm nay mọi người ăn chính là bánh trôi mè đen do bà ngoại tự tay làm.

 

Thủy Lang ăn hai cái bánh trôi, cùng mấy cô nhóc ăn chung một phần xôi ngọt thập cẩm.

 

Xôi ngọt thập cẩm và bánh trôi đều là gạo nếp, ăn không hết, ít nhiều gì cũng thấy ngấy.

 

“Cháu ăn xong rồi, bà ngoại, bà cứ từ từ ăn.”

 

Ăn xong cơm tất niên, cậu và Chu Phục Hưng thu dọn chén đũa đi rửa sạch sẽ, cái bàn cũng lau khô, Kim Xảo Chi hỗ trợ bưng tất cả mâm điểm tâm lên bàn, nấu một bình trà xanh.

 

“Em dâu, em có uống cà phê không?”

 

“Mợ nhỏ nói muốn uống trà xanh.”

 

Đại Nha bưng cái ly vào trong phòng.

 

Thủy Lang ăn no đang nằm ở trên tatami xem TV, đêm 30 cần phải gác đêm, trước kia ở cô nhi viện, phải ngủ từ sớm, từ trước đến nay không canh qua 12 giờ.

 

Loading...