Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-10-14 19:32:11
Lượt xem: 96
Bà lão há hốc mồm, nhìn thấy Tần Dư muốn đi liền vội vàng nói, "Ôi, từ từ, trước tiên cậu phải đỡ tôi đến bên cạnh đã, nếu không, tôi ngồi ở đây sẽ chắn đường đi của người khác……"
"Tôi không đỡ được bà, vẫn là gọi người tới thì tốt hơn, nếu như bà cảm thấy sẽ chắn đường người khác, vậy thì đơn giản……" Giọng nói Tần Dư dứt khoát, "Vậy chờ có người qua đường đi ngang qua, thì để cho bọn họ đỡ bà một chút."
Sau khi nói xong những lời này, cậu ấy lùi lại một bước lớn.
Bà lão nhìn thấy động tác của cậu ấy, trong lòng tức giận.
Biểu cảm trên gương mặt già nua sắp đông cứng lại.
"Chàng trai, cậu không đỡ nổi cũng không sao, cậu và em gái cùng nhau đi tới đỡ là được……Tôi muốn ngồi ở ven đường……"
Tần Dư quyết đoán từ chối, "Vậy thì càng không được, thân thể của em gái tôi rất yếu, em ấy không giúp được, bà vẫn nên chờ một lát đi, tôi đi gọi người tới."
Tần Mai muốn nói cô bé có thể đỡ, dù sao cũng chỉ đỡ một bà lão mà thôi, cũng không cần dùng sức quá mạnh.
Nhưng mà cô bé còn chưa có nói ra khỏi miệng, thì đã thấy anh hai đưa mắt ra hiệu cho mình, vì thế nuốt lại lời sắp nói ra vào.
"Em gái, chúng ta đi……"
Tần Mai muốn hỏi đi đâu.
Tần Dư không nói chuyện, trực tiếp lôi kéo cô bé rời đi.
Bà lão nhìn thấy hai đứa nhãi ranh này cứ muốn chạy đi như thế, bà ta hô to lên: "Còn chờ cái gì nữa, nhanh bắt người lại."
Vốn dĩ kế hoạch là chờ hai đứa bọn họ lại đây giúp bà ta, thì sẽ bắt người đi.
Nhưng mà không nghĩ tới thằng nhóc thối này lại xảo quyệt như vậy.
Một tiếng gọi của bà ta, có hai người đàn ông khỏe mạnh vọt ra từ bên đường.
Mà phản ứng của Tần Dư cũng không chậm, khi cậu ấy nghe được tiếng hét của bà ta.
Thì cậu ấy cũng không quay đầu lại mà trực tiếp kéo em gái chạy đi.
"Chạy mau……"
Tần Mai bị dẫn chạy về phía trước.
Nhưng mà hai người bọn họ sao có thể chạy nhanh hơn hai người đàn ông khỏe mạnh kia được, không chạy được bao nhiêu bước, hai anh em đều bị bắt lại.
Tần Mai còn không kịp giãy giụa, miệng cô bé bị che lại liền trực tiếp ngất xỉu.
Mà Tần Dư bởi vì phản ứng kịch liệt, nên không làm cho người đàn ông kia che được miệng cậu, cậu cắn một cái trên cánh tay người đàn ông đó.
Người đàn ông bị đau, buông lỏng tay, Tần Dư liền nhảy xuống chạy ra xa, cậu ấy vừa chạy vừa hét to: "Cứu mạng! Cứu mang! Có người bắt cóc trẻ con……Cứu mạng!"
Người đàn ông đuổi theo vài bước thì dừng lại, bà lão thấy tình hình không đúng, cũng không thể kéo dài thời gian nữa, bà ta vội vàng nói một câu, "Mặc kệ thằng nhóc thối kia, nhanh đi thôi."
Hai người đàn ông nghe được lời này, bọn họ cũng không kéo dài thời gian thêm nữa, lập tức đi về hướng mình vừa trốn…….
Mà dáng vẻ lúc này của bà lão lại rất mạnh mẽ, bà ta nhanh chóng đuổi kịp hai người đàn ông kia.
Chờ sau khi Tần Dư chạy về, ba người kia đã đưa em gái cậu ấy biến mất ở đám cỏ dại ven đường, đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Trong tích tắc nước mắt của Tần Dư chảy ra, "Em gái, em gái……"
Gọi vài tiếng cũng không có lời đáp lại, cậu ấy cũng biết rõ không thể lãng phí thêm thời gian nữa, cũng biết rõ nếu bây giờ mình đuổi theo cũng vô dụng. Chỉ có một mình cậu ấy thì không thể nào làm được.
Vì vậy dùng tay áo lau nước mắt, nhanh chóng chạy về phía trấn trên.
Cậu ấy cũng không biết anh cả chị dâu đang ở đâu, cũng không thể cứ mù quáng đi tìm, vì thế nên cậu ấy trực tiếp chạy đến đồn công an……
Sau khi cậu ấy chạy tới đồn công an thì xém chút nữa là đụng phải tiếu Lý.
Tiểu Lý kịp thời đỡ được thằng nhóc đang đ.â.m vào mình, "Cậu chạy gấp như vậy để làm cái gì?"
Tần Dư dùng tay nắm lấy tay của Tiểu Lý, giọng điệu vội vàng, "Đồng chí, cứu mạng, em gái tôi đã bị người xấu bắt cóc……"
Tiểu Lý vừa nghe thế liền biết mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Anh ấy nhìn về phía thằng nhóc, phát hiện là một người quen mặt, "Cậu là……Em trai của Tần Dã ở đại đội Tần gia?"
Trong khoảng thời gian này, chuyện ở đại đội Tần gia rất nhiều, anh ấy đã đi theo đội trưởng Lục đi qua đại đội Tần gia rất nhiều lần, cho nên có chút quen biết thằng nhóc này.
"Đúng vậy, tôi chính là em trai của anh cả, đồng chí, em gái tôi đã bị ba người xấu bắt đi, anh mau đi tìm em ấy về……"
Tần Dư nói xong thì nước mắt lại không thể khống chế mà chảy xuống dưới.
Em gái của cậu ấy rất nhát gan, lúc này lại bị người xấu bắt đi, nhất định em ấy sẽ rất sợ hãi.
Sắc mặt Tiểu Lý biến đổi, "Cậu mau nói rõ ràng xem đã xảy ra chuyện gì."
Tần Dư nói ra chuyện gặp được bà lão ở trấn, sau đó có hai người đàn ông tới bắt bọn họ đi.
"......Đồng chí, mọi người có thể nhanh lên không? Nếu chậm, thì sẽ đuổi không kịp."
Trong giọng nói của Tần Dư lộ ra sự sợ hãi.
"Cậu đừng vội, tôi vào bên trong gọi những người khác." Tiểu Lý nhanh chóng đi vào đại sảnh.
Chỉ trong chốc lát sau, đã có vài người đi ra theo anh ấy, trong đó có đội trưởng Lục vẫn chưa rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-178.html.]
Anh ấy nhìn vẻ mặt của Tần Dư, thấy sắc mặt thằng nhóc trắng bệch, hai mắt khóc đến sưng đỏ, thân thể lại run rẩy.
Hiển nhiên là đã bị dọa sợ.
"Anh cả cậu biết chuyện này chưa?"
Tần Dư lắc đầu: "Anh ấy không biết, anh ấy còn nói buổi tối có việc sẽ không trở về thôn, tôi không biết bây giờ anh ấy đang ở chỗ nào……"
Câu trả lời của cậu ấy lại làm cho đội trưởng Lục và Tiểu Lý sửng sốt.
Đội trưởng Lục quay đầu nhìn về phía Tiểu Lý, "Bây giờ cậu đi thông báo cho Tần Dã, tôi dẫn thằng nhóc này đi tìm người."
"Vâng." Tiểu Lý biết đây là sự việc nghiêm trọng, càng kéo dài thời gian thì càng bất lợi, anh ấy cũng không nói hai lời, trực tiếp đạp xe đạp rời đi.
"Tôi đi cùng với các anh" Đội trưởng Lục để Tần Dư ngồi lên xe đạp của mình, có Tần Dư chỉ đường, rất nhanh anh ấy đã đến được địa điểm xảy ra chuyện.
Tần Dư nhanh chóng nói: "Chính là nơi này, bà lão kia nằm giữa đường……Sau đó hai người đàn ông kia vọt ra từ hai bên……Rồi chạy về hướng bên trái……"
Lần này đội trưởng Lục dẫn theo ba người tới đây, sau khi anh ấy nghe thấy lời của Tần Dư thì lập tức nói bọn họ đi tìm người.
Sau đó anh ấy nói với Tần Dư: "Cậu đi về đồn công an chờ, hay là ở chỗ này chờ anh cậu đến?"
"Tôi ở đây chờ anh cả." Làm sao Tần Dư dám đi.
Mới nãy rời đi chỉ là đi gọi người, nếu không chỉ với một mình cậu ấy thì làm sao cứu được em gái từ trong tay của đám người xấu đó.
"Được, vậy cậu cẩn thận một chút." Đội trưởng Lục có chút không yên tâm để lại một mình cậu ấy ở đây, nhưng suy nghĩ, có khả năng là đám người đó sẽ không xuất hiện lại nữa.
Tần Dư lập tức gật đầu.
Đội trưởng Lục khóa xe đạp lại, lập tức đuổi theo……Không phải là anh ấy không muốn đạp xe đạp, mà là vì vùng đất hoang bụi cỏ tươi tốt này thật sự không có đường để đạp xe đạp đi.
Tần Dư nhìn ba chiếc xe đạp, cậu ấy hốt hoảng không thôi, lỡ như không tìm được em gái của cậu ấy trở về, nước mắt cậu chảy tí tách……
Bên này lúc Tiểu Lý đi vào nhà Tần Dã, thì Tần Dã đang nấu cơm ở phòng bếp.
Mà người nghe được tiếng gõ cửa rồi đi mở cửa là Thiết Lâm, lúc anh ấy nhìn thấy công an, còn tưởng là chuyện của anh trai……
Tiểu Lý không để ý đến cậu ấy, trực tiếp gọi to: "Tần Dã, Tần Dã……"
Thiết Lâm vừa nghe thấy là tìm anh Tần, vội vàng nói: "Anh Tần đang nấu cơm ở phòng bếp."
Mà Tần Dã cũng nghe được có người gọi anh, vì thế đi ra khỏi phòng bếp, lại nhìn thấy được Tiểu Lý đang có vẻ mặt nôn nóng.
"Làm sao vậy?"
"Tần Dã, em gái anh đã xảy ra chuyện, cô bé bị ba người bắt cóc, anh mau nghĩ lại xem đã kết thù với ai?"
Nếu như là có thù oán, thì còn có thể tìm ra, nếu không phải, vậy thì có chút khó…….Rất có thể cô nhóc đã gặp phải bọn buôn người.
Nếu như không tìm về kịp thời, vậy thì rất phiền toái. Dù sao cả nước rộng như vậy, làm sao tìm được người bây giờ?
Vẻ mặt Tần Dã lập tức biến đổi, "Cậu nói em gái tôi bị người ta bắt đi?"
Tiểu Lý gậy đầu, "Đúng vậy, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."
Tần Dã lập tức chạy ra bên ngoài.
Đúng lúc Dung Yên vừa ra ngoài, cô đã nghe được từ trong nhà.
Nhìn Tiểu Lý đang chuẩn bị đi, "Tôi đi cùng với mọi người."
Cô thấy Tiểu Lý đi xe đạp tới, Tần Dã cũng đã chạy ra ngoài, liền tự mình đẩy xe đi.
Khi nhìn thấy Thiết Lâm, cô nói thẳng: "Cậu ở lại trông nhà, có vấn đề gì thì đến đồn cảnh sát."
Cũng không đợi Thiết Lâm trả lời, cô trực tiếp đạp xe đạp đi ra ngoài.
"Tần Dã, đừng chạy, mau lại đây đạp xe đạp đi."
Tần Dã nghe thấy âm thanh thì nhanh chóng quay đầu lại, sau đó lấy xe đạp từ trong tay vợ mình lái đi.
Cũng may là tốc độ nhảy lên ghế sau của Dung Yên cũng tương đối nhanh mới không đến nỗi bị rơi xuống.
Tiểu Lý cũng đuổi theo sau.
Mà Thiết Lâm há hốc mồm đứng ở cửa nhìn đám người đã đi xa……Em gái của anh Tần bị bắt đi?
Có phải là cùng một đám người đã đánh anh trai cậu ấy không?
Nhưng mà tại sao bọn họ lại muốn bắt em gái anh Tần đi? Chẳng lẽ là bởi vì chị dâu đã cứu anh trai của cậu ấy sao?
Suy đoán này vừa xuất hiện ở trong đầu đã làm cậu ấy hốt hoảng.
Đáng tiếc là một mình cậu ấy phải chờ ở đây không thể rời đi, nếu không cậu ấy đã về nhà gọi mẹ và anh hai cùng đi tìm người rồi.
Trong lòng nôn nóng cầu nguyện cho em gái anh Tần không xảy ra chuyện gì, có thể nhanh chóng tìm về, cũng cầu nguyện cho mẹ cậu hoặc là anh hai hay là chị dâu gì đó tới cũng được, để cậu ấy nhanh chóng nói việc này cho bọn họ……
Cũng may là lời cầu nguyện của cậu ấy linh một nửa, không bao lâu sau cậu ấy đã thấy anh hai cầm theo hộp cơm đi tới.
Sau khi cậu ấy nhìn thấy người thì lập tức gọi lớn: "Anh hai, anh hai……"