Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 100-4

Cập nhật lúc: 2025-03-15 14:39:17
Lượt xem: 22

Nếu là đặt ở lúc mới vừa xuyên qua, cô không chắc mình có thể dễ dàng hạ bút thành văn, nhưng sau khi đi làm gần một năm ở trong chế độ, tham gia không ít các loại hội nghị lớn lớn bé bé, được tiếp xúc với những người nói chuyện văn chương chỉn chu, sớm đã quen thuộc với mấy chuyện này.

 

Càng đừng nói còn vùi đầu ôn tập một đoạn thời gian, kiếp trước còn miệt mà đọc sách của hai mươi năm sau, trình độ viết văn cũng  không nói chơi.

 

Chỉ cần có bút liền như có thần trợ công.

 

Chỉ cần một giờ đã viết xong bài thi, nhưng cũng không vội vã nộp bài, sau khi trau chuốt ở bản nháp, lại sửa chữa lối hành văn càng thêm đơn giản súc tích, mới viết vào bài thi.

 

Chờ đến khi có một nhóm người nộp bài thi trước, Thủy Lang mới đi theo nộp bài thi rồi đi ra khỏi trường thi.

 

Đứng trên hành lang ở lầu hai, từ xa đã nhìn thấy Chu Quang Hách trong trang phục công an màu trắng, từ phía xa nhìn chằm chằm qua bên này, lúc thấy cô ra tới, liền phất phất tay.

 

Thủy Lang nhịn không được mà lộ ra tươi cười, bước nhanh xuống lầu đi ra ngoài.

 

Trong lòng rất hưởng thụ cảm giác an toàn mà anh mang đến.

 

“Có mệt hay không?” Chu Quang Hách không hỏi cô thi thế nào, từ trong lòng n.g.ự.c móc ra cái ly: “Hiện giờ có thể uống cà phê, ăn miếng bánh rán vừng rồi.”

 

Cà phê lợi tiểu, buổi sáng uống nửa ly, liền không uống nữa, hiện giờ đã thi xong rồi, có thể uống thêm mấy ngụm, Thủy Lang cầm cái ly, vừa uống, vừa cắn bánh rán vừng, thỏa mãn than thở một tiếng: “Anh phải chờ tới khi tất cả các thí sinh ra về thì mới có thể tan tầm đúng không?”

 

“Chị dâu, chị thi sao rồi?”

 

Lý Hoa bước lại đây, nhìn sắc mặt Thủy Lang thì “U” một tiếng: “Mặt mày hồng hào, không có một tia hối hận, xem ra là thi rất khá, chị dâu, chị chọn nguyện vọng gì vậy?”

 

“Khoa Triết học của đại học Thượng Hải.”

 

“Triết học? Sao lại chọn khoa này, lúc tốt nghiệp có thể phân đến đơn vị nào đây?”

 

“Chị dâu còn cần phải phân đến đơn vị sao?” Chu Tường cười đi tới: “Hiện giờ chị dâu chính là chủ nhiệm của cục quản lý bất động sản.”

 

“À đúng rồi, tôi quên mất.”

 

Lý Hoa còn muốn nói chuyện, nhưng tiếng chuông kết thúc bài thi vào lúc 10 giờ rưỡi đột nhiên vang lên, lập tức nghiêm túc đi đến nơi làm việc.

 

Chu Quang Hách cũng đậy lại bình giữ ấm: “Em có về trước không?”

 

Thủy Lang nhìn nhìn xe máy của bọn họ, cũng không thể dùng xe bus với mục đích riêng được, kết thúc còn phải trở về báo cáo, liền gật gật đầu, theo thí sinh cùng nhau đi ra ngoài.

 

“Anh nhờ bà ngoại nấu cơm.” Chu Quang Hách dặn dò một tiếng: “Ăn xong ngủ trưa một lúc, buổi chiều có tinh thần thi tiếp.”

 

“Đã biết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-100-4.html.]

 

Thủy Lang tiếp tục ăn bánh rán vừng, theo cây ngô đồng đi phía trước đi.

 

Đi được một nửa, đột nhiên nghe được tiếng khóc, nhìn xung quanh một vòng, phát hiện tiếng khóc truyền từ phía sau, Thủy Lang tùy ý nhìn thoáng qua, vốn dĩ chỉ là muốn liếc mắt một cái liền đi, không nghĩ tới là một cô gái quen mắt, lúc thi ngồi ở bên trái của cô, nên không tự giác mà dừng lại: “Cô làm sao vậy?”

 

Cô gái chợt kinh ngạc, nhanh chóng nhìn thoáng qua phía sau, lau nước mắt chạy chậm lên, sóng vai với cô đi về phía trước.

 

Phía góc tường rất nhanh đã truyền đến tiếng bước chân, một người đàn ông kỳ lạ mặc một bộ quần áo màu xanh bị giặt đến trắng bệch xuất hiện, vừa thấy Thủy Lang, bước chân hơi khựng lại, đánh giá từ trên xuống dưới vài lần, tựa hồ là cảm thấy Thủy Lang không có chút uy h.i.ế.p gì, biểu tình khẽ buông lỏng: “Mày chạy cái gì? Tao còn chưa có nói xong!”

 

“Tôi, tôi... Tôi cũng đã thi xong rồi!”

 

“Ai cho mày lá gan, dám bỏ qua sự đồng ý của tao để tham gia thi đại học, tao không đồng ý, cho dù mày có xong rồi thì cũng chẳng làm được gì!” Người đàn ông kỳ lạ đuổi theo, bắt lấy cánh tay cô gái: “Theo tao trở về!”

 

Vừa thấy này hai người biết nhau, hơn nữa có vẻ như quan hệ còn không bình thường, Thủy Lang liền hối hận vì mình đã dừng lại, thời gian nghỉ trưa chỉ có hai ba tiếng đồng hồ, còn phải ăn cơm, còn phải ngủ trưa, làm sao có thời giờ để lo chuyện bao đồng.

 

Thủy Lang muốn chạy, nhưng cô gái lại đột nhiên trốn vào trong lòng n.g.ự.c cô, hoảng sợ tránh thoát bàn tay người đàn ông.

 

Thủy Lang: “...”

 

“Đi theo tao!”

 

“Anh... Anh buông ra... Buông tôi ra...”

 

“Con đàn bà thối! Đi theo tao!”

 

Người đàn ông thấy không túm được người, liền nâng tay lên muốn đánh lên mặt cô gái.

 

Thủy Lang cau mày lại: “Nếu anh dám đánh xuống, tôi sẽ đưa anh vào tù.”

 

Sắc mặt không kiên nhẫn của người đàn ông chợt khựng lại, tay cũng dừng ở giữa không trung: “Mày là ai?”

 

“Bỏ móng vuốt của anh ra.” Thủy Lang nhìn bàn tay thô ráp đang bắt lấy cánh tay của cô gái: “Hành vi hiện giờ của anh đã đối tạo thành uy h.i.ế.p với tôi, nếu vẫn không lấy ra, cũng đừng trách tôi động thủ tự vệ.”

 

Bàn tay người đàn ông không tự giác buông lỏng, nhưng một giây sau, lại nắm lấy cánh tay cô gái chặt hơn.

 

Giây tiếp theo, một cái tát ném ở trên mặt anh ta.

 

Cô gái sợ hãi kêu lên một tiếng, người đàn ông cũng ngơ ngác, giây tiếp theo, sắc mặt chậm rãi trở nên hung ác, mới vừa quay đầu nhìn về phía Thủy Lang, mu bàn tay liền truyền đến cảm giác đau đớn, tức khắc kêu lên!

 

Cúi đầu nhìn xuống, một cây bút chì đ.â.m thẳng vào mu bàn tay anh ta, ngòi bút đã đ.â.m vào thịt!

 

Loading...