Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - 528
Cập nhật lúc: 2024-05-16 21:06:42
Lượt xem: 2,100
Khuôn mặt Lý Cảnh Tập đỏ lên, sau đó đứng dậy lắp bắp nói: "Ta... Trong lòng ta cũng chỉ có thể chứa một người."
Tiêu Hoài im lặng, nhìn hắn một lúc rồi nói: "Ta trước giờ không ép buộc người khác, bất kể ngươi lựa chọn như thế nào......"
Vừa nói hắn vừa nhìn vào vị trí mà mà Hoàng đế thường ngồi, lại nói, "Nên là của ngươi sẽ là của ngươi."
Lý Cảnh Tập hoảng hốt, hắn hiểu ý của Tiêu Hoài, bất kể sau này hắn có ở bên cạnh Tiêu Ngọc Châu hay không, Tiêu Hoài cũng sẽ đẩy hắn lên vị trí đó. Nhưng nếu không hắn không làm được chuyện chỉ có mình Ngọc Châu, vậy sẽ không gả Tiêu Ngọc Châu cho hắn.
"Ta… ta không cần ghế kia, chỉ muốn Ngọc Châu.” Lý Cảnh Tập lo lắng nói: "Ta thề ......"
Lý Cảnh Tập giơ tay lên, Tiêu Hoài mỉm cười kéo tay hắn xuống, "Nhìn ngươi lo lắng kìa, ta và ngươi chỉ tuỳ tiện nói chuyện mà thôi."
Mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt Lý Cảnh Tập vẫn còn mang chút lo lắng, hắn cúi đầu nhỏ giọng nói: "Ta không thể sống thiếu Ngọc Châu, trái tim ta ngoại trừ nàng ấy ra chứa không nổi người khác."
Bây giờ chỉ cần vừa nghĩ đến Tiêu Hoài không muốn gả Ngọc Châu cho mình, hắn liền hoảng sợ muốn khóc. Như thể ánh sáng rực rỡ nhất trong trái tim đột nhiên biến mất.
"Ừm, ta hiểu rồi, tiếp theo đánh cờ đi." Tiêu Hoài nói.
Lý Cảnh Tập liếc mắt nhìn hắn, mím môi rồi lại ngồi xuống đối diện hắn, cẩn thận chơi cờ. Lần này thật sự rất cẩn thận, chỉ sợ Tiêu Hoài cảm thấy có chỗ nào không vừa ý, liền không gả Ngọc Châu cho hắn.
Tiêu Hoài đương nhiên cảm nhận được sự cẩn thận của hắn, nhưng hắn không nói gì, tiếp tục nhàn nhã chơi cờ. Lúc này một tiểu cung nữ mang theo một hộp thức ăn đi tới, cung cung kính kính hành lễ nói: "Lương quý phi nương nương phái nô tài mang chút đồ ăn đêm cho Quốc Công gia và điện hạ."
Tiêu Hoài ánh mắt nhìn bàn cờ, thản nhiên nói: "Đặt ở đó đi."
"Vâng."
Tiểu cung nữ cầm hộp thức ăn đi đến bên bàn, đặt điểm tâm xuống bàn. Sau đó quay đầu lại nhìn hai người đang chơi cờ, duỗi tay ra bắt đầu cởi nút thắt y phục.
Dư quang kéo mắt Lý Cảnh Tập nhìn thấy vậy, lông mày nhíu chặt lại. Nhưng Tiêu Hoài không lên tiếng, hắn cũng im lặng. Lúc này, Tiêu Hoài thả một quân cờ xuống bàn cờ, nói: "Giết!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/528.html.]
Lý Cảnh Tập nghe xong đứng dậy, cầm thanh trường kiếm lên đ.â.m vào tim cung nữ, cung nữ kia a lên một tiếng thảm thiết, sau đó ngã xuống vũng máu.
"Đưa người đến chỗ Lương quý phi," Lý Cảnh Tập hét về phía bên ngoài, "Hỏi quý phi nàng ta quản giáo hạ nhân như thế nào."
Giọng nói của hắn vừa buông xuống, hai binh sĩ đi vào kéo cung nữ đi, sau đó một vài tiểu thái giám đi vào, lau dọn vết m.á.u trên mặt đất.
Hôm nay đã có ba người c.h.ế.t trong ngự thư phòng này.
Lý Cảnh Tập và Tiêu Hoài tiếp tục chơi cờ, Hoàng hậu ở tẩm điện bên cạnh nghe xong động tĩnh bên này, bàn tay nắm chặt lại với nhau. Ban đầu nàng ta nghĩ để một cung nữ t.h.o.á.t y phục, làm ra dáng vẻ bị trêu chọc, Tiêu Hoài liền có miệng khó cãi.
Nhưng nàng ta có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới, Lý Cảnh Tập trực tiếp g.i.ế.c ra tay người. Đây còn là tiểu thế tử lúc đầu chỉ biết hèn nhát sao?
Mà giờ khắc này, tẩm cung của Lương quý phi đèn đuốc sáng trưng. Lương quý phi đứng dưới hành lang nhìn cung nữ cả người đầy máu, cười lạnh nói với binh sĩ đưa người qua: "Định Quốc Công đây là đang ngậm m.á.u phun người, người này cản bản không phải là người trong cung của bổn cung."
"Quý phi nương nương, chính miệng cung nữ này nói là do ngài phái tới." Binh sĩ nói.
Lương quý phi cười lạnh: "Định Quốc khống chế toàn bộ Hoàng cung, Hoàng thượng vẫn còn ở đây, hắn liền muốn bắt những người chúng ta c.h.ế.t đúng không? Được, vậy bây giờ ta liền chết, để Định Quốc Công yên lòng."
Lương quý phi sải bước đi về phía ngự thư phòng, đến nơi, nàng ta đứng ở cửa hô to: "Định Quốc Công trong tay ngươi nắm quân quyền, ta là nữ nhân tay trói gà không chặt, tất nhiên không đấu lại người. Nếu như ngươi đã bước ép ta chết, vậy bây giờ ta liền c.h.ế.t trước mặt người."
Vừa xong liền muốn đ.â.m vào tường, thái giám canh giữ bên ngoài tất nhiên không dám để nàng ta thật sự đ.â.m vào, cho nên vội vàng ngăn lại. Lúc này Lý Cảnh Tập đi ra, nhìn Lương quý phi nói: "Lương quý phi, cung nữ kia t.h.o.á.t y phục trước mặt bổn vương, Hoàng thượng đang bệnh nặng, nàng ta lại làm ra chuyện ngỗ nghịch như vậy, chẳng lẽ bổn vương không g.i.ế.c được nàng ta?"
Lương quý phi không ngờ tới, người ra đối mặt với nàng ta là Lý Cảnh Tập, nàng ta sững sờ một lúc rồi nói: "Cung nữ kia không phải người trong cung bổn cung, Định Quốc Công ngậm m.á.u phun người."
"Lương quý phi," Lý Cảnh Tập nhìn nàng ta lạnh lùng nói: "Tai ngươi có vấn đề gì sao? Bổn vương nói, cung nữ đã bị vị bổn vương g.i.ế.c chết, người cũng là do bổn vương sai người mang đến cung ngươi. Nếu như ngươi thấy bổn vương vu khống ngươi, ngươi đi tìm Hoàng hậu nương nương, bảo nàng ta điều tra vị cung nữ kia tại sao lại nói là người trong cung ngươi."
Lương quý phi híp mắt nhìn Lý Cảnh Tập, nàng ta chưa bao giờ nghĩ tới, hài tử hèn nhát nắm đó lại trưởng thành dáng vẻ như bây giờ. Khí thế áp người, lời nói sắc bén.
Lúc này lại nghe hắn nói: "Ngày thường Hoàng bá phụ bận rộn chính vụ, phi tần hậu cung nên quản lý chính mình và hạ nhân cho tốt, không nghĩ tới các ngươi lại như thế này…"
Những lời phía sau hắn không nói, nhưng Lương quý phi đã tức đến khuôn mặt đỏ bừng. Nàng ta bị một tiểu tử lông còn chưa mọc hết trách mắng.