Bà   đến đây, Đường Thư Nghi  thể im lặng  nữa, "Lão phu nhân, lời  của ngài  đúng . Các ngươi   là sống  chết,   do  quyết định, là do vị  bên  quyết định."
" , đúng , là   sai." Dương lão phu nhân  sống đến tuổi , đây là  đầu tiên  quỳ đầu hạ gối mà  như , nhưng bà   thể   như .
"Chỉ là những chuyện Dương Hoa Xán , Quốc Công phu nhân  thể giữ bí mật ? Nếu như ngài đồng ý   chuyện   ngoài,   thể bảo đảm về  Dương Hoa Xán   tuyệt đối  giúp đỡ Tứ hoàng tử nữa, cũng sẽ   bất cứ chuyện gì với quý phủ."
Đường Thư Nghi mỉm  khi  thấy lời  của bà : "Lão phu nhân ngài là  thông minh, hẳn nên  đạo lý thế giới    bức tường nào mà  lọt gió, giấy  gói  lửa, chỉ cần là chuyện   sẽ  một ngày   khác ? Cho dù   ,  khác  .  bọn họ   tranh giành vị trí ,  thể   đối thủ."
"Cái  ......"
Dương lão phu nhân  đầy vẻ chán nản, đúng ! Tứ hoàng tử đang tranh giành hoàng vị với Tam hoàng tử, mẫu  hiện tại của Tam hoàng tử, Hoàng hậu nương nương sẽ  điều tra triệt để gốc gác của Tứ hoàng tử và Viên phi ? Nói  chừng bây giờ   cũng  , chỉ là  ,  xem bọn họ nhảy nhót mà thôi.
Cả  như rơi  hầm băng, Dương lão phu nhân  hoảng loạn  bất lực, bà   Đường Thư Nghi hỏi: "Quốc Công phu nhân thấy  nên  như thế nào?"
"Không  lão phu nhân   cách  ? Chỉ là  thể hạ quyết tâm mà thôi.” Đường Thư Nghi .
Con  khi  những chuyện   , luôn hy vọng nhận  câu trả lời khẳng định của  khác.  đó chỉ là một sự an ủi về tâm lý mà thôi,  chuyện còn cần chính  quyết định.
"Ta... Ta  .” Dương lão phu nhân  lên, "Hôm nay   phiền Quốc Công phu nhân ."
Đường Thư Nghi  dậy tiễn bà   cửa. Nhìn bóng dáng già nua biến mất khỏi tầm mắt, nàng mới   phòng. Chuyện Dương lão phu nhân trải qua quả thật khá đáng thương, nhưng nàng  vì lợi ích riêng của  mà  hại  khác.
Phụ  của bà  vì lợi ích của gia tộc, gả bà  cho Dương thái sư. Lúc , bà    Ngọc Châu nhà nàng  theo con đường đó.
Cho nên, nàng   đồng cảm với Dương lão phu nhân.
......
Dương lão phu nhân về phủ,  gọi hai nhi tử đến, hỏi: "Các con nghĩ thế nào ?"
Dương đại gia và Dương nhị gia đều mang vẻ mặt khó xử, một lúc  Dương đại gia : "Mẫu , nếu như chúng  cải tên đổi hộ lập môn hộ khác,  khác sẽ nghị luận chúng  như thế nào? Về  chúng    ở chung với đồng liêu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-476.html.]
Dương nhị gia gật đầu: "  mẫu , còn cách nào khác ?"
Dương lão phu nhân mệt mỏi dựa lưng  ghế, "Các con  xem còn cách gì nữa? Cho dù bây giờ  g.i.ế.c Dương Hoa Xán cũng  thể giải quyết vấn đề."
Dương đại gia và Dương nhị gia cũng lăn lộn ở quan trường nhiều năm, tất nhiên hiểu  đạo lý . Bọn họ bây giờ    nỡ chặt đứt với phụ  của . Phụ  bọn họ hành sự  hề suy nghĩ đến bọn họ dù chỉ một chút, bọn họ hà cớ gì suy nghĩ cho ông  đủ đường.
Bọn họ chỉ lo lắng, cắt đứt quan hệ với phụ  sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ   của bọn họ.
Lúc , giọng  của Dương lão phu nhân vang lên: "Mạng sống quan trọng  tiền đồ quan trọng, các con tự suy nghĩ ."
Dương đại gia và Dương nhị gia  đó trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng hai  liếc mắt  ,  đó Dương đại gia : "Vậy mẫu  hoà ly với phụ  , con và nhị  sớm  thành niên, khai môn lập hộ tất nhiên   vấn đề, Chỉ là,   với cữu cữu bọn họ một tiếng."
Dương lão phu nhân vẻ mặt lạnh lùng, "Dương Hoa Xán    loại chuyện như , bọn họ tất nhiên  đoạn tuyệt với ông . Các con yên tâm."
Thời gian sẽ dạy cho con   nhiều thứ, Dương lão phu nhân     quyết đoán  việc, ngươi  thể do dự  quyết, nhưng  khác sẽ  chờ ngươi.
Sau khi hai nhi tử  quyết định, bà  dẫn hai  về nương gia. Phụ  của Dương lão phu nhân qua đời từ lâu, chuyện  bà  chỉ  thể  với hai vị  trưởng. Hai vị  tưởng thấy bà  dẫn nhi tử đến, còn mang dáng vẻ  chuyện  quan trọng, nhanh chóng gọi nhi tử của bọn họ tới.
Có  nhiều chuyện, bọn họ ngu ngốc bản  bọn họ cũng  rõ, kể từ khi phụ  bọn họ qua đời, chỉ cần là chuyện lớn bọn họ đều gọi nhi tử đến quyết định. May mắn là, nhi tử của hai   giống như bọn họ.
Ba vị lão gia Lâm gia  chức vị coi như  tồi ở trong triều đình,  nhanh   tới. Nhìn thấy Dương lão phu nhân và hai vị biểu ca đều mang vẻ coi thường cái chết,   lập tức trở nên nghiêm túc, đồng thời trong lòng cảm thấy  chút lo lắng.
Mặc dù  bọn họ ở  quan trường coi như  tồi, nhưng đây chủ yếu là do  cô phụ Dương thái sư bọn họ đề bạt, nếu Dương gia xảy  chuyện, sự nghiệp tương lai của bọn họ cũng sẽ  suôn sẻ.
Đợi ba   xuống, Dương lão phu nhân  thẳng  vấn đề: "Ta  hòa ly với Dương Hoa Xán."
Câu  giống như sấm sét giáng xuống mắt đất,  cho đầu óc của mấy vị nam nhân Lâm gia rung lên ong ong. Qua một lúc lâu,  trưởng của Dương lão phu nhân giọng run rẩy hỏi: "Tại ? Hai    đang  ? Hậu viện của  phu cũng  sạch sẽ."
Những  còn  trong Lâm gia đều lộ  vẻ mặt tán thành, nhưng trong lòng Dương lão phu nhân  càng thấy lạnh lẽo. Bà  gần như  cống hiến cả cuộc đời  cho Lâm gia, mà Lâm gia  mấy  thực sự quan tâm đến bà ?
Hít sâu một , bà  : "Ta  chỉ  hòa ly, Minh Đức, Minh Sinh   sẽ mang họ Lâm của ,   bọn họ  còn là  của Dương gia nữa,  còn bất cứ quan hệ gì với Dương Hoa Xán nữa."