Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:54:09
Lượt xem: 161
Tần Dư cũng ngơ ngác, chị dâu lại nói nhặt được nhiều nhân sâm ở trên núi như vậy, độ may mắn này cũng quá cao rồi.
Nhà bọn họ……vẫn luôn bị người ta nói là sao chổi, bởi vì có rất nhiều vận xui.
Lại không nghĩ rằng nhà bọn họ xui xẻo lâu như vậy, phải nói là anh cả cậu ấy xui xẻo lâu như vậy, không nghĩ đến lại bùng nổ vận may, cưới được một người chị dâu may mắn thế này về.
Hiện tại nghĩ lại thì rất có thể chị dâu là người mang đến vận may.
Bởi vì, nhà bọn họ không chỉ có thể ăn cơm no mà còn có thể ăn thịt, lại còn có thể xây nhà mới nữa.
Trước kia cũng không có nghĩ nhiều, nhưng mà bây giờ nghĩ lại……Tất cả những thứ này đều do chị dâu nhà cậu mang đến.
Đôi mắt cậu lập tức sáng ngời nhìn về phía chị dâu.
Dung Yên cũng chú ý tới ánh mắt của cậu ấy, cô có cảm giác thằng nhóc này nhìn cô giống như đang nhìn một cục vàng vậy.
Không khỏi nhướng mày, "Nhóc Tiểu Dư, em nhìn chị như vậy làm gì? Có phải cảm thấy chị dâu của em giống như tiên nữ trên trời không?"
Vốn dĩ mẹ Dung đang chìm đắm trong nỗi vui sướng khi có được một khoản tiền khổng lồ, vừa nghe con gái của mình không biết xấu hổ như thế thì không khỏi xem thường……Mấy năm nay con gái ở nông thôn không chỉ có sức lực khỏe mạnh mà da mặt cũng càng ngày càng dày thêm.
Tuy rằng rất đẹp……Lớn lên cũng rất giống tiên nữ, nhưng mà không cần tự mình nói ra chứ?
"Tiểu Dư, đừng để ý đến chị dâu cháu, đi bắt gà cùng thím nào."
Tiểu Dư vừa nghe thấy có việc cần giúp, cậu ấy lập tức gật đầu, "Vâng ạ, thím."
Bắt gà là việc cậu ấy rất thích, chỉ là gà không thích ba anh em bọn họ lắm.
Sẽ mổ bọn họ.
Trước khi đi mẹ Dung còn thật cẩn thận đặt nhân sâm xuống, sau đó hai người cùng nhau ra ngoài.
Dung Yên không có hứng thú với việc bắt gà.
Nhưng cô nghĩ đến lát nữa bọn họ còn phải làm cơm, có thể dùng gia vị trong không gian để tăng thêm chút hương vị!
Vì vậy lại trở về phòng mân mê bao bì, tháo ra bịch đóng gói ban đầu, dùng một lọ rỗng để đổ vào.
Bên này hai người hợp tác đã bắt được gà.
Mẹ Dung cầm theo gà vui vẻ nói với Tần Dư: "Tiểu Dư, ở đây không còn chuyện gì rồi, cháu trở về phòng đọc sách đi."
Cảnh tượng g.i.ế.c gà nhìn rất m.á.u me, vãn là đừng nên cho con nít nhìn.
Tần Dư: ……
So với đọc sách thì cậu ấy lại càng thích làm việc hơn.
"Thím, cháu giúp thím nấu nước vậy."
"Ôi, không……cần……" Mẹ Dung còn chưa dứt lời, đã nhìn thấy thằng nhóc này chạy về hướng phòng bếp, thật ra bà ấy muốn nói là nhà bọn họ dùng lò than để nấu nước”
Thôi được rồi, nó muốn đốt thì cứ để cho nó đốt đi.
Quay đầu thì nhìn thấy trên tay con gái cầm mấy chai lọ vại bình, "Đây là cái gì?"
"Một ít gia vị thôi, con đã dùng bút viết rõ tên từng loại, mẹ tự mình nhìn rồi dùng đi." Dung Yên bỏ gia vị trong tay vào túi của bà ấy.
Mẹ Dung: ……
Con để vào trong túi mẹ làm cái gì? Tốt xấu gì cũng mang đến phòng bếp đi chứ, nhưng mà ngay sau đó bà ấy lại nhìn thấy con gái đi ra ngoài, vì thế vội vàng hỏi, "Con gái! Con đi đâu đấy?"
"Con đi ra bên ngoài một chuyến, đợi lát nữa ăn cơm thì con sẽ về, nếu như con về trễ, đã qua giờ ăn cơm thì mọi người ăn trước đi, đừng chờ con."
Tiền mặt trên tay Dung Yên không nhiều lắm, cô muốn đi xem một chút xem bên ngoài có thể đổi tiền hay không.
Nhân sâm vừa rồi đã cho cô một ý tưởng, đó chính là bán đi một cây không phải sẽ có tiền rồi sao?
Còn có một chuyện, nhất định sau nay cô sẽ về đây sinh sống.
Như vậy thì chuyện nhà ở cũng cần phải xem xét.
Nếu như đến lúc đó không cùng Tần Dã tách ra thì không chỉ cần phải xem xét nhà ở cho ba anh em bọn họ, mà còn phải xem xét nhà ở cho cha mẹ nữa.
Cho nên nhà ở nhất định phải lớn.
Đúng là trong không gian có không ít vật tư, nhưng mà nếu muốn mua nhà ở thì cũng chỉ là nằm mơ, không hề đủ.
Nhà ở nơi đây không rẻ bằng nhà ở tại đại đội Tần gia.
Tóm lại một câu……vẫn là phải có tiền mới được.
Hàng xóm thấy cô đi ra thì lập tức không ngừng chào hỏi với cô.
Đợi đến khi cô đi rồi, hàng xóm mới thở dài.
"Ôi, nghe nói Dung Yên đã kết hôn ở nông thôn, thật quá đáng tiếc."
"Đúng vậy, nếu như cô ấy trở về thành phố, thể nào cũng được gả cho một người công nhân! Nếu cô ấy tiến xưởng làm công nhân thì cả hai vợ chồng đều là công nhân đấy."
"Đáng tiếc vận mệnh trêu người, ông Dung hiện tại lại như vậy……Haiz, cả gia đình này đã bị gia đình Dung Trạch kia hại thật thảm!"
"Còn không phải vậy sao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-79.html.]
Mấy ông bà hàng xóm cũng đã nhìn Dung Yên lớn lên từ nhỏ, bây giờ cô nhóc này lại càng xinh đẹp hơn so với trước kia, lại phải gả cho một người chân đất ở nông thôn, mọi người đều tiếc hận thay cho cô.
Dung Yên không biết suy nghĩ của đám người này, nếu không cũng sẽ xùy một tiếng.
Ở nông thôn thì sao? Chân đất nhà cô rất đẹp đấy nhá!
Cô không thiếu cái gì, còn không cho phép nàng yêu thích sắc đẹp sao?
Bên này cũng có giao dịch chợ đen, cô chuẩn bị đi tìm gặp người hỏi thăm.
Đang lúc cô nghĩ đi thì vẫn phải ngồi xe buýt, lại có một người đàn ông đạp xe đạp dừng lại ở trước mặt cô, ngăn cản đường đi của cô.
"Dung Yên, vì sao em lại không muốn gả cho tôi?"
Dung Yên ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trước mặt, chỉ nhìn qua thôi cũng thấy rất xấu rồi.
Xấu thì thôi đi, nhìn qua còn rất dầu mỡ nữa chứ.
Xấu đến mức xém nữa cô phải nôn ra bữa cơm đêm qua.
Lớn lên xấu không phải lỗi của anh, nhưng mà đột nhiên xuất hiện trước mặt cô thì chính là lỗi của người đàn ông xấu xí này.
Môi đỏ khẽ mở, trực tiếp nói ra một chữ: "Cút."
Hai mắt La Kim Hổ tham lam nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp này.
Anh ta không nghĩ đến mặc dù Dung Yên xuống nông thôn lao động hai năm, thế mà lại càng đẹp hơn so với trước kia.
Nhưng mà một tiếng cút lại làm anh ta rất mất hứng.
"Dung Yên, em chỉ cần gả cho tôi, tôi có thể làm cho em lập tức trở về thành, về sau em sẽ không bao giờ phải làm mấy công việc lao động ở nông thôn nữa. Tương lai tôi nuôi em, hơn nữa, tôi có thể cho em rất nhiều tiền……"
Dung Yên không có ý định trò chuyện với người đàn ông này ở đây, trực tiếp vòng qua chuẩn bị chạy đi.
Bây giờ cô không muốn lãng phí công phu của mình lên người đàn ông xấu xí này.
Thật ra không phải cô kì thị những người đàn ông xấu xí, tiền đề là không được nhìn cô bằng ánh mắt ghê tởm giống như kẻ dầu mỡ này……Mẹ nó, làm cô quá kinh tởm.
Từ ngày hôm qua La Kim Hổ biết tin tức cô trở về thì suốt đêm không ngủ, sáng tinh mơ đã để cho bà cụ Dung đến nhà nhằm tạo áp lực cho nhà cô.
Không nghĩ đến gia đình kia lại vô dụng như vậy, chút chuyện nhỏ như này cũng làm không xong.
Không còn cách nào khác, anh ta chỉ có thể tự mình đến đây.
Không ngờ lại có thể gặp nhau ở đây, như vậy không phải chứng tỏ hai người bọn họ có duyên phận sao?
Ông trời cũng muốn cho hai bọn họ trở thành vợ chồng.
Cho nên, anh ta không thể để cho Dung Yên rời đi.
Trực tiếp duỗi tay túm chặt lấy cô.
Sao Dung Yên có thể để cho anh ta đụng đến mình, đá một chân về phía cái xe đạp kia.
La Kim Hổ không nghĩ đến sức lực của cô lại lớn như vậy, làm cho anh ta không kịp phòng bị mà ngã xuống đất cùng với cái xe đạp.
Điều này làm cho anh ta giận tím mặt, đặc biệt là người xung quanh đang dừng bước chân, chỉ chỉ trỏ trỏ vào anh ta, làm cho anh ta càng bữ bội thêm, cảm giác mặt mũi đều mất hết sạch.
"Dung Yên, tôi chính là vị hôn phu của cô……Cô còn muốn đánh cả người đàn ông của mình hả?"
Tiếng gầm giận dữ làm cho ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Dung Yên.
Tự đánh người đàn ông của mình? Người phụ nữ này cũng quá kỳ cục.
Vốn dĩ Dung Yên không muốn lãng phí thời gian của mình ở trên người đàn ông xấu xì này, nhưng mà cô đã nghe thấy câu nói kia, vậy thì không thể nhịn được nữa.
Một lần nữa quay đầu lại, trực tiếp đá một chân vào trên đùi anh ta…… Âm thanh răng rắc của việc gãy xương đặc biệt rõ ràng.
Tiếng kêu rên của La Kim Hổ cũng vang vọng trong không trung.
Mọi người vây xem cũng bị một màn này làm cho sợ ngây người, bọn họ nghe được tiếng xương cốt gãy rất rõ ràng……
Má ơi, người phụ nữ này chỉ dùng một chân mà đã làm gãy một chân của người đàn ông.
Dung Yên cười lạnh, "Chơi lưu manh mà lại chơi trên đầu bà hả, bà đã sớm kết hôn rồi, người đàn ông của bà còn đang đợi ở nông thôn……Dựa vào anh mà cũng xứng sao? Sao không tè một vũng nước tiểu rồi soi mình ở trong đấy xem? Phải là cô gái bị mù tới mức nào thì mới coi trọng loại đàn ông như anh"
Mọi người: ……
Tình huống gì vậy? Người đàn ông này không phải là vị hôn phu của cô gái này?
Trong lúc nhất thời bọn họ không hiểu ra sao.
Khi La Kim Hổ vừa nghe thấy cô đã kết hôn thì khóe mắt như muốn nứt ra.
Anh ta chịu đựng cơn đau hung tợn nói: "Dung Yên, bà nội cô đã thu tiền lễ hỏi của tôi, cô đừng tính quỵt nợ, không có cửa đâu."
Dung Yên cười lạnh, vừa đúng lúc này thì cô nhìn thấy có công an lại đây, vì thế nhanh chóng hô một tiếng: "Đồng chí công an, làm phiền đồng chí lại đây, người đàn ông này chơi lưu manh."
Khi mọi người vừa nghe được lời này, ánh mắt bọn họ lập tức nhìn hết về phía Dung Yên.