Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - 623
Cập nhật lúc: 2024-05-17 20:55:37
Lượt xem: 2,019
Cách bữa trưa còn một khoảng thời gian, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài tạo cơ hội cho Tạ nhị gia và Đoan thân vương bọn họ nói chuyện với Tạ Hi Hoa và Giai Ninh. Dù sao phân gia không phải chuyện nhỏ, bọn họ hẳn là có những lời riêng tư muốn nói.
Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài trở về Thế An Uyển, thoải mái dựa vào trên tháp, Đường Thư Nghi mỉm cười nói: "Trước kia có một vị đồng nghiệp, hài tử nhà nàng ấy thi đậu đại học đến thành phố khác học, những ngày đó nàng ấy mỗi ngày đi làm đều ngâm nga, nói cuối cùng cũng thoải mái, có thể hưởng thụ cuộc sống mình muốn, ta bây giờ cũng có loại cảm giác đó."
Tiêu Hoài cười lớn, hắn cũng cảm thấy rất thoải mái.
"Khi nào chúng ta xuất phát?" Hắn hỏi.
"Chờ Giai Ninh sinh hài tử xong." Đường Thư Nghi nói: "Đến lúc đó chúng ta không cần phải quá vội, cứ vừa đi đường vừa chơi, nếu như thích chỗ nào còn có thể sống ở đó một đoạn thời gian."
"Được." Tiêu Hoài tự nhiên không phản đối, hắn còn nói: "Lát nữa ta lên lộ trình."
Hai người nghĩ đến cuộc sống tươi đẹp sau này, tâm tình thật sự vừa nhẹ nhàng lại vui vẻ.
Đều là người nhà mình, cơm trưa không cần phân bàn, mọi người náo nhiệt vui vẻ cùng nhau ăn một bữa cơm. Sau đó phu thê Tạ nhị gia và phụ tử Đoan thân vương cáo từ.
Trên đường về nhà, Tạ nhị phu nhân nói: "Suy nghĩ kỹ, phân tài sản sớm thật ra rất tốt, giữa mỗi phòng sẽ không vì nhớ nhung tài sản trong nhà mà xảy ra mâu thuẫn, ngày thường mỗi người tự dùng tiền của mình, sẽ không phát sinh quá nhiều chuyện không công bằng, phu thê Định Quốc Công cũng nhẹ nhàng."
"Nhưng có bao nhiêu người có thể nghĩ thông như phu thê Định Quốc Công chứ?" Tạ nhị gia nói: "Quyền thế tiền tài là căn bản của thực lực, chỉ cần nắm hai thứ đó trong tay, mới có quyền thế. Nếu như phân sớm, uy nghiêm của người cầm quyền trong gia tộc liền ít đi, nói chuyện làm việc cũng thiếu sức mạnh."
Tạ nhị phu nhân thở dài, nhưng lập tức lại cười: "Dù sao Hi Hoa có thể tự làm chủ chính mình từ sớm, cũng là chuyện vô cùng tốt."
Đừng nói thành Thượng Kinh, cho dù toàn bộ thiên hạ, tuyệt đại đa số nữ tử sau khi gả đi, đều phải vượt qua nhiều năm mới có thể làm chủ trong nhà. Giống như nàng ấy hiện tại, đã hơn mấy chục tuổi rồi, có đôi khi cũng phải nhìn sắc mặt của người khác.
Phân gia xong cũng có rất nhiều chuyện cần làm, giống như quản lý điền trang cửa hàng các thứ, đều phải tiến hành bàn giao. Chẳng qua, chuyện phân gia này rất công bằng, cả nhà không có mâu thuẫn, tin tưởng lẫn nhau, lúc bàn giao dễ dàng hơn rất nhiều, để quản sự ban đầu trực tiếp đến báo bàn giao với chủ tử mới là được, không cần đổi quản sự.
Mà sau khi Lý Cảnh Tập nghe nói phủ Định Quốc Công phân gia, Tiêu Ngọc Châu cũng được chia đều tài sản, hắn liền ban cho phủ Định Quốc Công rất nhiều phần thưởng. Hơn nữa những phần thưởng này chia thành bốn phần, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài một phần, ba huynh muội mỗi người một phần.
Sau khi Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài nhận được phần thưởng, không biết nên khóc hay nên cười, Lý Cảnh Tập thật sự coi mình là con rể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/623.html.]
Lại qua vài ngày, mọi thứ đều ổn định, Tạ Hi Hoa được kiểm tra ra đang mang thai, cả nhà lại vui mừng một hồi. Đường Thư Nghi gọi Tiêu Ngọc Minh đến, giải thích với hắn tức phụ mang thai rồi, có một số việc cần phải biết thông cảm và nhẫn nại nhiều hơn một chút.
Về phần mang thai nên chú ý cái gì, nàng không có kinh nghiệm nên không tùy tiện chỉ dạy, Tạ nhị phu nhân chắc chắn sẽ dặn dò rất nhiều. Chỉ là, nàng vẫn đưa rất nhiều đồ bổ qua chỗ của Tạ Hi Hoa và Giai Ninh.
Mặc dù đã phân gia, nhưng của hồi môn của Đường Thư Nghi và tài sản riêng của Tiêu Hoài đều còn rất nhiều, hai người vẫn giàu đến chảy mỡ, tiền để mua đồ bổ thân thể cho nhi tức phụ đương nhiên không thành vấn đề.
"Như vậy cũng tốt, đợi Hi Hoa sinh xong chúng ta lại xuất phát, đỡ cho khi chúng ta không ở Thượng Kinh, Hi Hoa mang thai sinh hài tử, để người khác nói chúng ta thiên vị." Đường Thư Nghi nói.
Làm phụ mẫu thì phải công bằng như một bát nước, rất nhiều gia trạch không yên ổn cũng vì sự thiên vị của phụ mẫu, làm việc không công bằng.
Tiêu Hoài ừm một tiếng, như vậy khi bọn họ ra ngoài du lịch cũng bớt đi một phần bận tâm.
Hai người đang nói chuyện, Triệu quản gia đến, báo Dung vương đến. Tiêu Hoài đứng dậy đi đến tiền sảnh, nhìn thấy Dung vương vẻ mặt cấp thiết, nhưng khi nhìn thấy hắn lại lộ ra vẻ muốn nói lại thôi.
Vốn dĩ là người quen, Tiêu Hoài trực tiếp hỏi: "Ngươi đây là làm sao?"
Thật ra thông thường Dung vương nên về Tây Bắc từ sớm, nhưng đến bây giờ cũng chưa đi về, cũng không biết hắn ở đây lề mề làm cái gì.
"Ta...." Vẻ mặt Dung vương đầy vẻ rối rắm và khó xử, Tiêu Hoài thấy vậy thì ngồi xuống uống trà. Qua một lúc sau mới nghe thấy Dung vương nói: "Ngươi mời phu nhân của ngươi tới đây, ta có chuyện cầu nàng."
Tiêu Hoài cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn phái người gọi Đường Thư Nghi đến. Một lúc sau Đường Thư Nghi mang vẻ mặt khó hiểu tới, Dung vương thấy nàng liền lập tức đứng dậy, hai bên hành lễ với nhau.
Sau khi ngồi xuống, Đường Thư Nghi hỏi: "Có chuyện gì?"
Dung vương lại lộ ra vẻ mắt rối rắm, nhưng hắn vẫn siết chặt nắm đ.ấ.m nói: "Trường Bình đang mang thai."
Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đều sững sờ, sau đó là chấn kinh. Bọn họ đều không ngờ tới, Trường Bình công chúa lại có dây dưa một chỗ với Dung vương, hơn nữa, Trường Bình công chúa còn mang thai. Về phần mang thai hài tử của ai, không cần nói cũng biết.
Dung vương nhìn thấy biểu tình chấn kinh của hai người, vừa thẹn lại vừa xấu hổ, nhưng cho dù hổ thẹn muốn c.h.ế.t hắn cũng phải đối mặt! Ai bảo hắn chọc vào tổ tông đó chứ?
"Đệ muội," Để kéo gần quan hệ, Dung vương còn gọi một tiếng đệ muội. Lại nghe hắn nói: "Trường Bình mang thai hài tử của ta, chuyện đã xảy ra rồi, ta sẽ không rũ bỏ trách nhiệm, nhưng Trường Bình không có ý định thành hôn với ta, cũng không muốn sinh hài tử xong để ta mang đi. Đệ muội nói đây là chuyện gì chứ?"