Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 78
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:54:07
Lượt xem: 160
Sau khi bắt mạch xong thì Dung Yên liền ra khỏi phòng đó.
Cô lên phòng của cô trên lầu, sau khi khóa trái cửa phòng, cô liền đi vào không gian.
Mỗi ngày chỉ có thể vào không gian một lần, hôm nay cô chưa vào, cô định buổi tối không tắm rửa trong không gian, lấy mấy hạt giống thuốc đông y đó trước.
Đây là hạt giống cô mua ở tiệm thuốc, may là tiệm thuốc đó cũng không quá nghiêm khắc, đồng ý bán cho cô một ít hạt giống mà không cần phiếu.
Trước lúc trở về, cô cũng đã trồng số hạt giống thảo dược đó vào trong đất đen của không gian.
Lúc này bước vào không gian nhìn lên…… Vui quá.
Tốc độ thời gian trong vùng đất đen này quả thực rất đáng kinh ngạc, chắc là không cần đợi đến hai ba giờ chiều là những thảo dược kia đã có thể dùng được.
Cô chỉ cần ngắt lấy một ít là được.
Hiện giờ cô còn muốn chuẩn bị những thứ khác……
Đi thẳng vào trong biệt thự.
Có một phòng thuốc nhỏ ở đó…… Cô phải tìm một ít thuốc hạ sốt có ích.
Bệnh tình của ba cô rất phức tạp, hơn nữa vết thương cũ tái phát.
Trước kia ba cô tham gia quân đội đã từng bị thương rất nghiêm trọng, bộ phận bị thương nghiêm trọng nhất chính là ở thận…… Mấy năm nay cũng không được chữa trị tốt.
Lại không được nghỉ ngơi đàng hoàng.
Hơn nữa vào lúc trực đêm nửa tháng trước, ông ấy không cẩn thận bị ngã xuống mương.
Nào ngờ lại xui rủi như vậy, bên dưới có một chiếc chai vỡ không có miệng, vừa ngã xuống, miệng cái chai vỡ lại đ.â.m vào chỗ vết thương cũ.
Lại bởi vì sắc trời đã tối, lúc ấy ông ấy đã bất tỉnh, vì thế đến hai giờ sau ông ấy mới được một người đi ngang đưa vào bệnh viện cấp cứu.
Nhiễm trùng hơn nữa vết thương cũ tái phát…… Lúc này bệnh viện mới trả về.
Thật sự, nếu không có không gian giúp sức thì cô cũng bó tay không có cách nào, dù sao cô cũng không phải thần thánh.
Vì thế, cô vẫn vô cùng biết ơn không gian này.
Không chỉ cho cô thêm một cơ hội, mà còn gián tiếp cho ba cô cơ hội sống lại một lần.
***
Từ trong không gian đi ra thì thời gian cũng không trôi qua bao lâu.
Cô nhìn thuốc mà cô lấy ra, lại phối thêm vài thứ……
Đợi cho đến khi dưới lầu vang lên tiếng của mẹ cô, lúc này cô mới ra khỏi phòng xuống lầu.
“Ôi, con gái ngoan của mẹ, hôm nay con làm mẹ rất hài lòng.” Mẹ Dung cảm thấy hôm nay đặc biệt sảng khoái.
Bà ấy có thể ăn được vài chén cơm. “Thật là quá sảng khoái.”
Dung Yên nhìn thấy dáng vẻ hào hứng hăng hái này của bà ấy, khóe miệng cũng cong lên một chút.
“Sau này, cách xa họ chút là được.”
Mẹ Dung không qua tâm đối với chuyện này, dù sao tới lần nào thì bà ấy sẽ đánh trả lần đó.
“Con gái! Con lấy đâu ra sức lực lớn như vậy?” Bà ấy chưa từng thấy, cửa bị đá lủng lỗ lớn vậy.
Nếu đổi lại là bà ấy thì bà ấy cũng không làm được.
Dung Yên tùy tiện tuôn ra một câu, “Hai năm nay về quê rèn luyện.”
Tần Dư:……
Không đúng! Lần trước hình như cậu ấy nghe chị dâu nói là trời sinh chị ấy đã có sức mạnh to lớn mà.
Nhưng mà mẹ Dung nghe xong vẫn tin lời con gái: “Trời thấy còn thương, trước đây con còn không nhấc nổi một thùng nước, bây giờ có sức mạnh lớn như vậy, có thể thấy được mấy năm nay ở quê cũng không phải chịu cực khổ lắm. Là do chúng ta vô dụng, nếu không, cũng sẽ không để con bị con nhỏ Dung Mạn Mạn đó tính kế.”
Bây giờ nghĩ lại thật sự thấy hối hận…… Vừa rồi bà ấy không nên khua môi múa mép để nói lại.
Đáng lẽ nên nhân cơ hội vả vào miệng Dung Mạn Mạn mấy cái, nhìn xem nó đã hại con gái bà ấy thành ra như thế nào?
Dung Yên đoán ra suy nghĩ của mẹ cô, liền an ủi: “Mẹ, không sao, vừa rồi con đã đánh gãy mất hai chiếc răng của chị ta, xem như đã trả thù xong”
Trong lòng mẹ Dung rất sảng khoái! Có thể đánh gãy răng luôn thì tốt, ai nói con bé đó tuổi không lớn mà lại lòng dạ lại xấu xa như vậy.
"Việc hôm nay đến đây thôi, về sau, không thể như vậy nữa……" Con gái động tay động chân như vậy……hôm nay là do gặp phải một đám yếu ớt. Lỡ như gặp phải mấy người ngang ngược, vậy thì cái chân tay gầy yếu này còn có thể giữ lại sao? Cho nên, đừng nói đến việc đánh nhau, con trai hay con gái đều không được.
"Mẹ, về sau chỉ cần không có người nào chọc con thì con sẽ không như thế này nữa." Nếu như chọc vào cô……bình thường nếu có thể báo thù thì cô sẽ trả lại ngay tại chỗ, tuyệt đối sẽ không để qua đêm.
Mẹ Dung cũng chỉ tùy tiện nhắc nhở vài câu chứ không có ý định dạy dỗ.
Hôm nay con gái rượu của bà ấy ra tay mạnh mẽ, nhất định phải nấu vài món ngon để khao con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-78.html.]
"Con gái! Hôm nay con muốn ăn cái gì? Mẹ làm cho con." Bà ấy cảm thấy cuộc sống sinh hoạt trong mấy ngày nay rất vô vọng……Giống y như trời sập vậy.
Như thế thì còn nấu món ngon làm gì? Có thể ăn một hai đũa đã là không tệ rồi.
Nhưng mà hôm nay không giống nhau.
Giống như là khói mù trên đỉnh đầu đều tan biến hết vậy.
"Con ăn cái gì cũng được, đương nhiên, nếu mẹ muốn làm một bữa tiệc lớn thì cũng rất tốt."
Dung Yên đã ăn ở đây hai lần, đêm qua ăn mì sợi còn có bữa sáng hôm nay……Đều rất ngon.
Mẹ Dung vừa nghe thấy bữa tiệc lớn thì đã có ý tưởng, con gái của bà nhìn rất gầy, xem ra là đã chịu khổ ở nông thôn, mà ở nông thôn thì có thể ăn thứ gì ngon?
Mà thằng nhóc Tiểu Dư này, sang năm đã mười ba tuổi, lại chỉ trông giống như mười một tuổi, rõ ràng là đang thiếu dinh dưỡng.
Vừa đúng lúc hai người này đều cần phải bồi bổ.
Vì thế nên nói thẳng: "Mẹ hầm gà cho các con ăn, hôm nay không mua được thịt, ngày mai đi sớm xếp hàng, mua thịt về để hầm thịt cho các con ăn."
Chỉ cần chồng của bà ấy không chết, thì mỗi ngày bà ấy đều có thể làm đồ ăn ngon cho hai người bọn họ ăn.
Tần Dư: ……
Có phải là ăn tết đâu chứ? Còn xa xỉ tới mức đi hầm gà sao?
Thôi được rồi! Cậu ấy không xứng đáng trả lời ở đây, bởi vì — cậu ấy không đủ tư cách!
"Vâng ạ! Vậy hầm gà ăn đi, đúng rồi, lát nữa con lấy một món đồ cho mẹ, đến lúc hầm gà thì mẹ bỏ vào trong."
Trong không gian của cô có nhân sâm hoang dã! Cái này còn không phải sản phẩm sản xuất từ trong không gian mà là do lúc trước cha của cô cố ý mua.
Ngoài ra còn có rất nhiều loại thực phẩm bổ, đều có thể cho mẹ bồi bổ, còn có đồ trang điểm xa hoa……Đổ đầy vào trong một cái chai thích hợp, cũng có thể cho mẹ dùng.
"Là cái gì?" Mẹ Dung có chút tò mò.
"Chờ một chút, con đi lấy liền đây." Dung Yên xoay người đi lên lầu.
Chỉ chốc lát sau cô đã đi xuống lầu, trên tay nhiều thêm một cây……nhân sâm? Mẹ Dung tưởng rằng bản thân mình đã nhìn lầm rồi, nên tiến lại gần nhìn xem, "Đây là râu củ cải à?" Tuy rằng cũng có suy đoán, nhưng mà bà ấy không dám nghĩ đến khả năng kia.
Dung Yên cười, "Mẹ, nhìn kĩ, đây là nhân sâm, mẹ cho cái này vào trong nồi gà, mẹ không cần tiết kiệm, con còn có vài cây, về sau sẽ để lại cho ba, sẽ không thiếu đâu."
"Gì? Là nhân sâm thật sao? Còn có vài cây? Con lấy từ đâu ra vậy?" Mẹ Dung cực kỳ kinh ngạc.
Cái này thật sự rất đắt, lúc trước còn ở bệnh viện đã nghe được phòng kế bên có người mua, phải tốn mất hai trăm đồng……Giá cả này còn đắt hơn cả công việc nữa.
Tần Dư cũng khá khiếp sợ, tuy rằng cậu ấy chưa từng nhìn thấy nhân sâm bao giờ, nhưng mà cũng đã nghe nói thứ này rất đắt, lúc người trong thôn trò chuyện cậu ấy đã nghe được.
Không nghĩ đến chị dâu cậu ấy còn có đồ vật quý giá như vậy.
Cậu ấy tò mò duỗi cổ ra xem, cũng muốn nhìn xem cây nhân sâm có hình dạng như thế nào, chưa kể……còn nhìn khá giống với râu củ cải trong đất.
"Con nhặt được ở trên núi, nhưng mà không có người khác biết, mẹ đừng làm ồn ào chuyện này lên, mau cầm lấy đi, nhớ rõ là phải hầm cùng với canh gà." Dung Yên trực tiếp đặt nhân sâm ở trong lòng bàn tay bà ấy.
"Nhặt, nhặt?" Vẻ mặt của mẹ Dung không thể tin nổi, bà ấy ngơ ngác nhìn nhân sâm trong tay, mặc dù bà là người không có kiến thức thì cũng biết chất lượng của cây nhân sâm này không tệ.
Ít nhất cũng có thể bán được hai trăm đồng tiền.
"Cái này không thể ăn, để dành bán lấy tiền." Hai trăm đồng tiền đó, lúc trước ông Dung nhà bà ấy còn đi làm thì cũng phải mất sáu tháng mới kiếm được từng ấy.
Sáu tháng tiền lương……Chỉ có thể ăn một bữa, quá phung phí rồi, ăn xong còn có thể lên thiên đường sao?
"Con còn có vài cây, hơn nữa, không phải mẹ nói phải bồi bổ cho cả gia đình chúng ta sao? Cái này là tốt nhất rồi."
Vốn dĩ mẹ Dung rất luyến tiếc, nhưng khi nghe được lời này của con gái thì lại do dự, rốt cuộc thì nhiều tiền cũng không so được với một thân thể khỏe mạnh.
"......Con nói con còn mấy cây à?"
Thật ra Dung Yên muốn nói còn nhiều hơn, dù sao cô vẫn có thể trồng trong đất đen của không gian, nhưng mà phòng ngừa doạ sợ mẹ mình nên chỉ khua tay múa chân một chút.
"Con còn có năm cây nữa?" Mẹ Dung mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin nổi.
Dung Yên gật đầu, "Đúng vậy, cho nên mẹ không cần tiết kiệm."
Mẹ Dung muốn ngất đi rồi……Thứ này dễ nhặt như vậy sao? Làm như củ cải vậy."
"......Được, vậy ăn đi!"
Còn có nhiều như vậy, ăn một cây cũng không có chuyện gì……Không đúng, cái này không thể ăn nguyên một cây được, nếu như ăn cả một cây ăn vào trong bụng thì không phải là quá bổ hả?
Chỉ một chút là được, vừa rồi sao bà ấy lại không nghĩ đếm vấn đề này chứ? Thật là ngu ngốc mà.