Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 176

Cập nhật lúc: 2024-10-14 19:32:08
Lượt xem: 118

“Đúng vậy, mười mấy người ập vào đánh anh cả tôi…… Đánh anh ấy suýt chết……”

Vẻ mặt Tiểu Lý trở nên nghiêm túc, “Cậu chờ một chút, tôi đưa cậu đi tìm đội trưởng Lục.”

Tiểu Lý dẫn người tới văn phòng của đội trưởng Lục, vừa đúng lúc đội trưởng Lục vì buổi trưa bận rộn vẫn chưa ăn cơm, hiện giờ đang ăn.Sát

“Đội trưởng Lục, cậu ấy tới báo án, em trai của người tên Thiết Trụ sáng nay.”

Đội trưởng Lục nghe vậy, cũng không ăn cơm nữa, “Cậu nói tình hình trước đi, Tiểu Lý làm biên bản.”

Thiết Ngưu cũng không nhút nhát, cậu ấy lập tức kể lại toàn bộ mọi chuyện buổi sáng……

Đến cuối cùng khi Thiết Ngưu nói đưa người đến nhà người bạn thì đội trưởng Lục và Tiểu Lý còn tưởng bản thân nghe nhầm.

“Cậu nói người đó được đưa đi đâu?”

Thiết Ngưu thiếu kinh nghiệm xử lý những trường hợp giao tiếp như thế này, bị hỏi như vậy, hơn nữa đội trưởng Lục lại cau mày, lúc này cậu ấy hơi khó xử, “Vốn dĩ, bác sĩ nói anh cả tôi không cứu được, cần đem về nhà chuẩn bị hậu sự, họ nói anh không qua khỏi đêm nay, sau đó, anh Tần của tôi đưa vợ anh đến, nói vợ anh Tần có thể cứu…… Sau vài giờ, đã cứu được người, nhưng mà, chúng tôi chưa gặp được người, nói sáng ngày mai tỉnh lại rồi gặp……”

Đội trưởng Lục:……

Tiểu Lý:……

Đây là trò đùa gì thế.

Bác sĩ nói không cứu được, người khác có thể cứu?

Bọn họ không tin.

Đội trưởng Lục phản ứng lại lập tức liền đứng dậy, anh ấy nói với Thiết Ngưu: “Đi, bây giờ chúng ta tới nhà anh Tần đó của cậu xem ngay.”

Chuyện này còn không ầm ĩ sao? Sao anh ấy không biết trấn nhỏ này có người có y thuật cao như vậy? Người sắp c.h.ế.t còn có thể được cứu sống, hơn nữa còn có thể phẫu thuật kiểu này.

Tuyệt đối không thể.

Người khác có thể không hiểu, nhưng tốt xấu gì anh ấy cũng xuất thân từ quân đội.

Làm phẫu thuật đâu phải là chuyện đơn giản như vậy, không chỉ cần thuốc mà còn cần phải có thiết bị và dụng cụ, môi trường để thực hiện phẫu thuật cũng có yêu cầu rất cao.

Chuyện này không thể cứ búng lưỡi là thực hiện được.

Thiết Ngưu nghe thấy câu này, không khỏi há hốc mồm.

Cậu ấy còn nhớ rõ lời nói mà vợ anh Tần nói trước đó, “…… Nhưng, anh Tần nói trưa mai mới có thể đến đó……”

“Vụ án này không phải là nhỏ, cần phải qua ngay bây giờ.”

Đội trưởng Lục một khi đã cứng rắn, Thiết Ngưu trực tiếp sợ hãi, làm sao có thể từ chối, đành phải dẫn người đi.

Tiểu Lý đương nhiên muốn đuổi theo, cái này…… Cậu ấy cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Đội trưởng Lục đạp xe đạp, còn tiểu Lý cũng đi một chiếc, chỉ là yên sau xe đạp của cậu ấy chở theo Thiết Ngưu.

Không bao lâu sau, họ đã đến cửa nhà Tần Dã.

“…… Chính là chỗ này.” Thiết Ngưu nhảy xuống, trong lòng cậu ấy rất bất an.

Hiện tại cậu ấy dẫn công an đến đây, chút nữa không biết phải giải thích với anh Tần như thế nào!

Đội trưởng Lục nhìn căn nhà này, anh ấy ra hiệu cho Tiểu Lý bước tới gõ cửa.

Tuy nhiên, Thiết Lâm lại nhanh hơn một bước, “Anh Tần, mở cửa, là tôi, Thiết Ngưu.”

Thiết Lâm và Tần Dã đều ngồi trong sân.

Nghe thấy tiếng kêu bên ngoài. Thiết Lâm sững người một chút, “Là anh hai của tôi.”

Sao anh ấy lại quay lại?

Thật ra vừa rồi Tần Dã có nghe thấy tiếng xe đạp, hơn nữa là hai chiếc, lúc này nghe thấy tiếng Thiết Ngưu gọi thì trong lòng đã hiểu rõ.

Đứng lên đi qua mở cửa, khi nhìn thấy người đứng bên ngoài đúng là đội trưởng Lục và công an Lý, anh không ngạc nhiên lắm.

Nhưng khi đội trưởng Lục và Tiểu Lý nhìn thấy Tần Dã, bọn họ khá kinh ngạc và bất ngờ.

Đội trưởng Lục lấy lại tinh thần trực tiếp hỏi: “Tần Dã, sao anh lại ở đây? Đây là sân của anh à?”

Tần Dã gật đầu, “Đúng vậy, mọi người vào rồi nói.”

“Được.” Đội trưởng Lục cũng muốn tìm hiểu xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ở đây. Vì thế không chút do dự bước vào ngay.

Tuy là trong lòng Tiểu Lý có quá nhiều nghi vấn, nhưng nhìn thấy đội trưởng Lục đi vào, tự nhiên cậu ấy cũng nhanh chóng theo vào.

“Anh Tần, xin lỗi……” Thiết Ngưu bị bỏ lại phía sau vẻ mặt áy náy.

Tần Dã chỉ nói một câu không sao, rồi đi về phía đội trưởng Lục.

Bên phía đội trưởng Lục quan sát viện này, phát hiện viện này rất ổn.

“Tần Dã, không ngờ đây cũng là nhà của anh.”

“Cái này là do trước kia ba tôi mua.” Tần Dã không giải thích quá nhiều.

Đội trưởng Lục đương nhiên cũng không phải tới để kiểm tra nhà, anh ấy thoải mái hỏi thẳng: “Vậy Thiết Trụ đó ở đây sao? Chúng tôi có thể đến xem được không?”

Tần Dã suy nghĩ, “Chờ một chút, để tôi hỏi vợ tôi”

Tuy đội trưởng Lục kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu, “Được.”

Tần Dã sải bước đi tới một phòng khác, tuy nhiên, anh vẫn chưa bước vào phòng, đúng lúc cửa phòng vừa mở ra, Dung Yên đi ra.

“Vợ, đội trưởng Lục đến, anh ấy muốn gặp Thiết Trụ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-176.html.]

Ở bên trong, Dung Yên cũng đã nghe được hết câu truyện vừa rồi, vì thế cô trực tiếp gật đầu, “Có thể, nhưng phải sát trùng trước một chút, đây là cồn, mang đi phun toàn thân rồi hãy vào.”

Một bình phun màu trắng.

Đội trưởng Lục nhìn thấy Tần Dã mang bình phun tới, khóe miệng anh ấy co giật, nếu anh ấy không nhìn lầm thì đây hình như là bình phun thuốc trừ sâu loại nhỏ đúng không?

Tiểu Lý ngửi thấy mùi phun lên người đội trưởng Lục, cậu ấy kinh ngạc, “Đây là mùi cồn của bệnh viện đúng không?”

Lấy đâu ra nhiều như vậy?

Dung Yên không nói nhiều với cậu ấy, chỉ nói với cậu ấy: “Nếu cậu muốn vào, thì cũng khử trùng, không vào thì không cần.”

“Tôi vào.” Tiểu Lý không chút do dự nói.

Bác sĩ đều nói người không cứu được đưa về nhà chờ chết, cô ấy lại cứu sống, vậy thì chắc chắn cậu ấy phải vào xem rốt cuộc còn sống hay không.

Ấn bình phun đó, khử trùng toàn thân.

Dung Yên thấy hai người đều đã khử trùng xong, “Đi thôi! Chúng ta đi vào.”

Cô đi phía trước, đội trưởng Lục và Tiểu Lý lập tức đuổi theo.

Đợi sau khi đi theo vào phòng, cửa phòng bị Tần Dã đóng lại, anh ấy chặn hai anh em nhà họ Thiết, “Các cậu không được khử trùng nên không được vào.”

Tuy Thiết Ngưu và Thiết Lâm rất muốn vào xem rốt cuộc anh cả như thế nào, nhưng sau khi nghe nói như vậy, bọn họ gật đầu, sau đó ngoan ngoãn chờ ở bên ngoài.

Đội trưởng Lục nhìn phòng bệnh đơn giản như vậy…… Sau đó tầm mắt rơi vào người đang nằm trên ván cửa, anh ấy thật sự kinh hoàng.

“Đội trưởng Lục…… Hình như thật sự vẫn còn thở……” Tiểu Lý cũng rất ngạc nhiên.

Đây tuyệt đối không phải là khuôn mặt của một người chết, hơn nữa, cậu ấy mới vừa dùng tay bắt mạch người này, tuy là rất mỏng manh, nhưng tuyệt đối vẫn còn đập.

Đội trưởng Lục có chút không muốn để ý tới tên ngốc này. Nếu người này đã chết, còn có thể đặt ở chỗ này sao?

Ai rảnh kéo một người c.h.ế.t về nhà để? Cái thứ gì? Muốn bị chửi à? Hay là tự tìm phiền phức cho bản thân?

Hay là tự tìm lấy xui xẻo?

Đội trưởng Lục nhìn Thiết Trụ đang hôn mê hồi lâu, lúc này mới hỏi Dung Yên: “Cậu ấy đây là……”

Vẻ mặt Dung Yên thẳng thắn vô tư: “Dùng chút thuốc, phải đến khoảng 6 giờ sáng ngày mai mới có thể tỉnh lại.”

Đội trưởng Lục:……

Dùng thuốc? Thuốc gì?

Anh ấy im lặng một lúc mới nói, “Đồng chí Dung, tôi có thể xem miệng vết thương của người bệnh một chút được không?”

Dung Yên cũng không vì anh ấy là công an mà đồng ý điều này, vì thế mở miệng từ chối thẳng.

“Không được, miệng vết thương đã được băng bó, nghiêm cấm chạm vào, hơn nữa, nếu đội trưởng Lục muốn xem, nửa ngày hay một ngày cũng không chậm trễ, trưa mai hẵng đến đây xem. Xin thứ lỗi, đây là người bệnh khó khăn lắm mới cứu được về, lại còn chưa vượt qua giai đoạn nguy hiểm…… Hiện giờ có thể cho mọi người bước vào đã là rất mạo hiểm rồi.”

Đội trưởng Lục cũng không phải là một người ngang ngược vô lý, anh ấy nghe thấy mấy điều này thì không hề cưỡng ép, “Xin lỗi, là do tôi suy nghĩ không chu đáo, vậy để ngày mai.”

Dung Yên gật đầu, “Được”

Hai người không nói chuyện nữa.

Tiểu Lý nhìn thấy tình hình này thì cũng không nhiều lời.

Chỉ là trong lòng rất tò mò, dịch truyền này…… Còn có mặt nạ bảo vệ hô hấp giản dị đó, mấy thứ đó từ đâu tới? Chẳng lẽ vị đồng chí Dung Yên này có quan hệ gì với bệnh viện tỉnh sao?

Nếu không thì sao trong tay cô lại có những thứ đồ dùng chữa bệnh đó?

Đội trưởng Lục cẩn thận quan sát căn phòng trống và người đang hôn mê, anh ấy suy nghĩ một chút thấy không còn lý do gì để ở lại.

“Đồng chí Dung, chúng tôi đi trước đây, ngày mai sẽ quay lại.”

Đội trưởng Lục đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Lý, hai người liền đi ra ngoài.

Tuy nhiên, trước khi đội trưởng Lục rời đi, vẫn liếc nhìn Dung Yên thật sâu…… Anh ấy không thể tin được cô gái trẻ tuổi này lại ẩn giấu y thuật cao như vậy.

Tần Dã nhìn người mở cửa đi khỏi, nhìn thấy trên mặt họ không có gì kỳ lạ, trong lòng mới cảm thấy nhẹ nhõm.

“Tần Dã, chúng tôi đi đây.” Đội trưởng Lục có chút hâm mộ Tần Dã vì đã cưới được người vợ tốt.

Tần Dã gật đầu.

Đội trưởng Lục nhìn về phía Thiết Ngưu, “Cậu đi với tôi về nhà cậu một chuyến, có chút vấn đề chúng tôi cần đến tìm vợ Thiết Trụ để tìm hiểu.”

Thiết Ngưu sững sờ một chút, rồi gật đầu không ngừng, “…… A, vâng!”

Ba người cùng nhau rời đi.

Lúc này Dung Yên cũng đi ra từ trong phòng.

Tần Dã nhìn thấy vợ anh đi ra, liền hỏi: “Vợ, em đói bụng không! Hay là, em đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm trước.”

Trước đó Dung Yên đã ăn trong không gian rồi nên lúc này cô cũng không đói, nhưng cô biết Tần Dã vẫn chưa ăn cơm, vì thế cô nói: “Hai người đi ăn trước đi, ở đây có tôi..”

Thiết Lâm thấy cô nhắc tới cậu ấy, lập tức nói: “Chị dâu, tôi không đói, chút nữa mẹ tôi sẽ đưa cơm đến đây, nếu anh Tần đói…… Để tôi đi mua cơm cho anh ấy”

“Không cần, để tôi tự đi.” Nếu không phải Tần Dã lo lắng vợ anh chưa ăn cơm thì anh cũng không muốn đi, dù sao anh có bỏ một bữa cũng không sao.

Nhưng lại không thể để vợ anh bị đói được.

Dung Yên gật đầu, “Vậy được, anh đi đi! Có thể mua nhiều chút.”

Loading...