Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 1-1

Cập nhật lúc: 2024-10-14 11:30:23
Lượt xem: 160

Chương 1

 

Tiếng loa phát thanh của ga Thượng Hải vang lên, tàu hỏa "keng keng" dần chậm lại.

 

Thuỷ Lang giật mình tỉnh dậy, không kịp lau nước bọt, vội vàng bám vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

 

Đám đông đang đứng trong sân ga đón tàu chen nhau đi lên phía trước, trên khuôn mặt bọn họ đầy ắp niềm vui mong đợi. Tất cả đều mặc áo khoác xanh, sơ mi trắng, không khác biệt quá nhiều so với những thanh niên trí thức ở vùng hoang dã phương Bắc nhưng độ sạch sẽ của trang phục, tinh thần diện mạo lại hoàn toàn khác, đúng là dân thành phố ăn lương thực mua ngoài cửa hàng.

 

Thuỷ Lang rất nhanh đã chú ý đến một người đàn ông cực kỳ nổi bật, vóc dáng anh rất cao, cao hơn cả trưởng nhà ga đang vẫy lá cờ nhỏ màu xanh lá trên bục tròn. Bóng của bảng hiệu trạm số 1 che khuất nửa khuôn mặt anh, làm nổi bật những đường nét sắc sảo, xung quanh anh tạo ra một không gian điềm tĩnh đến kỳ lạ, vô thức thu hút ánh mắt của rất nhiều người.

 

"Gặp ai cũng tỏa nắng rạng ngời, phong thái lộ rõ vẻ tự mãn, đúng là vị hôn phu nổi bật của cô ấy rồi!"

 

Trái tim treo lơ lửng mấy ngày mấy đêm của Thuỷ Lang cuối cùng cũng nhẹ nhõm, cô thu nửa người đang thò ra ngoài cửa sổ lại.

 

Vì anh quá nổi bật, tiết kiệm được thời gian tìm kiếm người như mò kim đáy bể, Thuỷ Lang xách túi dệt màu xanh dưới chân lên, chờ đợi tàu dừng hẳn để đi xuống.

 

Những người nằm ngổn ngang dưới ghế bắt đầu bò ra ngoài, làm con đường vốn đã chật kín người càng thêm đông đúc, đến mức có thể kẹp c.h.ế.t cả muỗi.

 

Bốn ngày ba đêm trên tàu đã vắt kiệt sự kiên nhẫn của Thuỷ Lang, cô nhìn một nhóm người đang vội vàng lấy hành lý tranh nhau xuống tàu, va chạm khiến bọn họ cãi vã ầm ĩ, lập tức từ bỏ ý định xếp hàng từ từ xuống tàu qua cửa chính.

 

Cô ném mạnh cái túi dệt xanh qua cửa sổ, ngay khoảnh khắc tàu dừng hẳn, Thuỷ Lang dẫm chân lên ghế, nhảy qua cửa sổ ra sân ga, trở thành người đầu tiên xuống tàu trong ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ của mọi người trong toa tàu.

 

Thuỷ Lang vác cái túi dệt lên vai, bước về phía người đàn ông nổi bật trong đám đông.

 

Cho dù có bình tĩnh đến đâu, những ngày qua chuyện có được ở lại thành phố hay không luôn khiến cô cảm thấy trong lòng sốt ruột như lửa đốt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-1-1.html.]

Ba tháng trước, cô vừa chuyển vào ngôi nhà kiểu Tây mới sửa xong, vừa chợp mắt đã thấy mình xuyên không về những năm 1970 ở vùng hoang dã phương Bắc xa xôi nhất của đất nước, nơi thường xuyên chịu ảnh hưởng của luồng không khí lạnh Siberia, nhiệt độ xuống đến âm ba bốn chục độ, trở thành một thanh niên trí thức có cùng tên, cùng diện mạo với cô.

 

Chủ nhân trước của thân xác này trong kiếp trước đã sai lầm khi coi tiểu tam làm mẹ mình tức c.h.ế.t là ân nhân. Cô đã giao biệt thự độc lập và tài sản ở thành phố Thượng Hải rồi rời đi hàng nghìn dặm xa xôi để xuống nông thôn.

 

Mười năm sau, khi chính phủ trả lại tài sản, cô lại bị tiểu tam kia lừa gạt, xé bỏ di chúc, khiến biệt thự độc lập mà mẹ để lại cùng tiền bồi thường đều rơi vào tay hai mẹ con tiểu tam.

 

Ngày thứ hai sau khi Thuỷ Lang xuyên không, cô đã nhận được lá thư lừa gạt của tiểu tam, trong câu chữ xen lẫn những lời quan tâm và đe dọa, mục đích là muốn cô xé bỏ di chúc.

 

Xé di chúc?

 

Cô chỉ muốn xé bỏ tiểu tam và ông bố cặn bã của cô như xé di chúc!

 

Muốn xẻ bỏ cả nhà tiểu tam thì Thuỷ Lang phải về thành phố.

 

Muốn lấy lại tài sản, cô cũng phải về thành phố.

 

Trong thời điểm hiện tại, chỉ có hai cách để có thể trở về thành phố: một là gia đình trong thành phố sắp xếp công việc cho cô, hai là kết hôn với người trong thành phố.

 

Thuỷ Lang chỉ có thể chọn con đường thứ hai.

 

Tuy nhiên, đừng nói đến người thành phố, ngay cả những người nông thôn gần thành phố cũng không thể kết hôn với thanh niên trí thức ở vùng hoang dã phương Bắc cách xa ngàn dặm. Lựa chọn hàng đầu của người thành phố chắc chắn là đối tượng có hộ khẩu có công việc.

 

Nếu thật sự bởi vì lý do cá nhân mà không tìm được vợ thì ở nông thôn vẫn còn hàng loạt cô gái chen lấn võ đầu muốn lấy chồng thành phố, làm sao có thể đến lượt thanh niên trí thức ở vùng hoang dã phương Bắc, càng không thể đến lượt người có xuất thân từ gia đình tư bản bị mọi người ghét bỏ giống như cô..

 

Điều may mắn trong bất hạnh là Thuỷ Lang đã xuyên không đến năm 1977, ngay sau khi vượt qua mốc năm 1976. Bức thư dụ dỗ từ tiểu tam và bố cô đã xác nhận rằng sự hỗn loạn ở thành phố đang dần lắng xuống, băng tuyết vạn dặm sắp tan chảy, tình hình không lâu nữa sẽ trở nên tươi sáng.

 

Thuỷ Lang nhớ đến vị hôn phu mà cô từng đính ước từ khi còn nhỏ. Gia đình anh ta đều là những người giỏi nhìn nhận thời thế nhất, cũng là những người tham lam nhất. Có khả năng không nhỏ là bọn họ sẽ sẵn lòng giúp cô trở về thành phố.

Loading...