Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 477

Cập nhật lúc: 2024-05-15 20:40:23
Lượt xem: 1,892

Dương đại gia, Dương nhị gia tên là Dương Minh Đức, Dương Minh Sinh.

Người Lâm gia lại sửng sốt, lần này mọi người trầm mặc một lúc lâu. Sau đó nhị huynh của Dương lão phu nhân nhìn Dương lão phu nhân nói: "Đều lớn tuổi như vậy rồi, muội nháo loạn cái gì? Minh Đức Minh Sinh cũng vậy, các ngươi cũng theo mẫu thân các ngươi náo loạn. Ta nói với các ngươi, có hoà ly Lâm gia cũng ta cũng sẽ không…."

"Phụ thân!"

Nhi tử Lâm tam gia của Lâm nhị lão lớn tiếng quát mắng, Lâm nhị lão không nói nữa, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn không đồng ý với quyết định của Dương lão phu nhân.

"Cô mẫu," Lâm tam gia nói, "Tính khí của phụ thân ta như thế nào ngài cũng biết, ngày đừng chấp nhặt với ông ấy."

Lâm tam gia biết rất rõ, nếu không xảy ra chuyện cực kỳ to lớn, Dương lão phu nhân cũng sẽ không đưa ra quyết định này. Cho dù không cân nhắc đến lợi ích của Lâm gia, bà ấy cũng phải cân nhắc lợi ích của con cháu mình.

Mà Dương lão phu nhân đã hoàn toàn lạnh lòng với Lâm gia, bà ấy nhìn vài người Lâm gia có mặt ở đây, nói: "Ta là đích nữ đã gả đi, hoà ly xong có thể tự lập môn hộ, không cần về nhà. Mà con cháu của ta theo họ Lâm của ta, không phải họ Lâm của các ngươi, là Lâm của Lâm Tú Đình ta."

Dương lão phu nhân đứng dậy, nhìn bọn họ nói: "Hôm nay đến đây không phải muốn thương lượng với các ngươi chuyện hoà ly của ta, mà là nói với các ngươi một tiếng, dù sao cũng là chí thân."

Nói rồi, bà ấy chuẩn bị đi ra ngoài, Dương Minh Đức và Dương Minh Sinh cũng đứng dậy, bọn họ cũng rất thất vọng với Lâm gia.

Mà ba điệt tử của Dương lão phu nhân, vội vàng chặn trước mặt ba người họ, Lâm đại gia cúi sâu người hành lễ với Dương lão phu nhân: "Cô mẫu, tất cả đều là chúng con không đúng, giống như ngài nói, đều là chí thân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mong cô mẫu cho chúng con biết."

Dương lão phu nhân nhìn hắn, bình đạm nói: "Năm đó Dương Hoa Xán muốn hoà ly với ta, có biết vì sao không?"

Lâm nhị gia nói: "Không phải vì một nữ tử sao?"

Dương lão phu nhân: "Là vì một nữ tử, nữ tử đó chính là Viên phi."

Lại như tiếng sét giữa trời quang, khiến Lâm gia chấn động đến nỗi hồi lâu không hồi được hồn. Đợi đến khi bọn họ hồi hồn lại, Dương lão phu nhân đã dẫn nhi tử rời đi. Vài người vội vã về phòng thảo luận chuyện này phải làm như thế nào.

Bên này, mẫu tử ba người Dương lão phu nhân trở về nhà, bọn họ không ai nhắc đến Lâm gia nữa. Thật đúng là khi gặp phải chuyện mới có thể nhìn rõ phẩm chất của một người.

"Bây giờ liền gọi phụ thân các con đến đây, nói chuyện với ông ấy." Dương lão phu nhân nói.

Hai nhi tử gật đầu, Dương lão phu nhân phái người đến tiền viện mời Dương thái sư qua. Không lâu sau người đến. Thấy mẫu tử ba người đều ở đây, Dương thái sư cau mày: "Lại muốn làm cái gì?"

Dương lão phu nhân cảm thấy buồn cười, nhưng bà ấy không thể cười được. Nhìn khuôn mặt già nua của Dương thái sư, bà ấy nói: "Dương Hoa Xán, ta muốn hòa ly với ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-477.html.]

"Cái gì?" Dương thái sư cảm thấy mình như bị ảo giác.

Năm đó ông ta muốn hoà ly, lý do vô cùng rõ ràng, ông ta muốn lấy nữ tử khác. Nhưng Lâm Tú Đình sống c.h.ế.t không chịu hoà ly, còn uy h.i.ế.p nếu hoà ly với bà ấy, bà ấy sẽ đi cáo ngự trạng, muốn quậy đến long trời nở đất.

Bà ấy còn chạy đến Viên gia gây chuyện, cũng vì vậy mà nữ tử hắn yêu nhất phải vào cung, đương nhiên cuối cùng cũng không hoà ly. Mà bây giờ, ông ta và Viên phi không còn chút khả năng nào, ông ta cũng không có nữ tử khác, Lâm Tú Đình thế mà muốn hoà ly, làm sao có thể.

Lúc này, Lâm phu nhân gằn từng câu từng chữ với ông ta: "Dương Hoa Xán, ta muốn hòa ly với ngươi."

"Ta thấy ngươi thật sự điên rồi." Dương thái sư chỉ vào Dương lão phu nhân nói: "Ngươi định gây chuyện đến khi nào? Ta đã nói rồi, mọi chuyện ta làm đều vì gia đình này, tại sao ngươi không hiểu?"

Dương lão phu nhân không muốn nói nhiều với ông ta, trực tiếp nói: "Chuyện hoà ly ngươi nhất định phải đồng ý, nếu như ngươi không đồng ý, ta sẽ nói chuyện ngươi và tiện nhân kia ra ngoài. Như vậy sẽ xảy ra kết quả gì, không cần ta nói với ngươi đúng không."

"Ngươi..."

Dương thái sư đột nhiên đứng dậy, ngón tay run rẩy chỉ vào Dương lão phu nhân nói: "Ngươi không nghĩ tới con cháu của ngươi sao?"

"Ngươi không nghĩ cho bọn nó, dựa vào cái gì mà bắt ta trả giá?" Dương lão phu nhân nói.

Dương thái sư chán nản ngồi xuống ghế, qua một lúc lâu, ông ta hừ lạnh một tiếng: "Được, ngươi muốn hoà ly thì hoà ly."

Dương lão phu nhân cũng cười lạnh: "Sau khi hoà ly, nhi tử tôn tử đều đi theo ta, bọn nó đều đổi sang họ Lâm của ta. Ta sẽ mang của hồi môn của ta đi, đồ vật của ngươi phân một nửa cho hài tử đi, sắp xếp một gia trạch mới cần không ít đồ vật."

"Ngươi...."

Dương thái sư lại đùng một tiếng đứng dậy, chỉ vào Dương lão phu nhân nói: "Lâm Tú Đình, ngươi mơ mộng hão huyền."

Dương lão phu nhân cười lạnh: "Là ngươi vẫn luôn mơ mộng hão huyền."

Dương thái sư cảm thấy bà ấy đang làm càn làm loạn, quay đầu nhìn hai nhi tử, "Các ngươi nói thế nào?"

Dương Minh Đức và Dương Minh Sinh nhìn ông ta, ánh mắt tràn đầy thù hận và chán ghét. Dương Minh Đức nói: "Chúng ta nghe lời mẫu thân, phụ thân, đây có thể là lần cuối cùng ta gọi người là phụ thân, hy vọng ngài tự giải quyết ổn thoả."

Dương Minh Sinh cũng nói: "Phụ thân, ngài tự giải quyết ổn thoả đim."

Dương thái sư giơ tay chỉ vào hai người bọn họ, khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng nhưng lại không nói được lời nào, sau đó phụt một tiếng, một ngụm m.á.u từ miệng phun ra, cả người ngã xuống đất.

Loading...